----
"Có thể khu đất trong tương lai sẽ phân đến trung tâm thành phố."
Ba Nguyễn liếc mắt : "Dùng tám mươi vạn mua mảnh đất , nhóc con kiếm lời ."
Đâu chỉ kiếm lời, đơn giản kiếm tiền đến tê dại.
Trong tương lai, mảnh đất sẽ tăng gấp 10 .
Ba Nguyễn ngay, ai thể chiếm lợi ích tay đứa con trai .
“Tạm thời xúc xích hun khói ."
Kỳ Dương Diễm như thấy ba Nguyễn trêu chọc:
"Vừa mang tới hai cái máy niêm phong nhựa, đúng lúc thể dùng .”
Ba Nguyễn: "......”
Khá lắm, đồ đạc đều sẵn, tốn đồng nào ?
"Con sẽ mì ăn liền cùng lúc luôn."
Khi món xuất bán trở thành món thịnh hành cả một thời.
"Mì ăn liền?" Ba Nguyễn lập tức nắm trọng điểm: "Vậy còn bộ sưu tập đồ tự hâm nóng ?"
Ăn nhiều một thứ sẽ chán.
"Để xem tình hình." Đối với chuyện , Kỳ Dương Diễm cách của riêng : "Nếu thể, con càng trực tiếp sản xuất gia vị."
Bộ sưu tập đồ tự hâm nóng cũng ngon, nếu để chọn, Kỳ Dương Diễm thà tình nguyện ăn mì ăn liền.
“Con cứ tính toán là .”
Ba Nguyễn gật đầu.
Dù ông cũng cực kỳ yên tâm với đứa con trai .
“Ba, nếu ba ở , lúc con giao nhà xưởng cho ba quản lý."
Kỳ Dương Diễm vẫn từ bỏ ý định.
"Em gái cũng ở đây, thể chăm sóc nó luôn, ba cũng yên tâm.”
Nói thật, ba Nguyễn suýt nữa động lòng.
giấc mộng cường quốc trong lòng ông vẫn cao hơn một bậc: "Em con thằng nhóc Tiểu Tạ chăm sóc, ba yên tâm.”
Kỳ Dương Diễm: "......”
Lúc là ai đấu với Tạ Duyên Chiêu như mắt gà mờ, nếu bà Loan áp chế còn bây giờ trông như thế nào.
“Ba nhanh chóng xong chuyện bên , chú Hoàng của con gọi mấy cuộc điện thoại đến thúc giục đấy.”
Kỳ Dương Diễm: "......”
Xem là khuyên nổi.
Ba thật sự cho lo lắng, sắp già còn tùy hứng một phen.
Ngoài việc cho tiền, con trai ông, còn thể gì nữa?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-389.html.]
Tới gần giữa trưa, hai trở về nhà ăn cơm. Cố Ý Lâm về từ lâu, hai mắt sáng ngời, bưng cái chậu tới.
“Anh, rửa tay .”
Hai ngày nay ai mà Cố Ý Lâm nhiệt tình với Kỳ Dương Diễm.
Ba Nguyễn Kỳ Dương Diễm bằng ánh mắt chế nhạo xoay rời .
Kỳ Dương Diễm vài lời khó hết.
“...... Chúng hợp .”
"Anh ý gì."
Cố Ý Lâm hất cằm, : "Chỗ nào cũng hợp. Lúc chị em của em theo đuổi lão Tạ, cũng như , kết quả kìa?"
Kỳ Dương Diễm: "......”
Anh gì, bước nhanh trong phòng.
Cố Ý Lâm cũng thất vọng.
Nước trong chậu sạch, vặn cho bạn dùng.
Nguyễn Minh Phù đang bà Loan ép học nấu ăn cả một buổi sáng cả xám tro, trông đáng thương.
Bà Loan là Chu Hồng, bà bảo Nguyễn Minh Phù học là học thật.
Từ thái rau đến xào rau, tất cả đều là một cô . Vì thế bà Loan đến chợ đổi một giỏ khoai tây, chuyên môn cung cấp cho cô luyện tập.
"Nhanh lên, với tốc độ của con thì đến bao giờ mới thể ăn cơm?"
Trong mắt Nguyễn Minh Phù, Bà Loan trở thành bà chồng ác độc bắt nạt con dâu.
cô giận mà dám gì.
Nguyễn Minh Phù cũng là một kẻ ngốc. Sau khi luyện tập một buổi sáng thì xào một đĩa rau dù vị ngon lắm.
Một đĩa khoai tây thái sợi xào, ít nhất thể cho miệng.
“Được , hôm nay tới đây thôi.”
Giống như đặc biệt tha thứ, Nguyễn Minh Phù thở phào nhẹ nhõm.
Cô xào ba đĩa khoai tây thái sợi, nếu qua kiểm tra cô sợ Bà Loan sẽ buộc cô xào ba ngày.
Nguyễn Minh Phù cảm thấy mạng như mướp đắng.
“Nhanh lên, còn một đĩa cải trắng xào cuối cùng.”
Đợi bà Loan rời , Cố Ý Lâm mới dám bếp, thương hại cô bạn .
“Chậc chậc, thảm quá.”
" chút nghi ngờ, do sinh ..."
Vẻ mặt Nguyễn Minh Phù u oán.
Cố Ý Lâm hưng phấn.
Cô chờ mong xoa xoa tay.
" chúng sinh cùng một bệnh viện, xem... là chúng ôm nhầm?!"