----
Nguyễn Minh Phù bĩu môi, ngoan ngoãn vùi đầu bếp nhóm lửa.
Hừ!
Mẹ cô thật sự là càng ngày càng hung dữ.
Bữa sáng vẫn là cháo và khoai lang, bữa ăn lớn như Nguyễn Minh Phù mong . mà ngửi mùi thơm càng ngày càng nồng khiến cô cảm thấy ngứa ngáy như mèo cào trái tim .
cô dám hỏi.
……
Bên , Kỳ Dương Diễm đang lên xe, thì một bóng mập mạp đột nhiên vọt tới, cản đường . Vệ sĩ bên cạnh phản ứng cực nhanh, ngăn , cho ông tiếp cận .
"Kỳ đại thiếu gia! Cầu xin ngài giúp với! Bây giờ cũng chỉ ngài mới thể giúp thôi!"
Mày Kỳ Dương Diễm nhăn , mất kiên nhẫn.
“Không với ông ! Chuyện của ông, lực bất tòng tâm.”
"Ngài thể mà."
Ông chủ Trương mở to hai mắt , :
"Kỳ đại thiếu gia, chỉ cần ngài thể cho mượn một trăm... Không, mười triệu, nhất định thể vượt qua nguy cơ ."
Ông chủ Trương, cái tên mập đáng c.h.ế.t còn tinh thần như .
Cả uể oải, sắc mặt u ám.
Cũng bao lâu nghỉ ngơi, quầng thâm mắt hiên rõ. Đầu tóc rối mù, gì còn vẻ sang trọng lịch sự nữa.
Ông duỗi tay giữ chặt Kỳ Dương Diễm, vệ sĩ giữ chặt .
"Kỳ đại thiếu gia, cầu xin ngài, thể phá sản ..."
Kỳ Dương Diễm thản nhiên ông .
"Lần cho ông mượn một trăm vạn, cũng thế chấp định mức công ty của ông. Bây giờ ông mười triệu... Ông chủ Trương, ông nghĩ kỹ xem thế chấp bằng cái gì ?"
Ông chủ Trương sắp đổ mồ hôi lạnh.
Trước đó vì một quyết định sai lầm khiến công ty thua lỗ, ông thế chấp công ty.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-375.html.]
hôm nay, hàng hóa của ông nhập từ nước ngoài về giữ , tốn ít tiền khơi thông quan hệ. lỗ hổng quá lớn, ông chủ Trương bán hết tài sản còn một nửa.
Cùng đường mạt lộ, ông nghĩ đến Kỳ Dương Diễm.
Như mới xảy chuyện như hôm nay.
“Kỳ đại thiếu gia, ngài nhất định cứu , trừ ngài thật sự còn ai lòng .”
“Ông chủ Trương đừng nghĩ cao thượng như thế! cũng chỉ là thương nhân thôi!"
Kỳ Dương Diễm lạnh lùng ông , : " Làm ăn lỗ vốn sẽ .”
Ông chủ Trương đương nhiên lý lẽ .
thật sự ông còn gì cả.
“Kỳ đại thiếu gia, ngài giúp . Chỉ cần để vượt qua cửa ải khó khăn , nhất định sẽ đánh thắng đó, giúp ngài định vị trí thừa kế Kỳ gia.”
"Lời hứa của ông đối với đáng giá."
Từ lâu, tài sản của Kỳ Dương Diễm là cự phú của cả Hồng Kông. Nếu chiếm thể giúp hai con đoạt gia sản, Kỳ Dương Diễm còn lâu mới chơi với những .
Ông chủ Trương lưỡng lự.
Thật lâu , dường như ông hạ quyết tâm.
“Nghe Kỳ đại thiếu gia đang tìm bút tích thật của Vương đại sư, hèn mọn bất tài, nhưng tổ tiên từng cất giữ một phong thư. Chỉ cần Kỳ đại thiếu giúp , nhất định sẽ tặng ngài bút tích thật và phần lớn tài sản của .”
Ông đạt mục đích bằng bất cứ giá nào.
Nếu cho , ông chỉ giữ gia sản mà còn tòa.
Kỳ Dương Diễm lạnh lùng.
Tin tức là cố ý tung , ngờ còn tin.
“Ông chủ Trương, giúp ông.”
Anh vung tay lên, vệ sĩ liền kéo ông chủ Trương .
Mặc cho ông giãy dụa la hét thế nào, cũng chỉ thể trơ mắt Kỳ Dương Diễm lên xe, nghênh ngang rời . Ông chủ Trương đờ đẫn rời , trông như mất hồn.
Ngay cả cũng vững, chỉ thể đất.
Cơ thể của ông chủ Trương gầy nhiều, khẽ rung rẩy. Lúc , ông mới mở hai mắt đỏ ngầu nghiến răng nghiến lợi.
“Đều là các ép ...... ép !”