----
Ba Nguyễn đưa mắt Tạ Duyên Chiêu, thấy chú ý lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó hung hăng trừng Nguyễn Minh Phù một cái.
Con gái ngốc!
Nếu do ông phản ứng nhanh, sớm muộn gì cũng lộ .
"Lão Nguyễn, con chỉ hỏi một chút mà thôi."
Nguyễn Minh Phù rụt đầu .
”Ba xem, bà Loan sẽ định đánh gãy chân con chứ?"
Cô chút hoảng.
"Cái ..."
Ông Nguyễn định chuyện, bà Loan từ ngoài cửa ngắt lời.
Bà mở to đôi mắt hoa đào xinh lạnh lùng Nguyễn Minh Phù, từ cao xuống mở miệng:
"Con cảm thấy thế nào?"
Nguyễn Minh Phù thấy bà Loan, sợ tới mức cả nhảy dựng lên. do bàn chân cô đang thương, cả thể khống chế mà ngã về phía .
May là Tạ Duyên Chiêu nhanh tay lẹ mắt, một tay đỡ lấy cô.
“Cẩn thận một chút!”
Nguyễn Minh Phù cũng để ý nhiều, nắm lấy thắt lưng quần áo của Tạ Duyên Chiêu, giấu lưng .
Còn quên thấp giọng mở miệng.
”Tạ Duyên Chiêu, bảo vệ em!"
Mẹ cô đánh đau, Nguyễn Minh Phù đánh.
Bà Loan nhíu mày.”Con đang thầm thì cái gì ?”
“Không...... Không gì!”
Bà Loan trợn mắt, tức giận cô.
”Được , bộ dạng cho ai xem? Con là con ruột của , chẳng lẽ sẽ đánh c.h.ế.t con ?”
Nguyễn Minh Phù nước mắt.
Không câu cô còn sợ, xong câu tóc gáy của cô đều sợ đến dựng lên.
Bà Loan liếc mắt đứa con gái bớt lo một cái, tìm một chỗ xuống.
“Được !”
Nguyễn Minh Phù cảnh giác lộ nửa khuôn mặt từ phía Tạ Duyên Chiêu.
Đợi khi thấy bà Loan thật sự ý định đánh cô, lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
Lấy lòng về phía bà: "Mẹ~"
“Đừng bộ dạng với .”
Nguyễn Minh Phù: "......”
Mẹ cô vẫn khó nịnh như .
Vẫn là Tạ Duyên Chiêu đành lòng, cố ý giải vây cho Nguyễn Minh Phù.
”Mẹ.”
Lúc bà Loan mới ngẩng đầu về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-371.html.]
Bị vợ đánh giá, quả thực còn khẩn trương hơn so với lúc chiến trường. Hai tay bất giác nắm chặt, mím môi, sợ bà ba chữ đồng ý.
“Không tồi.”
Bà Loan gật gật đầu.”Tinh thần khá .”
Tạ Duyên Chiêu thở phào nhẹ nhõm.
Cửa thứ nhất xem như qua...
Ba Nguyên bất mãn.
Ông về phía bà Loan, dám tin mở miệng.
“Vợ?!”
"Câm miệng."
Bà Loan đối với ba Nguyễn cũng sắc mặt .
”Lát nữa sẽ tính sổ với ông !"
Ba Nguyễn câm miệng.
Mày chau như đứa trẻ phạm sai lầm, giống y Nguyễn Minh Phù.
Kỳ Dương Diễm cũng dám chuyện.
Mẹ là nóc nhà, thuộc về chuỗi thức ăn đỉnh. Ba dám động , càng dám động
Hai mắt Cố Ý Lâm sáng lấp lánh.
Còn thiếu chút nữa nhào tới bên cạnh bà Loan hô to "Tỷ tỷ, thể!”
Ngay cả khuôn mặt tuấn tú của Kỳ Dương Diễm cũng hấp dẫn sự chú ý của cô.
"Mẹ, qua một đoạn thời gian nữa Minh Phù mới thể về nhà."
Tạ Duyên Chiêu đề nghị.”Mẹ và ba kiểm tra thể , con dẫn qua đó?"
Bà Loan gật đầu.
Bà cũng giống như Tạ Duyên Chiêu, ý nghĩ giống .
"Chúng một , con trông chừng con bé."
Con gái bớt lo con rể chăm sóc, bà yên tâm.
Nhìn bà Loan ngoài, Nguyễn Minh Phù lúc mới hung hăng thở phào nhẹ nhõm.
Lúc cô mới dám bĩu môi, bất mãn thầm.
“Mẹ đây là ý gì?”
Đáng ghét!
Cố Ý Lâm nhân cơ hội nhạo.”Không chứ, lớn như , còn sợ dì ?"
“Hừ!”
Nguyễn Minh Phù hừ lạnh một tiếng.
Đó là do Cố Ý Lâm chỗ đáng sợ của bà Nguyễn, từ nhỏ đến lớn đánh nhiều nhất đều do bà Loan đánh, cô sợ bà bình thường lắm ?
Hơn nữa, bà Loan cũng là phụ bình thường.
Bà đánh thật đó!
Lúc bảy tám tuổi, Nguyễn Minh Phù cắt chiếc váy nhỏ của cô bé cùng lớp, về nhà liền ăn một bữa thịt xào măng. Càng đáng ghét chính là bà giữ những thanh trúc từng đánh cô từ nhỏ đến lớn , chờ cô con liền con cô .
Đây là chuyện ruột ?
Dù vì mất mặt, từ đó về Nguyễn Minh Phù ngoan ngoãn hơn nhiều.
“ hâm mộ cô đó.”