----
Bảo mẫu nhanh chóng từ chối: "Chỉ là hiểu lầm, vợ Duyên Chiêu từng gặp , một xa lạ tới là chồng cô , đổi là , cũng sẽ cảnh giác. Lão Tạ, chúng là trưởng bối, nên bao dung bọn chúng nhiều hơn một chút."
Bà càng càng dữ dội, tim Tạ tư lệnh vỡ nát.
Bảo mẫu càng dữ dội, ấn tượng của Tạ tư lệnh đối với Nguyễn Minh Phù càng thấp.
“Không !”
Một đứa con dâu mà dám khó chồng, lật trời !
Tạ tư lệnh càng càng tức giận, đặc biệt là thấy bộ dáng đáng thương mong manh dễ vỡ của bảo mẫu, càng tức giận.
Ông vội vã tới, trong lòng tức giận cũng là càng tích càng nhiều.
“Lúc bảo nó gặp bà, thằng nhóc sống c.h.ế.t . Tìm vợ hiện tại, cũng là hiểu chuyện.”
“Không , hôn sự đồng ý!”
Tạ tư lệnh càng nghĩ càng giận.
Hận thể ép Tạ Duyên Chiêu ly hôn ngay bây giờ.
Ánh mắt bảo mẫu chợt lóe, giả vờ vô tội mở miệng.
“Lão Tạ, tức giận gì chứ, . Hơn nữa bọn chúng đều kết hôn, chẳng lẽ ông bắt chúng ly hôn?”
"Ly hôn thì .”
Tạ tư lệnh vung tay lên: "Chờ ly hôn , sẽ tìm một con dâu hơn, nhất thể một lòng với bà."
“Đến lúc đó, tên nhóc con Tạ Duyên Chiêu cảm tạ còn kịp.”
Bảo mẫu lau nước mắt mặt:
"Lão Tạ, ông cũng thể chuyện thất đức như . Người xưa đúng thà hủy một tòa miếu, hủy một cuộc hôn nhân. Nếu ông thật sự như , Duyên Chiêu nhất định sẽ trở mặt với ông.”
“Nó dám!”
"Nó là ba là ba."
Tạ tư lệnh xuống, mắt hổ giận dữ: "Kết hôn lâu như , ngay cả trứng cũng đẻ , cũng là vô dụng."
"Vẫn là lão Chu đúng, con dâu cần đích ba xem qua mới ..."
Tạ tư lệnh càng , càng cảm thấy là cái lý .
Không khuyên nhủ chồng và ba lành, càng dịu mối quan hệ giữa chồng và nhà, loại con dâu , lấy về ích lợi gì.
Theo ông , sớm bỏ quách !
Bảo mẫu thấy mục đích đạt thành, thiếu chút nữa khống chế ý mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-354.html.]
Bà vội vàng vùi mặt của trong n.g.ự.c Tạ tư lệnh.
“Lão Tạ, ông . Chuyện coi như từng xảy , nhắc nữa.”
Tạ tư lệnh thở dài.
“Tính tình bà mềm mỏng quá, may mắn ở đây, bằng còn bắt nạt như thế nào.”
Ông yêu thương ôm chặt bảo mẫu, nhưng để lời bảo mẫu ở trong lòng.
Thằng nhóc Tạ Duyên Chiêu sắp lên trời . Ngày nào đó vẫn còn giương oai cưỡi lên đầu ba như ông thì vợ của càng là !
……
Nguyễn Minh Phù cầm một mảnh vải đang nét bút, còn thèm hỏi ý kiến Cố Ý Lâm.
"Cậu nghĩ về màu sắc ... hợp ?"
“Có quá đơn điệu ?”
Cố Ý Lâm từ một bên lấy một màu khác: " cảm thấy cái tệ.”
Nguyễn Minh Phù cầm tấm vải cô đề cử so sánh mới gật đầu.
“Quả thật tệ......”
“Mọi đang cái gì ?”
Tạ Duyên Chiêu từ bên ngoài trở về, chợt hai đang cái gì tệ, tò mò liền hỏi một câu.
“Hừ!”
Nguyễn Minh Phù nhớ chuyện xảy , hừ lạnh một tiếng.
“Không thèm để ý đến !”
“Tức giận ?”
Tạ Duyên Chiêu Cố Ý Lâm, thấy đối phương thương hại , buông đồ trong tay xuống: "Hai việc từ từ , .”
Nói xong câu đó, Cố Ý Lâm đầu né tránh.
Người đàn ông thối cũng thèm để ý, trực tiếp tới, lấy tay ôm lấy cả cô.
Lại Nguyễn Minh Phù tránh .
Đôi mắt đào hoa của cô chứa đựng sự tức giận, cô xoay về phía đàn ông thối.
“Bớt bộ cho em, em thèm!”
Khuôn mặt xinh tinh xảo của Nguyễn Minh Phù vẻ tức giận, so với lúc thêm chút phong tình, khiến rời mắt .
Người đàn ông thối mà ngây .