Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 344

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:03:27
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Cô cố ý tìm Hồ Uyển Ninh, bảo cô dạy vài ngày.

Cô luyện tay ít , hỏng năm mét vải, đến hai ngày mới bộ quần áo miễn cưỡng cho cô hài lòng .

“Anh thử xem.”

Nguyễn Minh Phù cầm lấy quần áo đưa qua, bắt lấy cổ tay.

Làn da trắng như tuyết cùng da màu lúa mì đan , mang theo cảm giác đụng chạm mãnh liệt. Trong lòng Nguyễn Minh Phù run lên, nhịn buông tay .

Áo sơ mi rơi xuống, một bàn tay lớn khác đỡ lấy.

Tạ Duyên Chiêu cô chằm chằm, nắm lấy tay Nguyễn Minh Phù vẫn buông .

Cô giật giật, đối phương nắm chặt đến chết.

Nhiệt độ giữ càng lúc càng cao, Nguyễn Minh Phù cũng cảm thấy nhiệt độ đang tăng lên. Không khí xung quanh cũng trở nên loãng , khiến cho đôi môi đỏ mọng của cô khẽ nhếch lên, thở gấp.

“Em nóng ?”

Đôi mắt Nguyễn Minh Phù trong veo, ánh đèn dường như ẩn chứa một hồ nước xuân.

Cô ngẩng đầu, Tạ Duyên Chiêu qua.

“Không...... .”

Tạ Duyên Chiêu khẽ một tiếng.

“Đồ lừa đảo......”

Đêm nay, Tạ Duyên Chiêu dùng hành động thực tế để chứng minh thích món quà Nguyễn Minh Phù chuẩn đến mức nào.

Sáng sớm hôm Tạ Duyên Chiêu tinh thần sảng khoái áo sơ mi Nguyễn Minh Phù chuẩn , thấy Nguyễn Minh Phù đang ngủ say hung hăng hôn cô một cái.

đánh thức.

Cô híp đôi mắt mệt mỏi, giơ tay đưa cho một móng vuốt.

“Cút!”

Tạ Duyên Chiêu chút chột .

Cũng định loạn nữa, đầu liền .

Trên đường, vặn Hứa Chư đóng cửa , trong miệng còn ngậm một củ khoai lang, chào hỏi, vui vẻ . "Lão Tạ, cùng thôi."

Anh đưa tay định khoác lên vai Tạ Duyên Chiêu tránh như tránh ôn thần.

Vẻ mặt ghét bỏ Hứa Chư. “Rửa tay ?”

“Tay bẩn thỉu liền vỗ lên , chú ý như .”

Hứa Chư: "......”

Không đúng, hôm nay chứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-344.html.]

“Lão Tạ, hôm nay trả lời thế nào......"

Lời còn xong, Hứa Chư liền quần áo .

"Áo mua ở , đấy. Nói cho em , cũng nhờ vợ mua cho một bộ.”

Tạ Duyên Chiêu thẳng lưng.

Cả từ trong ngoài đều lộ vẻ kiêu ngạo.

"Mua cái gì, đây là vợ .”

“Xì......”

Hứa Chư hít một khí lạnh, khoai lang trong tay thiếu chút nữa rơi xuống.

“Thật giả, thật là em dâu ?”

Anh bắt đầu sờ sờ, Tạ Duyên Chiêu đẩy .

Thân là quân nhân, dáng vẻ, động tay động chân thì cái gì nữa.

Hứa Chư ôm lấy bàn tay đánh đau của : "......”

“Nhỏ mọn!”

Không cho đụng thì cho đụng, còn chính nghĩa dạy dỗ như . Không chỉ là một bộ quần áo, vợ cho còn ít ?

Tại đây phát hiện Tạ Duyên Chiêu chó má như ?

“Lão Tạ, thật cho , thật sự là em dâu ?”

Trong ấn tượng, Nguyễn Minh Phù là một đại tiểu thư nũng nịu, cơm trong nhà đều là Tạ Duyên Chiêu . Nếu tại hội nghị cô đại phóng dị sắc, sớm các bà ở khu nhà mắng chửi đến chuyện gì.

Với cô, thể may quần áo cho Tạ Duyên Chiêu. Vị đại tiểu thư , sợ là ngay cả nút áo cũng đường may như thế nào.

Hứa Chư cảm thấy, nhất định là Tạ Duyên Chiêu cho ghen tị nên mới cố ý như .

Trò sĩ diện giữa đàn ông mà thôi.

Tạ Duyên Chiêu liếc một cái." Không là vợ , chẳng lẽ là ?"

Hứa Chư: "......”

Nói thì , còn châm chọc chứ.

Chậc, miễn cưỡng tin ......

Sau đó, Hứa Chư dọc theo đường rốt cục hiểu rõ, Tạ Duyên Chiêu thể bao nhiêu phiền phức.

Hận thể trở mười phút , đánh c.h.ế.t bạn cùng phòng mời cùng . Đến phòng việc, Hứa Chư bước nhanh , phía giống như chó dữ đang đuổi theo. , trong đầu đều hồi tưởng:

“Tay nghề của vợ thật .”

“Vợ nấu cơm cũng ngon.”

“Vợ thương , còn hầm canh nấu mì cho ......”

Cứu với!

Loading...