----
Ba Nguyễn là đầu nhà họ Nguyễn, nhưng bà Loan dựa tay nghề dược thiện tổ truyền của , phẩm giá cũng kém gì ba Nguyễn.
“Mẹ, con .”
Kỳ Dương Diễm gật đầu.
Anh nhất định nắm trọn Kỳ gia trong lòng bàn tay.
Người đầu Kỳ gia hiện tại chỉ là con rể.
Nếu vợ cả ông cũng thể phát tài như bây giờ, gì tới chuyện cưới nhiều vợ.
Anh đây chiếm cơ thể đương nhiên giúp hai con bọn họ chút gì đó.
Nếu giúp nguyên chủ nắm lấy bộ Kỳ gia, ba bà vợ khác đoán chừng tức c.h.ế.t mất.
Bà Loan dáng vẻ của lập tức chuyện vô ích .
"Con tự tính toán là .”
Đứa trẻ lớn lên suy nghĩ của riêng .
“Ba ."
Kỳ Dương Diễm nhíu mày: “Hai vẫn nên cùng con .”
“Cho dù theo con về Cảng Thành thì hãy về Hải Thành... Đến chỗ Minh Phù cũng hơn ở nơi .”
Trong lúc chuyện, bên ngoài nổi gió.
Cát vàng tung bay nhuộm cả bầu trời, mặt đất thấy lập tức bỏ chạy. Nếu chậm một bước sẽ ăn cả miệng cát. Nếu may, thể còn cát chôn sống đều nữa.
Thời đại của bọn họ phát triển hơn bây giờ nhiều.
nơi biên cương vẫn như , bốn năm mươi năm qua đổi chút nào. Một nơi như , phát triển thì tài lực vật lực bỏ sẽ là một cái động đáy.
Ba Nguyễn dấn đó, sẽ mất bao nhiêu thời gian, mới thể thấy kết quả.
Kỳ Dương Diễm chút đau đầu.
Ba Nguyễn chứ, già nên bắt đầu tùy hứng ?
"Không cần lo lắng, ba sẽ tự giải quyết."
Ba Nguyễn vỗ n.g.ự.c bốp bốp, thể hiện sự kiên quyết.
Kỳ Dương Diễm: "...”
Thì em gái như đều lý do cả.
“Mẹ, khuyên ba .”
Chỗ cách nơi phồn hoa trong nước quá xa, chuyện khác, chỉ vận chuyển hậu cần là một vấn đề lớn .
Có một việc, cho dù một bầu nhiệt huyết cũng đủ, còn xem địa lợi nữa.
“Được ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-328.html.]
Bà Loan giống như quan tâm Kỳ Dương Diễm: “Con để ông đ.â.m đầu vách tường, sẽ tự mà rút về thôi.”
Kỳ Dương Diễm: "...”
Nói chuyện xong, ba cùng ngoài, chủ nhiệm Hoàng vui sướng tới, trong tay còn cầm một tờ danh sách.
"Vợ chồng hai ở đây tiết kiệm cho một chuyến."
Ông đưa danh sách trong tay , vỗ vỗ vai baNguyễn :
"Nguyễn lão , chúc mừng, ông sửa án sai ."
Cái gì?!
Ông Nguyễn mừng sợ, cầm danh sách lên tự xem.
Trên đó cũng nhiều chữ, ngay cả tiền căn hậu quả cũng .
Chỉ ba Nguyễn vô tội và phục chức.
"Nguyễn lão , chúc mừng chúc mừng."
Bà Loan xong lời cũng nở nụ .
So với những khác, ba Nguyễn và bà Loan may mắn lắm .
Dù bọn họ mới nông trường lâu, chẳng là gì so với những ở nông trường năm bảy năm.
Tuy rằng ba Nguyễn ở đây, nhưng thể sửa án xử sai càng .
Chủ nhiệm Hoàng :
"Ông Nguyễn, nếu ông rời , ngày mốt nông trường xe ngoài, nếu rời hôm nay sẽ cho chuyện với tài xế."
Kỳ Dương Diễm về phía ba Nguyễn.
“Chủ nhiệm Hoàng, ý định rời .”
“Cái gì?”
Bây giờ sốc là chủ nhiệm Hoàng.
Nhiều đều mong mỏi rời khỏi nơi , ông Nguyễn ?
Hơn nữa giấy tờ ghi là phục chức, chủ nhiệm Hoàng vẫn còn nhớ ông Nguyễn là giám đốc nhà máy gang thép thành phố Hải Thành.
Đó là một thành phố biển!
Chức vụ ở nhà máy thép thành phố lớn còn hơn cả chức chủ nhiệm của ông .
Thật sự hiểu ông Nguyễn nghĩ gì.
"Thật giấu giếm chủ nhiệm Hoàng, thấy tình hình nông trường của chúng mà đau lòng.”
Ba Nguyễn che n.g.ự.c :
" ở nông trường, cùng ngài giúp nông trường thậm chí giúp cả biên cương trở nên giàu ."
Kỳ Dương Diễm: "...”