Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 315

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:01:23
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Năm nay Tạ tư lệnh hơn năm mươi tuổi, khuôn mặt đầy vẻ kiên nghị, dáng cũng cao lớn giống Tạ Duyên Chiêu.

Ông trở về, còn mặc quân trang chỉnh tề, trong tay là tờ báo đang xem dở.

Tạ Ngâm giống như con bướm hoa nhào tới, kéo tay Tạ tư lệnh: "Ba, ba về ."

"Cảm ơn con, hôm nay con về sớm thế?"

Bảo mẫu cực kỳ đoan trang xuống từ lầu, mặt mang theo ý . Hai mắt rời khỏi Tạ tư lệnh một giây phút nào cả, dường như trong lòng trong mắt cũng chỉ tồn tại một ông .

Tạ Tư lệnh đặt tờ báo xuống.

“Biết Tiểu Ngâm hôm nay trở về, nên ba mới về sớm đó.”

"Ba, ba thật .”

Nghe đối phương là vì mới đặc biệt trở về, Tạ Ngâm lộ vẻ mặt đầy vui vẻ.

Bảo mẫu xuống sô pha bên cạnh Tạ tư lệnh, bất đắc dĩ : "Lão Tạ, ông đừng quá cưng chiều con bé, bây giờ sắp chiều hư nó .”

“Sao cơ?”

"Ông , ở hội chợ con bé loạn thế nào .”

Nói đến chuyện , vẻ mặt của bảo mẫu lập tức tức giận.

Tạ tư lệnh chú ý điểm : "Bà giáo huấn con bé ?"

"Ba.”

Tạ Ngâm bắt đầu nũng: “Ba , con về mắng con một trận, một câu quan tâm cũng .”

càng càng tủi , cầm lấy cánh tay Tạ tư lệnh còn dùng sức lắc lư.

“Bà xem bà đó, con bé chỉ là một đứa trẻ, gấp chứ, từ từ dạy dỗ là . Con gái Tạ gia chúng , nên vô ưu vô lo mà sống. Cho dù chúng , còn tiểu tử thối Tạ Duyên Chiêu hộ tống con bé .”

Tạ Ngâm bĩu môi: "Anh hai thể đối với con chứ, luôn để ý tới con.”

Trong mắt Tạ tư lệnh thoáng qua sự tức giận: "Nếu nó dám đối xử với con , ba sẽ đánh đánh gãy chân nó!"

Không cần trong lòng Tạ Ngâm đang nghĩ gì, nhưng mặt cô cực kỳ ngoan ngoãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-315.html.]

"Ba, ba thật , cảm ơn ba."

Bảo mẫu ở một bên chút gì: "... Ông cứ nuông chiều nó như .”

Tạ tư lệnh nhận lấy bảo mẫu pha, uống một ngụm.

"Bà quá nghiêm khắc , danh vọng sự nghiệp cứ để đàn ông lăn xả. tư lệnh, nếu ngay cả con gái cũng bảo vệ , chẳng vô dụng ?”

“Được , ông gì cũng đúng hết, hai cha con ông lúc nào cũng lý, chỉ ngoài thôi.”

Bảo mẫu tức giận trừng mắt hai một cái.

Lập tức, bà mím môi chút dè dặt chồng, Tạ tư lệnh nhận : “Bà ?"

lộ vẻ mặt khó xử.

"Ông cũng đó, đứa nhỏ Duyên Chiêu kết hôn lâu như , cũng đưa vợ về nhà."

Thấy sắc mặt Tạ tư lệnh chút khó coi, bảo mẫu cẩn thận mở miệng: "Chúng nên xem một chút ?"

“Duyên Chiêu thành kiến đậm với , …”

Sắc mặt của Tạ tư lệnh tối sầm : "Lúc nên đánh gãy chân nó, mà bà cứ nhất quyết ngăn cản. Bây giờ thì , chạy đến tận Uyển Thành!"

"Thật sự cho rằng trời cao hoàng đế ở xa, ông đây cách nào xử lý nó ?"

Vừa nhắc tới Tạ Duyên Chiêu, sắc mặt của Tạ tư lệnh chút nào, càng lúc càng tối sầm .

“Tự lấy vợ, nó để cha như đây ở trong mắt !”

Bảo mẫu cần trong lòng nghĩ gì, mặt chỉ nét lo lắng trùng trùng.

"Quân khu Uyển Thành mới xây bao lâu, Duyên Chiêu lẽ là bận..." 

Thấy nét mặt của Tạ tư lệnh hơn một chút, bảo mẫu mở miệng: "Đều là tại , khiến cho cha con hai bất hòa như ."

"Chuyện năm đó, nó còn nhỏ..." 

Bảo mẫu lộ vẻ thương cảm: " cũng trách nó, chính là thời cơ , để cha con các xóa tan hiềm khích lúc , cũng thể yên tâm hơn."

Tạ tư lệnh thấy bảo mẫu như , ông càng thêm nổi giận.

"Nó là phận con cái còn cúi đầu , rốt cuộc nó cái gì."

“Lão Tạ!”

Loading...