----
Hứa Chư tiếp tục : “Vợ tuy nấu cơm, nhưng nấu canh ngon, trứng luộc cũng ngon.”
Lúc Hồ Uyển Ninh hỏi Nguyễn Minh Phù thuốc bổ thận.
Hứa Chư uống mấy , nhưng cảm nhận vị giống như Nguyễn Minh Phù nấu.
“Được .” Mắt thấy Hứa Chư còn lấy nữa, Tạ Duyên Chiêu đẩy tay Hứa Chư , để trứng gà qua một bên.
Hứa Chư lẩm bẩm : “Nhỏ mọn.”
Tạ Duyên Chiêu , tầm mắt rơi đống vỏ trứng mặt .
Chỉ thấy những vỏ trứng chất thành một cái núi nhỏ.
Hứa Chư chút hổ, ho nhẹ một tiếng mới nghiêm mặt :
“Hình như chuyện , hai tố cáo vợ , vợ phá hư cuộc sống hiện tại của họ.”
Nói xong ngước mắt Tạ Duyên Chiêu.
Ta Duyên Chiêu ở bàn, mặt cảm xúc.
“Mặc dù giải phóng nhiều năm như , nhưng suy nghĩ của một chiến sĩ vẫn dừng ở tư tưởng thời , cảm thấy cần tăng cường giáo dục tư tưởng cho họ.”
Hứa Chư: “...”
Cũng bảo vệ vợ quá.
Bỏ qua chuyện , nhưng mà Hứa Chư cũng hỏi lẽ Nguyễn Minh Phù sai hả.
dám .
Nếu dám mở miệng, cũng cần lão Tạ động thủ, về nhà Hồ Uyển Ninh xử lý .
Trong thời gian vợ cũng mắt.
Giống như chỉ cần thở thôi cũng tội, Hứa Chư vô cùng đau khổ nhưng dám .
Hu hu hu, đau khổ quá.
Tạ Duyên Chiêu ngẩng đầu, dùng ánh mắt bảo Hứa Chư.
“Cậu một bản báo cáo, giao cho lãnh đạo. Để phê chuẩn nhanh, tập hợp mấy , cải cách tư tưởng một phen.
Hứa Chư: “...”
Không hổ là hai vợ chồng, g.i.ế.c diệt tâm mà.
Hầu Chư thể gì, chỉ thể ngậm ngùi mà một bản bảo cáo.
Lúc báo cáo giao cho lão Cố, hai mắt ông sáng ngời, vỗ đùi một cái: “ là ý kiến , giờ nghĩ tới, Hứa Chư, giỏi quá.”
Hứa Chư: “...”
Không, .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-312.html.]
Ông Cố cầm báo cáo, xem suy nghĩ.
“Nên tăng cường tư tưởng giáo dục cho chiến sĩ, nhưng thể chỉ một phương, bên quân tẩu cũng .”
Lão gãi gãi đầu: “ nhớ ... Liễu Minh Phù..."
Hứa Chư: “Là Nguyễn.”
Ông Cố vung tay lên: “Bỏ qua tiểu tiết .”
“Nguyễn Minh Phù cũng từng thành tích, còn gửi thư cảm ơn cho .”
Ông Cố vỗ đầu: ‘Như , bên quân tẩu cứ lấy cô gương, công tác tư tưởng.”
“Cứ quyết định như .”
Ông Cố xuống:
“Triển khai bên quân đội, nhưng bên quân tẩu cũng chậm trễ, cũng liên lạc bên hậu phương, để nắm rõ tình hình hiện tại.”
“ gia thuộc viện gần đây xảy một chuyện lớn?”
Chuyện ông Cố hẳn là chuyện nhà tiểu đoàn trưởng Cố.
Hứa Chư gật đầu: “ .”
Ông Cố yên lặng một hồi:
“Nếu thì lúc giáo dục tư tưởng cũng gọi nhà đến.”
“Gia thuộc viện cũng chính là hậu phương của quân đội, hậu phương thì đánh trận cái gì?”
“ .”
Viết một bản báo cáo, thành hai việc nghĩ đến chuyện bận rộn , Hứa Chư tối sầm mặt .
“ sẽ ngay.”
Ông Cố bưng ly lên uống một ngụm , lúc mới vung tay lên.
“Cậu chính ủy việc cho chắn chắc.
Hứa Chư cảm thấy đau khổ.
Lý lẽ ???
…
Trong thành phố, một ngôi nhà vô cùng khang trang.
Tạ Ngâm xuống xe lập tức trong, quả nhiên thấy một mặc đồ bảo mẫu đang sô pha. Thấy cô đầu cũng ngẩng lên, vẫn khâu quần áo tay.
Cô bĩu môi, đá đôi giày sang một bên.
Mắt thấy đối phương vẫn quang tâm động tác của Tạ Ngâm càng lớn hơn. Lúc giày, đập vỡ khung giày.
Bảo mẫu đặt cây kim trong tay xuống, lúc mới về phía cô.
“Con quậy cái gì?”