Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 305

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:00:52
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Nguyễn Minh Phù đưa tay che mặt, nhưng đè chặt .

Rơi đường cùng, cô chỉ thể nhắm mắt , thấy gì là nhất.

Tạ Duyên Chiêu bất mãn, tay càng dùng sức

Nguyễn Minh Phù: “...”

Trong mắt cô ánh nước, hổ phẫn nộ cắn răng : “Tắt đèn!”

Cũng chuyện gì, từ đêm đó về , ngày nào trời cũng mưa. Ngoài nhà ướt sũng, Nguyễn Minh Phù cũng thích chơi.

Cố Ý Lâm ngoài, nhưng bên ngoài mưa lớn như , cũng ai mà .

Lúc nhàm chán, thì con bày đủ trò

Ví dụ như bây giờ.

Nguyễn Minh Phù lấy nồi, cho các loại gia vị .

Rất nhanh, nước trong đen thui giống như mụ phù thủy đang nấu độc trong truyện cổ tích hôm Cố Ý Lâm “Cậu nghĩ nó uống ?”

“Sao .” Nguyễn Minh Phù nếm thử, cảm thấy đủ mặn, đổ thêm muối .

Cố Ý Lâm cũng sững

nghi ngờ cô bạn mắt với cô nên đang ám sát .

Nguyễn Minh Phù ngửi ngửi, hài lòng gật đầu. Cô trứng gà bên cạnh, đang định cho luôn những thứ , suy nghĩ một lát cô bỏ nó xuống.

“Đập đập vỏ trứng .”

Cố Ý Lâm mặt đầy dấu chấm hỏi cô.

thấy cô cầm chày đập đập trứng gà, lúc Cố Ý Lâm cảm thấy bạn bệnh nữa, tò mò hỏi.

“Cậu ?”

Nguyễn Minh Phù cũng ngẩng đầu lên: “Làm trứng luộc .”

“Ăn ngon ?”

Cố Ý Lâm cũng tò mò.

Đưa tay cầm quả trứng trái , giống như thật kỹ quả trứng gì đặt biệt.

“Ăn ngon ?”

Nguyễn Minh Phù chần chừ.

Dì cô đồ ăn ngon, trong đó trứng luộc là món nổi tiếng nhất.

Nguyễn Minh Phù cũng tò mò, lãnh giáo dì vài chiêu.

Công thức thì vẫn y , nhưng đây là đầu tiên cô , ngon .

Đều do bạn cô khơi chuyện.

Hai ngày nay thấy Tạ Duyên Chiêu xuống bếp, Cố Ý Lâm chọc cô chỉ ăn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-305.html.]

Aaa chấp nhận .

Nếu thì cô cũng bày vài chiêu, để cho bạn tay nghề của Nguyễn Minh Phù đây cao.

“Ăn c.h.ế.t đấy chứ.”

Vốn dĩ tin tay nghề của Nguyễn Minh Phù lắm , Cố Ý Lâm càng dám ăn.

Nguyễn Minh Phù nheo mắt .

Nhìn cái đầu của bạn , đó cầm chặt cái chày cán bột, Nguyễn Minh Phù chằm chằm Cố Ý Lâm.

Đột nhiên cảm thấy nguy hiểm, Cố Ý Lâm rụt .

Nước trong nồi sôi lên, trong khí dần dần tràn ngập mùi thơm của nguyên liệu.

Cố Ý Lâm lau nước miếng khóe miệng, cầm chày cán bột trong tay Nguyễn Minh Phù: “Cậu chậm quá, để .”

Không thể , nhỏ bạn của tay nghề thiệt.

Chỉ chốc lát, trứng gõ xong.

Nguyễn Minh Phù lấy hồng tặng , lấy cả xác lẫn nước cho .

Mở nắp nồi , mùi thơm của nguyên liệu càng nồng hơn.

Cố Ý Lâm quyết định thu hồi lời .

“Khi nào mới ăn .”

Hai mắt cô tỏa sáng, chờ mong Nguyễn Minh Phù.

“Không lúc nãy dám ăn hả.”

Hừ, xem còn dám nhạo cô nữa .

Cố Ý Lâm nuốt một ngụm nước miếng, “A... Chắc là lúc nãy do đầu óc tỉnh táo nên sảng? Hơn nữa, cũng giúp đồ ăn.”

Cô đưa tay chỉ những quả trứng.

Nguyễn Minh Phù cực kỳ đắc ý.

Hehe, cô thắng nhé.

Cho trứng , để sôi thêm một lúc nữa, Nguyễn Minh Phù tắt bếp, để trứng ngâm trong đó.

Ngửi thấy mùi thơm trong khí, Cố Ý Lâm cảm thấy sắp cầm cự nữa.

“Này, khi nào mới ăn .”

“Nhanh thì nửa tiếng, chậm thì bốn tiếng.”

“Lâu á?”

Trong lúc chuyện, Vượng Tài cũng chạy tới.

ở cửa bếp, bước . Thấy Nguyễn Minh Phù qua, mở miệng kêu vài tiếng.

Vượng Tài lúc mới tới mới chỉ một tháng tuổi, bây giờ béo hơn nhiều. Như bánh mì kẹp thịt, là một chú chó đáng yêu.

Nguyễn Minh Phù vẫy tay với nó.

“Vượng Tài, mau tới đây~”

Loading...