Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 304

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:00:49
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Nguyễn Minh Phù rửa sạch bùn thức ăn mới đưa bếp.

“Đây là củ cải mà .”

Nhìn vẻ mặt đắc ý của cô, giống như đang chờ Tạ Duyên Chiêu khen cô.

Tạ Duyên Chiêu củ cải trong chậu chút bất đắc dĩ.

Những củ cải mà để dài thêm nửa tháng, thì thể lớn bằng cánh tay nhỏ của con , cũng coi như là cây lớn, mà giờ cô nhổ .

“Giỏi quá.”

Nguyễn Minh Phù càng đắc ý.

mà.

Nhổ củ cải thôi, còn thể khó cô ?

Trong mắt Tạ Duyên Chiêu mang theo vài phần dung túng.

Củ cải  to như , lá vẫn còn mềm. Tạ Duyên Chiêu chia hai, lá cây vẫn xào ăn như cũ, củ cải dùng để xào thịt.

Được ăn những món ăn mùa , hương vị ngon.

Cho dù ăn ít Nguyễn Minh Phù, cũng thể ăn thêm nửa bát cơm.

Cố Ý Lâm càng cần , hiện tại thêm hai bát, còn đang vùi đầu ăn.

Cũng chuyện gì xảy , dạo thấy Vượng Tài.

Chưa đến giờ ăn, thì đừng nghĩ đến chuyện thấy bóng dáng của nó.

Vượng Tài: Nó chạy... Nó mà chạy thì phụ nữ điên họ Cố sẽ gì với nó nữa.

Cơm nước xong trời tối, còn nổi lên gió mát.

Tạ Duyên Chiêu cỏ nhỏ rủ xuống trong sân: “Lát nữa trời sẽ mưa, rửa mặt .”

“Được…”

Nguyễn Minh Phù định lên, Tạ Duyên Chiêu giữ chặt.

“Để khách .”

Cố Ý Lâm rụt rè gật đầu.

, là khách, .”

Nhìn xem, ý tứ như thế. Lại bạn ... Cố Ý Lâm ghét bỏ lắc đầu.

Haizz, đúng là.

Quả đúng như Tạ Duyên Chiêu , Nguyễn Minh Phù từ phòng tắm xong thì trời đổ mưa to. Hạt mưa to như hạt đậu rơi xuống đất, nhanh hội tụ thành từng lốc nước.

Gió lạnh thổi tới, Nguyễn Minh Phù rùng một cái.

Đèn trong cũng tắt gần hết, mà Cố Ý Lâm phòng khách từ lâu .

Nguyễn Minh Phù đang thì Tạ Duyên Chiêu chặn đường.

Anh sớm tắm rửa xong, mang theo nước. Ánh mắt như mực, kỹ bên trong tựa hồ còn một đám lửa nhỏ. Ánh mắt Nguyễn Minh Phù, ngọn lửa càng lúc càng lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-304.html.]

“Muốn ?”

Tạ Duyên Chiêu chăm chú cô, trong mắt mang theo nguy hiểm. Anh dựa tường, hình cao lớn bao phủ Nguyễn Minh Phù.

khỏi nuốt nước miếng.

Phải gượng.

“Em xem cô ngủ .”

“Thật ?”

“Thật đó.”

Nguyễn Minh Phù mở to hai mắt, cho đối phương thấy rõ sự chân thành của .

Tạ Duyên Chiêu khẽ một tiếng, một tay nhấc mặt lên.

Nguyễn Minh Phù sợ c.h.ế.t khiếp.

hét lên, đàn ông mặt : “Em la cho cô thì cứ việc la .”

Nguyễn Minh Phù: “...”

Đây rõ ràng là uy h.i.ế.p .

nếu thật sự Cố Ý Lâm , cô thật sự nữa , huhu!

Thiệt tình!

Bị chồng uy hiếp!

Cô mím chặt môi, tính nhỏ nhen nổi lên, giơ tay đ.ấ.m mấy đ.ấ.m lên lưng .

của Tạ Duyên Chiêu như tảng đá lớn, hề ảnh hưởng chút nào, tay Nguyễn Minh Phù đỏ bừng.

Tức quá !

Tạ Duyên Chiêu vỗ vỗ cô: “Yên lặng một chút .”

Anh mới vỗ chỗ nào đó hả?

Aaa, đồ lưu manh, cái đồ thối tha.

Nguyễn Minh Phù tức hổ, mặt đỏ như chảy máu.

Còn đợi cô nghĩ thông suốt, đối phương   mở cửa phòng quăng cả cô lên giường, cũng đè xuống.

Ánh mắt càng sâu, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô. Từ trán đến cằm, đến cổ mảnh khảnh...

“Sao mặc cái váy ?”

Dường như kế tiếp sẽ xảy chuyện gì, trong lòng Nguyễn Minh Phù chút thấp thỏm, đầu óc cũng chút chậm chạm. Một lát , cô mới phản ứng đang cái gì.

Khuôn mặt cô đỏ bừng.

Cái…cái tên !

Lúc thì dáng vẻ vô cùng đắn, để cho cô thể đổi nhiều kiểu quần áo, lúc thì hỏi mặc bộ đó.

Nghĩ đến tình cảnh xảy khi mặc chiếc váy đó, mặt Nguyễn Minh Phù càng đỏ hơn.

Lưu manh, lưu manh, lưu manh.

Loading...