Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 234

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:54:17
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

cũng xới đất , trồng .

" ." Nguyễn Minh Phù suy nghĩ một chút : "Có trồng thêm một ít hành tỏi , hẹ cũng ."

"Được."

Chỉ cần Nguyễn Minh Phù , Tạ Duyên Chiêu đều .

Sức sống của hẹ cũng mạnh mẽ, chỉ cần trồng ở khí hậu thích hợp, một năm bốn mùa đều thể thu hoạch.

Nhớ tới vườn rau nổi tiếng sân thượng.

Nguyễn Minh Phù đề nghị: "Chúng trồng rau hẹ chậu , khi nào trời quá lạnh thì thể mang nhà."

Căn nhà hai lớn.

Cho dù để trống một căn phòng cũng vấn đề gì.

"Được, lời em."

Thấy Tạ Duyên Chiêu đồng ý, một tia buồn bực cuối cùng trong lòng Nguyễn Minh Phù cũng tan biến.

Nếu Cố Ý Lâm mà , đoán chừng sẽ mắng cô yêu đương đến mù quáng.

Hai bắt đầu thảo luận xem sẽ trồng như thế nào, bầu khí vô cùng hài hòa. Tiếng gõ cửa đột ngột vang lên phá hủy sự hài hòa .

Nguyễn Minh Phù về phía cửa lớn, thấy khuôn mặt đáng ghét của Lục Dương.

Tâm trạng cô vốn đang vui vẻ phá hỏng.

"Sao tới đây?"

"Chắc hẳn là vì chuyện ngày hôm qua." Tạ Duyên Chiêu , đặt cuốc qua một bên: "Để xem , nếu em gặp thì cứ nhà ."

Nguyễn Minh Phù ủ rũ : "Lục Diễm thương, vẫn còn gặp ..."

Vừa dứt lời, Nguyễn Minh Phù quanh bốn phía, đúng như cô dự đoán, chị dâu giả vờ ngang qua.

Nguyễn Minh Phù: "..."

Gia thuộc viện cũng kém thôn quê là mấy.

Hơn nữa Tạ Duyên Chiêu và Lục Dương thể là hai nhân vật nổi tiếng ở đây. Nghe tin hai đột nhiên đánh , đừng là mấy chị dâu rảnh rỗi, cho dù là các trưởng lão trong doanh địa cũng tò mò.

Nguyễn Minh Phù cứ cảm giác ánh mắt những chút là lạ.

Không thể rõ là lạ chỗ nào, nhưng thoải mái.

Tạ Duyên Chiêu phủi sạch bùn đất dính tay, lúc mới mở cửa.

Trên tay Lục Dương xách theo ít thứ.

Khi thấy vết thương cánh tay của Tạ Duyên Chiêu, chút hổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-234.html.]

"Đoàn trưởng Tạ, vết thương của ?"

"Không gì đáng ngại." Tạ Duyên Chiêu nghiêng , để Lục Dương : "Không cần lo lắng."

Anh tiện tay đóng cửa , ngăn trở ánh mắt dò xét của một bên ngoài 

"Vào nhà ."

Nguyễn Minh Phù thiện cảm với nhà họ Lục.

cô cũng thể chửi rủa miệng, chỉ thể hừ lạnh một tiếng.

Ngồi ở phòng khách, trong mắt Lục Dương lộ vẻ hổ: "Đoàn trưởng Tạ, chuyện là do Lục Diễm đúng..."

Còn xong, Nguyễn Minh Phù mở miệng.

"Đương nhiên là đúng."

Tuy ngoài mặt cô vẻ tươi , nhưng trong mắt ngập tràn lửa giận: "Lục Diễm là một con ch.ó điên, nhà các quản , còn nhốt ?"

"Hôm nay dám rút súng, đoán chừng ngày mai còn thể g.i.ế.c !"

đúng, vốn dĩ định g.i.ế.c . Chỉ là lão Tạ nhà nhanh nhẹn tránh ."

Nguyễn Minh Phù càng càng tức.

Nhìn Nguyễn Minh Phù liên tục chất vấn, trong mắt Tạ Duyên Chiêu ngập tràn ý .

Vẻ hổ trong mắt Lục Dương càng rõ ràng hơn.

Anh mở miệng: " , chuyện đúng là Lục Diễm đúng..."

"Anh ý gì?" Nguyễn Minh Phù nhíu mày sang: "Anh đúng thì ai, chẳng lẽ là lão Tạ nhà đúng ?"

Lục Dương: "..."

Mẹ kiếp, còn thể chuyện nữa đây?

Ý trong mắt Tạ Duyên Chiêu càng sâu hơn.

"Lúc cầm tiền bồi thường xong thì Nguyễn gia và Lục gia sẽ cắt đứt."

Nguyễn Minh Phù tiếp tục mở miệng : " vẫn thực hiện đúng lời hứa, nhưng các thì ?"

"Ba lưng bịa đặt, tung tin nhằm bôi đen Nguyễn gia."

Lục Dương phản bác theo phản xạ điều kiện: "Sao thể?"

"Sao thể?"

Nguyễn Minh Phù : "Có chính miệng với , cần nguyên văn cho ?"

Trong mắt Lục Dương hiện lên một tia hổ.

Nguyễn Minh Phù tiếp: "Bây giờ Lục Diễm còn lão Tạ thương, nhà họ Lục các giỏi như , lên trời ở luôn ?"

Lục Dương: "..."

Loading...