Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 229

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:54:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

"Đánh thế là quá mạnh bạo ?"

" lắm mà, hai sớm muộn gì cũng đánh một trận."

"Có ý gì?"

" với mà..."

Người nọ đem chuyện lúc kể , mấy mới đến cũng dỏng tai lên

Nghe xong, ai nấy cũng đều kinh ngạc.

"Thật giả , khác gì đoàn trưởng Tạ cướp vị hôn thê của đoàn trưởng Lục ?"

"Cậu nhỏ thôi, cũng chỉ khác như thế..."

Đám : ...Thật kích thích!

Chẳng trách hai họ đánh dữ dội như .

Sau khi Lục Dương một nữa Tạ Duyên Chiêu đánh ngã, Lục Diễm tiến lên đỡ trai, tay nhanh chóng lấy s.ú.n.g bên hông , b.ắ.n về phía Tạ Duyên Chiêu một phát.

Tiếng s.ú.n.g vang lên, trong phút chốc xung quanh im lặng đến mức thể tiếng kim rơi.

Đám nhanh chóng lấy tinh thần, nhốn nháo tìm chỗ ẩn nấp. Những chức vụ cao hơn một chút lập tức rút s.ú.n.g , chỉ Lục Diễm quát to.

"Bỏ s.ú.n.g xuống!"

Sắc mặt Lục Dương trắng bệch.

Cho dù đa mưu túc trí cũng ngờ em trai ngu ngốc đến mức nổ s.ú.n.g mặt nhiều như .

Anh nhắm mắt .

Xảy chuyện như , e là cũng thể bảo vệ em trai !

cầm s.ú.n.g bao vây Lục Diễm.

Những cũng tân binh, họ đều là những cựu chiến binh từng lập chiến công. Nếu Lục Diễm dám cử động, bọn họ sẽ lập tức bóp cò, lấy mạng .

Lục Diễm dường như cũng phạm sai lầm lớn.

Hắn nước mắt, đầu về phía Lục Dương cầu cứu:

"Anh..."

Trong giọng mang theo tiếng nức nở, thể lúc đang sợ hãi.

"Lục Diễm, ." Lục Dương lên, chậm rãi qua lấy s.ú.n.g trong tay Lục Diễm xuống:

"Đưa s.ú.n.g cho ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-229.html.]

Người em trai cho dù bảo vệ cũng bảo vệ .

Trong mắt Lục Dương hiện lên một tia đành lòng.

Ngay khi Lục Dương lấy khẩu súng, mấy đồng loạt xông lên, đè Lục Diễm xuống đất.

Cậu trừng to mắt: "Anh, cứu em!"

"Câm miệng!"

quát lớn một tiếng, đó nhanh chóng mang .

Một bên khác, vài định qua kiểm tra thương thế cho Tạ Duyên Chiêu, che cánh tay , phất tay với bọn họ. 

"Chỉ trầy xước một tí thôi, gì đáng ngại."

Tuy như , nhưng cánh tay của thấm đẫm m.á.u tươi.

Mấy trực tiếp đưa đến bệnh viện quân khu gần nhất.

Nguyễn Minh Phù tìm một tòa soạn nhận loại bản thảo . Cô gửi bản thảo xong, lúc mới hài lòng về.

Nghĩ đến bộ dạng xui xẻo của cả nhà họ Lục, nỗi buồn bực đè nặng trong lòng Nguyễn Minh Phù mới tiêu tan.

Nguyễn Minh Phù chắp tay lưng, lảo đảo đường, từ xa thấy bóng lính canh gác giúp cô khiêng túi đang về phía .

Cậu thở hồng hộc : "Chị dâu, chị mau xem , đoàn trưởng Tạ thương ."

"Cái gì?"

Nguyễn Minh Phù còn tưởng là lầm.

Loại như Tạ Duyên Chiêu , thể dễ dàng đả thương ?

"Thật đấy, chị dâu mau ."

Thấy vẻ mặt lo lắng của giống như đang giả vờ, Nguyễn Minh Phù mới bắt đầu luống cuống.

Cô lảo đảo chạy về phía .

Cậu lính canh gác theo bóng lưng cô, vội : "Chị dâu, đoàn trưởng Tạ đang ở bệnh viện."

Khi Nguyễn Minh Phù đến bệnh viện quân khu thì là một lúc lâu . Cô tới phòng bệnh của Tạ Duyên Chiêu, đang mở cửa thấy một tiếng mắng.

"Lúc thế nào? Bây giờ còn đánh ?"

Tạ Duyên Chiêu giường bệnh, vết thương ở cánh tay xử lý. Chỉ là vết thương nhẹ, còn cần ở bệnh viện.

May mà Lục Diễm là tay mơ, thủ Tạ Duyên Chiêu nhanh nhẹn, nếu thì xảy chuyện lớn .

Sắc mặt Tạ Duyên Chiêu chút đổi, thẳng lúc nãy.

Loading...