Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 227

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:53:55
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

"Đoàn trưởng Lục, đừng thách thức sự kiên nhẫn của ."

Tạ Duyên Chiêu tiếp tục : "Hơn nữa vợ cũng lãng phí thời gian loại chuyện vô nghĩa , xem đúng ?"

"Anh là cái thá gì mà dám chuyện với như !"

Lục Diễm tới thấy Tạ Duyên Chiêu những lời , lửa giận xông lên, đến dạy cho một bài học.

Đáng tiếc, đánh giá thấp tính cảnh giác của một quân nhân.

Bàn tay mới đặt lên bả vai Tạ Duyên Chiêu quật mạnh xuống đất.

"Lục Diễm!"

Đồng tử Lục Dương co rụt , vội vàng chạy tới.

Lục Diễm ôm bụng kêu đau, vẻ mặt uất ức tố cáo với trai.

"Anh, đánh em."

Trên Lục Diễm mặc quân trang, cho cả khí thế.

Lục Diễm ở bên ngoài chọc trúng quyền thế, Lục cũng dám cứng đối cứng liền đưa quân đội để cho Lục Dương quản lý. Tốt nhất là thể mài giũa cái tính tình lỗ mãng, còn thuận tiện tránh sóng gió bên ngoài.

lúc đang tuyển quan, Lục Dương liền cho nhập ngũ.

Lục Dương đỡ Lục Diễm mặt đất dậy: "Có thương , đau chỗ ?"

Anh chút lo lắng.

Người như Tạ Duyên Chiêu, nhiều ích cũng sẽ võ. Vừa , nếu như thật sự dùng sức, chỉ sợ cái mạng nhỏ của Lục Diễm còn giữ .

Lục Diễm còn dậy nổi, cả cong như con tôm.

"Anh, em đau quá."

Sắc mặt của Lục Dương bây giờ càng khó coi hơn.

"Đoàn trưởng Tạ, xuống tay cũng quá nặng !"

Tạ Duyên Chiêu chút hoảng hốt:

"Đoàn trưởng Lục quân nhân lâu như chẳng lẽ hậu quả khi đánh lén một quân nhân?"

Huống hồ, còn giữ mạng sống cho Lục Diễm là hạ thủ lưu tình lắm .

Mặt Lục Dương giống như một cái bảng màu, lúc xanh lúc trắng.

Sau một lúc lâu, mới cắn răng chằm chằm Tạ Duyên Chiêu: "Anh đây là trả thù!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-227.html.]

Tạ Duyên Chiêu vẫn thản nhiên : "Anh nghĩ như , cũng cách nào."

Lục Dương xém chút nữa cho tức đến hộc máu.

"Đoàn trưởng Tạ, đừng quá đáng..."

Anh còn xong Lục Diễm cắt ngang: "Anh nên cảm ơn chúng mới đúng, nếu nhờ chúng hủy bỏ hôn ước thì còn cưới cô gái !"

Lục Diễm ở trong bộ đội nhiều ngày như , đương nhiên cũng vẫn luôn chèn ép trai là ai.

Nhất là khi cưới Nguyễn Minh Phù.

Lục Diễm càng thêm bất mãn với Tạ Duyên Chiêu.

Hơn nữa còn mới quật ngã, cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều lật tung hết lên.

Thù mới hận cũ cộng , lấn át tâm trí Lục Diễm.

"Đoàn trưởng Tạ, cưới phụ nữ vứt bỏ cảm giác như thế nào?"

Lục Diễm mở miệng tiếp: "Tuy rằng tính cách và nhân phẩm cô , nhưng mặt thật sự ..."

"Lục Diễm!"

Lục Dương thấy em trai quá xa , vội vàng mở miệng ngăn .

Sắc mặt Tạ Duyên Chiêu âm trầm, trong mắt mang theo vẻ lạnh lùng, lạnh lùng đến đáng sợ.

"Đoàn trưởng Tạ, sử dụng đồ cũ cảm giác thế nào..."

Lời còn xong, mặt truyền đến cảm giác đau nhức.

Thì là Tạ Duyên Chiêu tay.

Lục Dương đỡ Lục Diễm, dùng lực nhỏ.

Gương mặt của Lục Diễm nhanh liền sưng lên, buồn . Mấy cái răng đánh đến lung lay, khóe miệng thấm tơ máu, đưa tay sờ sờ mặt hoảng sợ :

"Máu, , chảy m.á.u !"

Lục Dương nhíu mày, Tạ Duyên Chiêu.

"Đoàn trưởng Tạ, đừng quá đáng!"

Tuy rằng là do Lục Diễm giữ mồm giữ miệng, nhưng Tạ Duyên Chiêu cũng nên tay nặng như .

Tạ Duyên Chiêu để Lục Dương mắt.

Trong mắt mang theo lửa giận, xoay cổ tay, cởi mũ , tiện tay ném mặt đất, bình tĩnh : "Anh lên, lên?"

Khinh quá đáng!

Sắc mặt Lục Dương vô cùng khó coi, cắn răng : "Để ."

Loading...