Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:53:04
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Tạ Duyên Chiêu ngẫm nghĩ : “Chỗ ba vợ chắc là điện thoại, ngày mai chúng qua đó gọi điện cho họ.”

Viết thư quá chậm, khi nào mới tới .

“Bên quản lý nghiêm, điện thoại.”

Có điện thoại nhưng dành cho trong trang trại sử dụng.

Không là tới chịu phạt là hưởng thụ, ngay cả việc đưa thư qua cũng để nhân viên quản lý bên đó xem qua một .

Thật khó.

Cũng khi nào ba cô mới thể sửa án sai.

Tạ Duyên Chiêu lặng lẽ cầm lấy giấy bút.

Nguyễn Minh Phù buồn : “Sợ ?”

“Ba vợ thích gì?” Tạ Duyên Chiêu nuốt nước miếng, ho nhẹ một tiếng: “Phải là họ thích con rể như thế nào?”

Có lẽ là từ con rể hoang trong miệng cô kích thích.

Tạ Duyên Chiêu còn để ý nhiều như .

“Ba em...” Nhìn dáng vẻ mong chờ của đàn ông, Nguyễn Minh Phù cảm thấy cực kì đắc ý: “Dĩ nhiên là thích con rể đối xử với con gái họ.”

Tạ Duyên Chiêu gật đầu: “Hiểu .”

Anh hiểu? Anh hiểu những gì?

Nguyễn Minh Phù nhíu mày .

Ai ngờ đàn ông thư mà hỏi: “Buổi tối em ăn gì?”

Cô sờ bụng.

Hôm nay chỉ mới ăn một bát cháo, bây giờ đúng là đói.

Khuôn mặt xinh của Nguyễn Minh Phù chút buồn bã.

ăn thứ.

Cá hầm ngày hôm qua, miến xào cải trắng... tay nghề của Hồ Uyển Ninh . Nguyễn Minh Phù nhớ tới mấy món ngày hôm qua bèn nuốt nước miếng.

“Trong tủ lạnh gì?” Suy nghĩ một chút, Nguyễn Minh Phù tiếp: “Anh nấu ?”

thì cô cũng nấu.

nấu cơm, cả đời cũng .

“Anh đang đối với em.”

Tạ Duyên Chiêu nhớ chuyện gì đó buồn , bèn cô kiểu trêu tức: “Là ai lúc lên phòng khách xuống phòng bếp?”

Nguyễn Minh Phù lúng túng.

Đây là lời cô khi tự tiến cử mặt Tạ Duyên Chiêu.

Chột , bây giờ cô đang chột .

Nguyễn đại tiểu thư cô là ai?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-211.html.]

Chỉ cần cô nhận thể coi như từng lời .

“Nào... nào !”

“Em thật là.” Tạ Duyên Chiêu tỏ vẻ bất lực, dậy: “Trong tủ lạnh còn cá, nấu.”

Cũng kiếp Nguyễn Minh Phù là mèo , nếu thích ăn cá tới /

Tốc độ của Tạ Duyên Chiêu nhanh.

Ngoại trừ cá còn thêm một phần đậu hũ chiên và rau củ do chị dâu mang tới ngày hôm qua.

Nguyễn Minh Phù thư nữa, hai mắt sáng rỡ : “Không ngờ tài nấu nướng của tới .”

So sánh một chút, cô giống như một kẻ phế vật .

Nguyễn Minh Phù thầm than một lúc nhanh chóng ăn.

Càng ăn cô càng cảm thán.

Người đàn ông rốt cuộc là bảo bối gì, chuyện gì cũng giỏi ~

là nhặt bảo bối mà.

...

Có lẽ do cơ thể Nguyễn Minh Phù thoải mái nên Tạ Duyên Chiêu cũng chỉ ôm cô ngủ chứ hành động nào khác.

Nguyễn Minh Phù bôi thuốc xong cũng còn quá khó chịu.

Hôm nay, Hồ Uyển Ninh dắt theo nhóc mập tới tìm cô chuyện.

Hai mắt Nguyễn Minh Phù sáng rực.

“Chị dâu, chị tới .” Cô vội mời hai con : “Thật quá, em còn định lát sẽ qua tìm chị.”

“Biết em nhớ nên qua ?”

Hồ Uyển Ninh thả nhóc mập xuống để nó tự bò chơi.

“Tên nhóc ăn gì mà càng ngày càng béo.”

Hồ Uyển Ninh lắc lắc cổ tay : “Thêm một thời gian nữa chắc chị bế nổi nữa .”

“Sau để nó tự , mệt c.h.ế.t chị .”

Nguyễn Minh Phù bé mập mạp.

nhiều thịt.

cũng thể .

“Đứa nhỏ mập mạp mới đáng yêu.”

Nguyễn Minh Phù bê ly nước tới. Hồ Vãn Ninh nhanh chóng uống hết, cô rót thêm nữa: “Chị dâu vất vả .”

Cậu bé mập mạp chớp chớp đôi mắt to như quả nho đen, nghiêng đầu .

Vẻ mặt như thể con hiểu đang gì.

Hồ Uyển Ninh hít sâu một : “Gần đây trời càng lúc càng nóng, mới vận động chút mồ hôi khó chịu.”

Có thể tới tìm cô trong thời tiết .

Hẳn là tình yêu đích thực... Nhầm! Là tình bạn.

Loading...