Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 207

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:52:52
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Tay Tạ Duyên Chiêu khẽ vuốt ve mái tóc dài của Nguyễn Minh Phù.

Mái tóc dài của cô cực kì , đen bóng như tơ lụa. Trên tóc còn tỏa mùi thơm thoang thoảng.

Nguyễn Minh Phù nước mắt.

Tạ Duyên Chiêu biến thái như khiến cô thể chấp nhận nổi.

“Cảm ơn... cảm ơn, ... em thể giải thích...”

Cảm giác thứ nóng bỏng bên .

Nguyễn Minh Phù khẽ nuốt nước miếng.

Mẹ nó, sớm chọc tên đàn ông chó c.h.ế.t .

Bây giờ chỉ hai chữ.

Hối hận!

“Em giải thích ...”

Trong lòng Nguyễn Minh Phù vui. Cô còn kịp tên khốn kiếp tiếp.

“Anh .”

Nguyễn Minh Phù: “...”

Trong lòng đồng chí Tạ chút liêm sỉ nào ?

Cô nhắm mắt , đang định gì thì Tạ Duyên Chiêu mở miệng tiếp, biểu cảm phần kỳ quái: “Cảm thấy ?”

Nguyễn Minh Phù sợ hãi trợn tròn mắt.

Nếu hai bàn tay tên đàn ông chó c.h.ế.t giữ chặt lấy cô thì Nguyễn Minh Phù thề cô sớm cách xa tên đàn ông cả trăm mét.

“Còn dám dối mặt bà Ngô ?”

Nguyễn Minh Phù: “...”

Không việc sớm qua , tên đàn ông vẫn còn nhớ rõ .

Đầu óc cô mau chóng chuyển động suy nghĩ xem nên ngụy biện như nào cho đúng.

Tạ Duyên Chiêu những lời cũng để cô ngụy biện.

“Em xem.” Tạ Duyên Chiêu tựa cổ cô, chậm rãi : “Anh nên trừng phạt em như thế nào?”

Nguy hiểm!

Tiếng chuông báo động của Nguyễn Minh Phù vang lên ầm ĩ.

“Đều là vợ chồng , còn phạt phạt cái gì, khách sáo quá...”

Vợ chồng?

Tạ Duyên Chiêu thấy hai từ , khóe miệng nhếch lên. Sau đó khẽ dùng sức ôm Nguyễn Minh Phù lên .

Anh cúi đầu, về phía đang hoang mang đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-207.html.]

“Em sai.”

Nguyễn Minh Phù hành động đột ngột của cho giật .

Cô theo phản xạ đặt tay lên vai .

Cô nhíu mày, đang định chất vấn thì đối diện với đôi mắt đen như mực của Tạ Duyên Chiêu.

Thường ngày, khi đôi mắt cô luôn dịu dàng và bao dung, mà nay ánh mắt tràn ngập dục vọng, lộ rõ mặt Nguyễn Minh Phù.

Không đúng!

Phải che giấu nữa.

Nguyễn Minh Phù nhịn khẽ run lên.

“Em đang sợ cái gì?” Tạ Duyên Chiêu cúi đầu cô trong lòng, khẽ nở nụ : “Sợ ?”

Nước mắt cô sắp trào .

Người đàn ông hôm nay thật gian xảo, cô chút chống đỡ nổi.

Cô khẽ l.i.ế.m môi.

rằng động tác chỉ càng cho thú tính của đàn ông mặt tăng cao.

Đôi mắt thâm trầm của thẳng cô.

Bàn tay nhỏ bé của Nguyễn Minh Phù chống n.g.ự.c đàn ông kéo dài cách giữa hai , nhưng đối phương hệt như một ngọn núi lớn, thể chống cự .

Không hiểu nghĩ tới đêm qua, bàn tay thô ráp của đàn ông nắm lấy cổ cô mang tới cảm giác hít thở đầy khó khăn.

“Em, em thể sợ...”

Dù trong lòng đang hoảng sợ nhưng Nguyễn đại tiểu thư vẫn mạnh miệng như cũ.

Hả?

Trời nóng, hơn nữa tên đàn ông mới uống xong chén canh bổ thận, giờ Tạ Duyên Chiêu nóng như lò lửa. Mùa hè mặc đồ mỏng, nhiệt độ cơ thể đối phương trực tiếp truyền qua đáy lòng cô nóng lên.

Nguyễn Minh Phù mím môi.

Cô cũng dự liệu về chuyện tiếp theo.

... đây cũng là điều cô mong đợi, nếu cô cũng nấu canh bổ thận gì đó cho đàn ông.

Khi cô đang ngây , tay đối phương chậm rãi di chuyển xuống cổ cô. Anh cúi đầu hôn cô thật sâu.

Mái tóc ngắn thô cứng chọc ngần cổ mềm mại của cô ngứa đau.

Nguyễn Minh Phù ôm lấy đầu : “Đi tắm .”

Anh dừng , nụ hôn cổ cũng ngừng . Anh thở dài một , vùi mặt gáy Nguyễn Minh Phù. Một lát , mới ngẩng đầu hôn lên môi Nguyễn Minh Phù.

Nguyễn Minh Phù: “...”

Đôi mắt sâu thẳm như đang nhẫn nhịn thứ gì đó.

Chờ !

Nguyễn Minh Phù vệ sinh cá nhân xong thấy tên đàn ông đó đợi sẵn trong phòng.

Loading...