----
Vừa giọng của Ngô Vân Hoa vội vàng từ ngoài cửa , mặt hai vợ chồng nọ: "Mời ."
Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Lý sư trưởng, trong lòng Ngô Vân Hoa tức giận lo lắng.
Lại càng sợ ông bạn già của sẽ xảy chuyện gì.
Hai cùng trải qua thăng trầm hơn sáu mươi năm, đứa con hư dù là m.á.u mủ cũng thể so sánh .
"Tiểu Ngô, thông báo cho bảo vệ bên , đừng cho hai ."
"Mẹ!"
Họ vô cùng nóng nảy.
Anh cao cũng thấp, dựa sự che chở của ba mới thể yên ở vị trí . Nếu ông thật sự mặc kệ thì với năng lực kém cỏi của , sớm muộn cũng sẽ cuốn mất.
Ngô Vân Hoa để ý đến nên đỡ Lý sư trưởng đang tức gần c.h.ế.t lên lầu.
Anh đuổi theo Tiểu Ngô chặn : "Mời ."
Dù cam lòng, nhưng và Diệp Thu cuối cùng vẫn rời .
Khi hai trở , khuôn mặt họ còn chảy dài hơn cả mặt lừa.
……
Bên , Nguyễn Minh Phù qua lời kể của Tạ Duyên Chiêu ý định của vợ chồng nhà nọ. Nghe xong chuyện, cô thật sự gì.
Trao đứa con gái ngu ngốc của cho khác, đây việc của con ?
Tính tình Tạ Duyên Chiêu quá , nếu là cô, cô sẽ cho hai vợ chồng hổ hiểu thế nào là đạo lý thấp cao. Chẳng trách Lý sư trưởng thái độ nhàn nhạt với hai vợ chồng nhà , một cử chỉ thể hiện tình cảm cũng thấy.
"Em giận ?"
Nguyễn Minh Phù ngẩng đầu, tò mò Tạ Duyên Chiêu. Đối phương sờ sờ đầu cô.
"Có cái gì mà tức giận."
Chuyện qua lâu .
Huống hồ, Lý sư trưởng tuyệt đối sẽ cho phép hai như .
"Đừng sờ!" Cũng bệnh gì, chỉ thích sờ đầu cô. Nguyễn Minh Phù hất nhẹ tay , cụt hứng : "Tóc rối hết ."
Cô gái nhỏ yếu ớt thích tức giận.
tính tình nóng nảy giống như là một cơn gió. Gió ghé qua chóng vánh và rời nhanh như cách nó gần.
Tạ Duyên Chiêu đưa tay nữa: "Lát nữa sẽ ngoài một chuyến."
"Ừ."
Nguyễn Minh Phù khẽ đáp, tỏ vẻ .
Quân khu xa như cô cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-194.html.]
"Anh xem xem thể mua thêm chút thịt ?"
Nguyễn Minh Phù chợt nảy ý tưởng, kéo Tạ Duyên Chiêu gần, nhỏ giọng : "Mua thêm chút nội tạng lợn, giống như thăn lợn gì đó tương tự..."
Mặc dù thừa hưởng tài nấu nướng thiên phú của bà Loan nhưng mỗi ngày cô đều bà Loan hầm canh.
Vì thế Nguyễn Minh Phù cũng học cách .
Ví dụ như canh thăn lợn sẽ ích cho đàn ông ở phương diện đó.
Cô một cách mơ hồ, đàn ông thối hẳn là sẽ nghĩ gì xa xôi. Sau khi mua về sẽ thử tác dụng , để tổn hại đến lòng tự tin của , tránh bệnh tình trở nên trầm trọng.
"Em sơ chế?"
Nội tạng lợn bẩn như , Tạ Duyên Chiêu Nguyễn Minh Phù tỏ vẻ hoài nghi.
"Anh cứ mua ."
Hãy xem, cô hy sinh bao nhiêu vì bệnh tình của đàn ông thối chứ.
Ngay cả nội tạng lợn đáng ghét như thế cũng nguyện ý đụng !
Nguyễn Minh Phù suy nghĩ một lúc tiếp:
"Mua thêm một ít nhân sâm đảng và đương quy, bỏ trong canh sẽ ngon.
À đúng , còn hoàng tinh..."
"Được."
Tạ Duyên Chiêu nhíu mày, trong lòng luôn cảm thấy kỳ lạ nhưng nên lời. Anh trầm mặc một lát hỏi: "Còn mua gì nữa ?"
Cô lắc đầu.
"Xem mua ."
Muốn ăn canh ăn lẩu thì chỉ mời quen tới, tính toán lượng một chút thì một bàn là đủ. Chỉ là hôm qua mới dọn đến, trong nhà gì, bây giờ cần ngoài mua.
Buổi chiều thời gian eo hẹp.
Tạ Duyên Chiêu cũng lãng phí thời gian, đưa Nguyễn Minh Phù về nhà rời .
Cô trong phòng khách quan sát bộ căn nhà, càng càng thấy hài lòng.
"Em dâu."
Nguyễn Minh Phù đầu sang thấy Hồ Uyển Ninh ôm một đứa nhóc mập mạp ở cửa, trong tay còn cầm một bình rau muối.
Cô lê dép qua đó, thuận tay nhận lấy cái bình trong tay đối phương.
"Chị dâu, chị về sớm thế?"
Tạ Duyên Chiêu mới .
Bé mập chớp đôi mắt như quả nho, dang hai tay về phía cô.
"Chị, bế."