Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 170

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:49:22
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Tạ Duyên Chiêu: "......”

Trên mùi gì ?

Hai cùng một chỗ, sự đối lập cho Nguyễn Minh Phù càng thêm trắng bệch, giống như tuyết. Mà mấy ngày nay, Tạ Duyên Chiêu huấn luyện tân binh, gió về mưa, trông đen mấy tông.

Anh vẫn .

Nắng chang chang như , bắt phơi nắng là tệ .

Nguyễn Minh Phù quạt, tiếp: "Sao hôm nay về sớm ?”

Thường ngày đến buổi tối, đừng nghĩ thấy bóng dáng của .

Bây giờ mới hai giờ, đàn ông xuất hiện ở đây.

Chậc chậc~

Lạ thật!

Tạ Duyên Chiêu nghiêng đầu về phía cô, nhướng mày : "Anh dẫn em đến một nơi.”

“Đi ?”

Tạ Duyên Chiêu nhịn chọc chọc búi tóc của cô, khiến Nguyễn Minh Phù trừng mắt.

“Đừng chạm .”

Mãi cô mới buộc xong, rối tung thì cô nữa.

Tạ Duyên Chiêu mới buông tay xuống.

“Đi em sẽ .”

, nhưng... Nguyễn Minh Phù đưa mắt bé mập mạp đang ngủ gật bên cạnh.

Hồ Uyển Ninh ngoài, cô trông bé.

May mà ngoan ngoãn, cũng quậy, khiến cô thoải mái.

Tạ Duyên Chiêu cũng sang bé mập mạp.

Cuối cùng, bé mập mạp Tạ Duyên Chiêu ôm , Nguyễn Minh Phù bên cạnh .

Cẩu Đản thấy đều , nó cũng theo.

Cậu bé dụi dụi mắt, khi Nguyễn Minh Phù một cái, ngủ.

Nguyễn Minh Phù:...... Thằng nhóc thật đúng là bớt lo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-170.html.]

theo bên cạnh Tạ Duyên Chiêu, khi rẽ trái tới một cái sân. Anh thẳng , Nguyễn Minh Phù thấy thế cũng theo.

Ngôi nhà hẳn là lâu ở.

Góc tường chung quanh đều mọc cỏ dại, đá chồng chất lung tung. So với bố cục nhà của kém nhiều lắm, bên cạnh sân cũng một cái giếng, bởi vì ở nên lấy phiến đá che .

Từ cổng đến cửa phòng một con đường bùn, bên cạnh còn dấu vết từng đào xới.

Trước đây chắc chủ nhà trồng rau ở đây.

Đã lâu ai ở, hàng rào gỗ xung quanh sân hỏng vài chỗ.

Nguyễn Minh Phù cầm quạt che mặt, vội vàng đến mái hiên. 

Trời quá nắng, chỉ một đoạn đường như , cô cảm thấy cả dường như sắp cháy nắng, trán trắng ngọc cũng toát mồ hôi dày đặc.

“Tạ Duyên Chiêu, đây là nhà của chúng ?”

Anh đưa Nguyễn Minh Phù tới xem, hơn nữa ai ở, nếu cô còn nghĩ thì đúng là đầu heo .

Nguyễn Minh Phù mở to hai mắt lấp lánh, đánh giá thứ xung quanh.

Có lẽ nó sắp trở thành nhà của , Nguyễn Minh Phù nó thuận mắt hơn ít, ngay cả cỏ dại ở góc tường cao hơn cũng vài phần đáng yêu.

Khóe mắt Tạ Duyên Chiêu mỉm : "Thật thông minh.”

Nguyễn Minh Phù cực kỳ đắc ý.

"Mau mở cửa, em xem bên trong trông thế nào.” Cô vội vàng thúc giục Tạ Duyên Chiêu.

Lúc Tạ Duyên Chiêu lấy chìa khóa mở cửa phòng, vẫn quên kéo Nguyễn Minh Phù lui .

“Bên trong bụi bặm lắm." Tạ Duyên Chiêu ôm lấy bé mập mạp mới : “Lát nữa thì .”

Bộ dáng bên trong cũng sớm đoán .

Không chỉ bụi bặm nhiều, khung cửa bên trong cũng đều mục nát. Giống như mẩu gỗ vụn, dường như Nguyễn Minh Phù chỉ cần dùng sức một chút là thể dễ dàng bóp nát nó. Cửa hư hỏng lâu năm, cũng nguy cơ rơi xuống bất cứ lúc nào.

Nguyễn Minh Phù một lời khó hết căn phòng bẩn thỉu, hỏi: "...... Cái , cái thể ở ?”

"Không đóng cửa, đến lúc đó tháo hết mấy thứ .”

Đối với điểm , Tạ Duyên Chiêu sớm tính toán: "Anh em thích ở nhà khác, chờ tháo hết đồ cần tháo , chúng sẽ dọn một nữa."

Nhất định là dọn dẹp .

Bốn phía tường đều chút loang lổ, chỗ lớp đất bên ngoài còn rơi xuống, lộ gạch bên trong.

Chẳng qua đây là một công trình lớn, trong thời gian ngắn, các cô hẳn là giúp .

Nhà là một cái nhà trệt, lầu hai. Giống như nhà Hứa Chư, cũng là kết cấu ba phòng ngủ một phòng khách. bởi vì nhà tương đối lớn, các phòng cũng lớn hơn nhà Hứa Chư.

Nguyễn Minh Phù ngẩng đầu, tấm tường treo đó, vội vàng rời .

Loading...