Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 164

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:49:05
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Nguyễn Minh Phù bưng chậu, đang chuẩn cầm đồ ăn ngoài, Tạ Duyên Chiêu như một cơn gió xuất hiện mặt cô. Còn đợi cô chuyện, nắm lấy tay cô và kéo cô , đồ vật trong tay cũng cầm chắc, rơi xuống đất phát một tiếng "Keng".

Hồ Uyển Ninh ở phòng bếp tiếng thì thò đầu .

chỉ thể thấy bóng lưng của hai , cô lắc đầu nhặt thứ rơi mặt đất lên.

Tạ Duyên Chiêu tới nhà Hứa Chư vô , bố cục nhà bọn họ. Không hề nghĩ ngợi kéo Nguyễn Minh Phù đúng phòng cô ở.

Thật sự, nếu đổi khác cô sớm hét lên .

Vào phòng, Tạ Duyên Chiêu mới buông tay cô , xoay đóng cửa phòng lưng .

Sau đó ánh mắt sâu thẳm về phía Nguyễn Minh Phù, mím môi mới mở miệng.

“Anh lời với em.”

Nguyễn Minh Phù trừng mắt , xoa bàn tay bóp đau.

Nghe như thế, càng là tức giận mở miệng: "Anh cái gì ?"

Nhanh như mà tên đàn ông đáng ghét nhịn , cô còn tưởng rằng thể kiên trì lâu một chút chứ.

Đối diện với đôi mắt lấp lánh của Nguyễn Minh, Tạ Duyên Chiêu đột nhiên chút lo lắng. Anh mím môi, lúc mới kiên định về phía Nguyễn Minh Phù.

"Chúng kết hôn .”

Nguyễn Minh Phù: "......”

Tên đàn ông đáng ghét thẳng thắn như cũng cho cô nên chuyện như thế nào.

điều cũng cản trở cô tính sổ .

"Thế nào, hiện tại cho em thời gian suy nghĩ nữa ?"

Trong lòng đắc ý chết, nhưng Nguyễn Minh Phù vẫn bày một bộ mặt khó ở, "Không từ chối em nữa ?"

Yết hầu Tạ Duyên Chiêu lăn lộn, nhận sai luôn là biện pháp đúng đắn.

“Anh sai .”

Nguyễn Minh Phù nhướng mày : "Ồ, sai chỗ nào?”

Tạ Duyên Chiêu: "......”

Đột nhiên cảm thấy lưng gió lạnh từng trận.

Tạ Duyên Chiêu dự cảm: nếu như trả lời thì kết cục sẽ thảm.

Anh nuốt một ngụm nước miếng, chỉ cảm thấy chiến trường từng cho lo lắng như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-164.html.]

"Không, nên đối với em như , sai, nhận phạt."

Nguyễn Minh Phù lườm một cái.

Coi như tên đàn ông đáng ghét thức thời.

Cô cũng khó nhiều, chuyện cô cũng .

"Trừng phạt cái gì đó cho nợ , chờ em nghĩ đến ."

Nguyễn Minh Phù tựa cửa sổ, ánh chiều tà chiếu lên cô.

Cô cứ như , gương mặt thanh tú còn treo nụ như hoa.

Tạ Duyên Chiêu đột nhiên cảm thấy thở nổi, tự chủ cởi nút áo cùng, chăm chú Nguyễn Minh Phù, trong mắt cũng dần dần mang theo ý chiếm hữu khiến sợ hãi.

Đối phương tra xét chút nào.

Nâng cằm xinh lên, lộ cái cổ trắng nõn mảnh khảnh, cực kỳ giống nai con xinh gì cả...

Tạ Duyên Chiêu tiếp: "Đồng chí Nguyễn, chúng kết hôn .”

Anh nhắc một nữa.

Nguyễn Minh Phù hừ lạnh một tiếng.

Tên đàn ông đáng ghét kết hôn thì kết hôn , dựa cái gì? Cô còn đang tức giận, kết hôn ít nhất đợi cô hết giận mới !

Cô mím môi, cơn giận mới tiêu tan xông lên đầu.

“Em ! Có em cảm thấy quân tẩu vất vả mới cự tuyệt đúng ?”

Đáng giận, tên đàn ông đáng ghét coi thường cô, còn để cho cô thử thể chịu sự vất vả của quân tẩu?

Tạ Duyên Chiêu cô bĩu môi, vẻ mặt tức giận còn vui vẻ.

Bước nhanh qua, đưa tay xoa đầu cô.

“Sao thể nghĩ như ?”

Anh kết hôn với Nguyễn Minh Phù xong thì lập tức để cho cô theo quân, lúc nào cũng trong tầm mắt của . Chỉ là nơi hẻo lánh, Nguyễn Minh Phù là một cô gái yếu ớt thích náo nhiệt phồn hoa, sợ cô quen .

Huống hồ......

Tạ Duyên Chiêu nhíu mày, nhưng vẫn tiếp: "Anh cũng đối tượng kết hôn .”

Nhớ tới hai , ánh mắt Tạ Duyên Chiêu lạnh lùng.

Nguyễn Minh Phù: "......”

Cho nên... nửa ngày là cô tự đa tình?

Loading...