----
Hứa Chư dáng vẻ c.h.ế.t chóc của bắt đầu tức giận, mắng: "Vậy bây giờ đang rối rắm cái gì nữa? Đừng quên, ngay từ đầu mục đích đồng ý cưới của cũng đơn giản."
Hai , thật sự là kẻ tám lạng nửa cân.
Có thể mắt cũng coi như là "hợp mùi".
" chỉ cho cô suy nghĩ thêm mấy ngày..." Tạ Duyên Chiêu há miệng, gì đó nhưng nên như thế nào.
Nguyễn Minh Phù nhỏ tuổi hơn nhiều.
Anh sợ cô hối hận khi đồng ý kết hôn với vì cuộc sống khi kết hôn như tưởng tượng…. Cũng sợ cô phát hiện suy nghĩ đê tiện nhất mà giữ ở sâu trong lòng….
Tạ Duyên Chiêu cho cô cơ hội, cũng cho một cơ hội.
Hứa Chư mặt lộ vẻ mỉa mai, bắt đầu cà khịa: "Đồng chí Nguyễn phát hiện là đối tượng nên đá . Sau đó tìm hiểu những khác, chỉ đưa cô xuất giá, còn cho một phần của hồi môn ?"
Tạ Duyên Chiêu: "......”
"Lão Tạ ơi là lão Tạ, ngày xưa phát hiện là ngu ngốc như thế nhở?”
Hứa Chư như đ.â.m một đao tim .
“Lúc trẻ can đảm thì về già hối hận gì.”
Tạ Duyên Chiêu: "......”
Miệng Hứa Chư giống như biến thành d.a.o găm, từng lời từng lời đ.â.m tim .
"Cậu cứ kệ cô hối hận . Trước hết giữ trong tay hãy ." Vẻ mặt Hứa Chư chỉ tiếc rèn sắt thành thép.
"Sự thoải mái , tự tin của ?
Tạ Duyên Chiêu: "......”
Tuy rằng thừa nhận, nhưng lời Hứa Chư quả thật lý.
Hứa Chư lắc đầu, trong lòng thở dài một .
Chữ “tình” , hại !
Người em của gì cũng mạnh mẽ vang dội, chỉ bày một gương mặt đen cũng thể dọa lui ít kẻ thù, nhưng hết tới khác ngã mặt nữ đồng chí.
Hứa Chư lắc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-163.html.]
Nhìn Tạ Duyên Chiêu dường như dần buông lỏng, quyết định chiêu mạnh nhất.
"Ngày mốt đồng chí Nguyễn , nếu nắm chắc sẽ cơ hội nữa !" Hứa Chư tiếp: "Cậu nên nghĩ cho kỹ, đồng chí Nguyễn xinh như , thằng nhãi họ Cố cùng chuyến xe lửa rõ ràng ý với cô ."
"Cũng đúng, đến lúc đó đồng chí Nguyễn trở thành yêu của khác, vợ của khác, của con của khác, ai còn cô là ai..."
Cái gì mà chạy.....
Nhìn bóng lưng Tạ Duyên Chiêu chạy như bay, dáng vẻ vội vàng khiến Hứa Chư nhanh chóng còn thấy.
Làm mà biện pháp trị tên chứ!
Hứa Chư chắp tay lưng, trong miệng còn ngâm nga một khúc hát tên, chậm rãi về nhà.
Chậc chậc, lão Tạ nếu quân sư như ông đây thì giờ sẽ ?
*
Hồ Uyển Ninh đang nấu cơm, Nguyễn Minh Phù qua hỗ trợ.
Cô thấy , liền chỉ món ăn rỗng ruột hái về, : "Đồng chí Nguyễn, em giúp chị nhặt cái .*
Nói xong, còn đưa chậu qua.
“À, em .”
Nguyễn Minh Phù đáp một tiếng, cầm thức ăn lên.
“Đồng chí Nguyễn, cần chị dạy ?”
Hồ Uyển Ninh thò đầu trong lúc xào rau.
Cùng Nguyễn Minh Phù ngây ngốc một buổi trưa, Hồ Uyển Ninh cũng đoán cô chính là một tiểu thư nuông chiều, mười ngón tay từng dính nước. Cô bắt đầu tò mò về cha Nguyễn Minh Phù, hon thể cưng chiều một đứa con gái như .
Hồ Uyển Ninh chút lo lắng.
Chờ Nguyễn Minh Phù và lão Tạ kết hôn, hai sẽ cùng uống gió Tây Bắc chứ.
“Em !”
Tuy rằng cô , nhưng nguyên chủ mà.
Nguyên chủ xuống nông thôn hơn nửa năm, cũng là uổng phí. Cũng thái rau nấu cơm, chỉ là mới học nên mùi vị ngon mà thôi.
Nghe cô như , Hồ Uyển Ninh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Rất , hai khi kết hôn cần lo lắng uống gió tây bắc nữa.