Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:38:33
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Mang theo buồn ngủ, vẻ mặt Nguyễn Minh Phù vẫn tỉnh ngủ. Đầu tựa ở bên cửa sổ,   trong mắt cô mang theo mê mang, ngoan ngoãn mềm mại, cũng một chút nghiêm túc nào đó.

Tay Tạ Duyên Chiêu giật giật, dám mở mắt .

“Em ở trong xe đừng nhúc nhích, xuống xe một chuyến.”

Đầu óc Nguyễn Minh Phù hỗn độn, trong xe bao lâu thì Tạ Duyên Chiêu trở .

Cùng với , còn một đàn ông.

Anh mở cửa xe, về phía Nguyễn Minh Phù mệt rã rời, mở miệng . “Xuống đây, chúng tới .”

Nguyễn Minh Phù vươn ngón tay trắng nõn, xoa xoa huyệt thái dương của . Lại ngáp một cái, lúc cô mới từ trong xe .

Người tới thấy cô thì hai mắt sáng lên. “Anh Tạ, đây là chị dâu .”

Nguyễn Minh Phù cố gắng lấy tinh thần. "Xin chào.”

"Chào chị, chào chị dâu." Diện mạo chỉn chu, tương đối trẻ trung, bên cạnh Tạ Duyên Chiêu cúi thấp đầu. “ là chiến hữu của Tạ, tên là Lý Duệ."

Lý Duệ nhiệt tình, tiến lên lấy hết đồ đạc xe, còn dẫn bọn họ trạm.

Nguyễn Minh Phù cũng bọn họ như thế nào.

Trên đường cũng quá nhiều , đến trạm xe lúc mới lấy ba tấm vé đưa qua.

"Thời gian quá gấp, chỉ mua vé giường , hai liền , một ở trong toa khác."

“Biết ." Hứa Chư nắm tay đ.ấ.m vai . “Cảm ơn em.”

Lý Duệ xua tay. “Ngày nào nhất định nhớ gọi , về đây?”

“Chờ một chút." Tạ Duyên Chiêu ném chìa khóa xe qua. “Không cần chìa khóa nữa ?”

Lý Duệ nhận lấy, lộ tám cái răng.

“Cảm ơn Tạ!”

Nguyễn Minh Phù nhịn , ngáp một cái.

Hôm nay hẳn là thức suốt đêm .

Thức suốt đêm già mười tuổi nha!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-119.html.]

Nguyễn Minh Phù nhịn sờ sờ mặt , chờ lên xe cô nhất định ngủ bù .

Khuôn mặt xinh của cô thể hủy hoại.

Chỉ chốc lát , xe lửa bọn họ liền dừng .

Thời buổi bao nhiêu thể mua nổi vé giường , mấy Nguyễn Minh Phù lên xe cũng ai chen chúc.

Trong toa giường ngủ Nguyễn Minh Phù mua, .

Là hai đồng chí nam ăn mặc đàng hoàng, một lớn tuổi hơn một chút, bốn mươi, một tương đối nhỏ, hai mươi tuổi. Bọn họ thấy mấy Nguyễn Minh Phù tới, còn gật đầu với họ.

Hứa Chư buông đồ trong tay xuống, đưa hai tấm vé còn cho Tạ Duyên Chiêu.

“Đồ đạc để ở chỗ hai , .”

Anh đáp một tiếng. “Sắp xếp thỏa đây.”

“Biết .”

Tạ Duyên Chiêu cầm vé trong chốc lát, liền với Nguyễn Minh Phù lưng. “Một giường giữa, một giường , em ngủ giường giữa .”

Anh ngủ ở , chuyện gì cũng thể chăm sóc đến cô.

Nguyễn Minh Phù đáp một tiếng, từ phía .

Đôi mắt đồng chí trẻ tuổi đều mở to.

Trong thời gian đó, đầu óc xuất hiện một sự thất bại ngắn ngủi. Nguyễn Minh Phù bước toa xe, hình như cũng thấy tiếng hoa nở.

Thanh niên che ngực.

Anh sợ chậm một giây, trái tim đang đập mạnh trong lồng n.g.ự.c sẽ nhảy khỏi tim .

Thanh niên thưởng thức loại cảm giác kỳ quái .

Có một khắc , thanh niên cảm thấy đây chính là tình yêu lãng mạn ngòi bút của những nhà văn miêu tả.

Sống hơn hai mươi năm, thanh niên đầu tiên nếm mùi vị của tình yêu.

Hai mắt cực sáng, hận xông lên phía trực tiếp tự giới thiệu. thanh niên sợ như sẽ dọa Nguyễn Minh Phù, cân nhắc tìm một thời cơ thích hợp.

Cuộc gặp gỡ lãng mạn đòi hỏi sự khởi đầu lãng mạn.

Nguyễn Minh Phù cũng đang tơ tưởng .

Hiện tại mục tiêu lớn nhất của cô chính là hi vọng thể ngủ một giấc ngon lành, cô là thật sự buồn ngủ chịu .

Loading...