----
Tạ Duyên Chiêu cảm thấy thời cơ xuất hiện lắm.
“Hôm nay , sẽ dẫn đường cho hai ." Cố Ý Lâm cảm thấy trong ba ở đây, ai quen thuộc với nơi hơn cô.
Nguyễn Minh Phù mở miệng."Không cần, thiếu cái gì.”
Nguyễn đại tiểu thư cái gì cũng , trang sức châu báu thì mấy hộp. Ngoại trừ đồ ăn thì cô thích bất cứ thứ gì.So với năm sáu mươi năm lúc công nghệ chế tạo đỉnh thế giới, thì lúc thô ráp.
Cố Ý Lâm đồng ý.
"Thật vất vả mới đến chỗ một chuyến, ?”
"Hiện tại kết hôn chú trọng ba món đồ lớn đó nha."
Cố Ý Lâm về phía Tạ Duyên Chiêu.
"Vị hôn phu, định mua cho cô một cái đồng hồ ? Mới nhiều kiểu dáng nhập từ Hải Thị, khá đó.”
Ánh mắt Tạ Duyên Chiêu rơi xuống cổ tay trống trơn của Nguyễn Minh Phù.
“Được.”
"Thực hào phóng." Cố Ý Lâm mặt ý càng sâu, cô dẫn hai tới một chỗ bán đồng hồ. Bên trong đặt đủ loại đồng hồ, chỉ kiểu nam, còn kiểu nữ.
Cố Ý Lâm mở miệng với nhân viên bán hàng."Lấy nhóm mới nhập từ Hải Thị .”
“Dạ, chị Ý Lâm.”
Nguyễn Minh Phù cầm chiếc đồng hồ trưng bày bên trong, giống như thời đại , mang đậm bản sắc thời đại.
“Bắt buộc mua ?”
Cô đeo loại đồng hồ rêu rao khắp nơi.
Nguyễn Minh Phù kéo tay áo Tạ Duyên Chiêu, trái tim cứng rắn của cũng mềm nhũn một chút.
"Không , em cần tiết kiệm tiền cho .”
Nguyễn Minh Phù: "......”
A ... tên nghĩ sai cái gì ?
Nhân viên bán hàng lấy đồng hồ , trong tay còn cầm bốn năm cái hộp, khi mở ."Đây là mẫu mới nhất của năm nay, nhập lâu, quản lý cũng cho chúng bày ."
Nhân viên bán hàng những lời , liền bán cho Cố Ý Lâm.
Cố Ý Lâm kéo Nguyễn Minh Phù ."Mau tới, thích cái nào?”
Cô lấy từng chiếc đồng hồ , khoa tay múa chân lên cổ tay Nguyễn Minh Phù.
Đàn ông như Tạ Duyên Chiêu cũng theo.
"Cái tệ, mặc dù đồng hồ nhỏ, nhưng bình thường thể dùng vòng tay."
Cố Ý Lâm cầm lấy tay Nguyễn Minh Phù, đeo lên tay cô, đó hài lòng ."Nhìn xem, thích hợp lắm."
Tạ Duyên Chiêu một cái đồng hồ khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-100.html.]
Không vì cái gì khác, cái đồng hồ cùng tay chỉ điểm giống. So cái to tay , chiếc đồng hồ nữ trông thanh lịch hơn một chút.
Tạ Duyên Chiêu cầm nó tò mò so sánh với tay Nguyễn Minh Phù.
Nguyễn Minh Phù: "......”
Nhìn hai chiếc đồng hồ đeo tay, Nguyễn Minh Phù càng hết chỗ .
“ chọn cái ." Người lời chính là Cố Ý Lâm.
Tạ Duyên Chiêu cũng cam lòng rớt phía ." chọn cái cũng tệ.”
Cố Ý Lâm trừng mắt , đầu Nguyễn Minh Phù."Cậu cảm thấy cái nào ?”
Tạ Duyên Chiêu cũng về phía cô.
Mặc dù gì, ý tứ lộ trong đôi mắt đen cần cũng .
Nguyễn Minh Phù: "......”
Hai đừng trẻ con như .
Trước tầm mắt của hai .
"...... Đều .”
Cố Ý Lâm Tạ Duyên Chiêu, chằm chằm .
đối phương cũng để ý đến cô, vung tay lên trực tiếp hướng về phía nhân viên bán hàng :
" cả hai con , hóa đơn .”
Nhân viên bán hàng:!!!
Ngạc nhiên !
Nguyễn Minh Phù: "......”
Cô thật sự hỏi Tạ Duyên một câu, chứ?
Cố Ý Lâm thấy Tạ Duyên Chiêu thật sự móc 500 tệ, mua hai cái đồng hồ, hai mắt đều trừng lớn.
Đây là một phú ông nha!
Nghĩ tới đây, vẻ mặt ghen tị của Cố Ý Lâm thiếu chút nữa lộ hết .
Chết tiệt, dựa cái gì chị em plastic của cô thể may mắn như ?!
Tạ Duyên Chiêu nhét hai cái hộp đựng đồng hồ Nguyễn Minh Phù:
"Dùng , đợi gặp cái hơn thì đổi."
Cố Ý Lâm:...
Chết tiệt, càng tức giận.
Nguyễn Minh Phù sợ hai còn đấu thêm nữa, vội vàng xuống lầu. Lúc gần , Cố Ý Lâm còn tự nhiên mà nhét một túi đồ cho cô.
“Đi mau .”