Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 419: Bình giấm chua lâu năm
Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:18:54
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đây là con trai út của cô ?" Chu Tiến Hoa hiền từ Tiểu Ngư Nhi, "Chào cháu nhé, cháu tên là gì?"
Tiểu Ngư Nhi hào phóng đáp: "Tên khai sinh của cháu là Tiêu Lý, tên ở nhà là Tiểu Ngư Nhi, năm nay cháu sáu tuổi ạ. Bố cháu tên Tiêu Chính, cháu tên An Họa, hai kết hôn hai mươi bốn năm , sinh tổng cộng bốn con, tình cảm lắm ạ."
"Ờ..." Chu Tiến Hoa khựng , ông hình như hỏi kỹ đến thế, đứa trẻ thật là... thật cách diễn đạt!
"Chú ơi, chú kết hôn ạ? Con của chú bao nhiêu tuổi ?" Tiểu Ngư Nhi tò mò hỏi.
Chu Tiến Hoa thấy bé đáng yêu, xoa đầu : "Chú từng kết hôn , nhưng kết hôn khá muộn, con trai lớn mới mười sáu tuổi, con gái út cũng chỉ lớn hơn cháu bốn tuổi thôi."
Tiểu Ngư Nhi bộ dạng nghiêm túc gật đầu, cái miệng nhỏ vẫn lẩm bẩm gì đó, trông như đang học thuộc lòng.
An Họa đặt bánh ngọt và sữa lên mặt Tiểu Ngư Nhi, bảo bé ngoan ngoãn ăn ở một bên, còn thì trò chuyện với Chu Tiến Hoa.
"... Lý Tinh Tinh hóa là học trò của cô , thật ngờ đấy!" Chu Tiến Hoa tán thưởng An Họa, "Cô đúng là biến hóa khôn lường, mỗi gặp cô hình như hiểu thêm về cô một tầng nữa."
An Họa khiêm tốn xua tay: "Quá khen quá khen, chẳng qua là thích thử sức với những thứ mới mẻ thôi, cũng gọi là... tiến bộ cùng thời đại mà. Hơn nữa Lý Tinh Tinh bảo là học trò của , chứ thực cũng dạy cô quá nhiều thứ, phong cách của cô hình thành chủ yếu vẫn là nhờ thiên phú."
Chu Tiến Hoa : " còn đang định mời cô giúp bài hát mới đây."
An Họa uyển chuyển từ chối: "Bây giờ e là những bài hát hào hùng đanh thép như thế nữa ."
"Không , chúng cũng coi như bạn cũ, bàn chuyện sáng tác thì cũng thể hàn huyên chuyện đời thường." Chu Tiến Hoa hứng thú hỏi: "Lúc nãy cô , cô là cổ đông của Truyền thông Thịnh Hoa ? Thịnh Hoa khá tiếng đấy, bạn nghỉ việc để sang chỗ các cô đấy."
An Họa hỏi: "Bạn của chú? Tên là gì ạ?"
Chu Tiến Hoa: "Tên là Tào Mẫn, vốn là biên tập âm nhạc."
"Ồ..." An Họa nhớ , "Cô , hiện giờ trướng cô một ban nhạc rock tên là 'Đông Thiền', chú qua ."
Chu Tiến Hoa lập tức phấn khích: " chứ! Đang thịnh hành trong giới trẻ đấy, từng xem họ biểu diễn trực tiếp !"
Chu Tiến Hoa tuy là hát nhạc quân đội, nhưng tiếp thu cái mới nhanh, am hiểu tường tận về các bài hát thịnh hành hiện nay, cũng vui khi thấy thị trường âm nhạc trăm hoa đua nở.
Cuối cùng, Chu Tiến Hoa nghiêm túc đưa một lời khuyên cho An Họa: "Hiện tại xem Thịnh Hoa phát triển khá , nhưng nếu cứ bó hẹp ở tỉnh lỵ thì liệu hạn chế sự phát triển ? Như Tào Mẫn , dù công ty các cô lúc đó đưa điều kiện hậu hĩnh để mời cô về, cô cũng do dự lâu."
An Họa nhấp một ngụm cà phê, : "Vấn đề cũng cân nhắc qua, chuyển công ty lên kinh thành, tài nguyên tập trung hơn, tầm ảnh hưởng và sức hút của thành phố lớn cũng mạnh hơn. Có điều một sớm một chiều cũng vội , dù một cũng tính."
Chu Tiến Hoa bảo: " là hoạch định kỹ lưỡng... Đến lúc đó nếu chỗ nào cần giúp đỡ, cô nhất định lên tiếng, đừng ngại. Chúng quen bao nhiêu năm , cũng coi như bạn cũ."
An Họa gật đầu: "Được, sẽ khách sáo ."
Hai trò chuyện gần nửa buổi chiều mới giải tán. Trên đường về, Tiểu Ngư Nhi vẫn còn lầm bầm trong miệng.
An Họa thắc mắc hỏi: "Cục cưng ơi, con đang lầm bầm cái gì thế?"
Tiểu Ngư Nhi đáp: "Con đang thành nhiệm vụ bố giao ạ."
An Họa: "Nhiệm vụ gì cơ?"
Tiểu Ngư Nhi: "Bố bảo con dò xét rõ tình hình cơ bản của chú đó, về báo cáo với bố. À, còn nữa, lời giới thiệu bản con với chú đó cũng là bố dạy con thế đấy ạ."
An Họa: "..."
Tiểu Ngư Nhi: "Bố bảo đây là bí mật giữa con và bố, cho ngoài, con hứa với bố ."
An Họa: "... Thế con cho ?"
Tiểu Ngư Nhi đương nhiên đáp: "Mẹ ngoài ạ."
An Họa cạn lời. Cái bình giấm chua lâu năm !
________________________________________
Tình hình của Hạ Tòng Quân định, An Họa liền dẫn con trai trở về. Tiểu Ngư Nhi nảy sinh tình cảm với cháu gái nhỏ, nỡ rời , lúc mắt cứ rưng rưng.
An Họa liếc bé, bảo: "Đừng vội , mau nhẩm những tin tức dò thám để lát nữa báo cho bố, kẻo quên."
Tiểu Ngư Nhi quả nhiên lập tức nín , đó lẩm bẩm củng cố trí nhớ.
Về đến nhà, Tiêu Chính lén lút gọi Tiểu Ngư Nhi một góc. Tiểu Ngư Nhi van vách những nội dung ghi nhớ cho bố .
Tiêu Chính càng càng hớn hở, vỗ tay một cái: "Nói là con ong bắp cày gia đình , còn sinh một trai một gái cơ !"
Nhìn con trai , Tiêu Chính vui mừng thốt lên mấy chữ "" liên tục: "Nhóc con, thành nhiệm vụ đấy, cho ngoài chứ?"
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Tiểu Ngư Nhi lắc đầu: "Không ạ."
Tiêu Chính gật đầu lia lịa. Tiểu Ngư Nhi tuy tuổi lớn nhưng một điểm khiến cũng nể phục, đó là sự trung thực và giữ chữ tín, thế nên mới yên tâm để nhóc con giúp việc.
Thực Tiêu Chính cũng thể tự tra thông tin của Chu Tiến Hoa, việc với dễ như trở bàn tay, nhưng giữ giá, rõ ràng điều tra mà thấy đáng để vì một con ong bắp cày mà động ngón tay. Phái đứa con trai sáu tuổi trận là nể mặt con ong bắp cày đó lắm !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-419-binh-giam-chua-lau-nam.html.]
Tiêu Chính hài lòng khen con trai vài câu: "... Khá lắm, chia sẻ nỗi lo với bố đấy."
Tiểu Ngư Nhi hỏi: "Bố ơi, thế lời bố hứa cho con cưỡi ngựa lớn tính ạ?"
Tiêu Chính tự chủ mà đưa tay đỡ thắt lưng, đó nghiến răng : "Tất nhiên là tính !"
Đến lúc Tiêu Chính đỡ cái lưng già về phòng, đập mắt là cô vợ đang thoa kem dưỡng da.
"Tắm xong ? còn tắm đây."
An Họa cũng ngoảnh đầu : "Xả nước trong bồn cho đấy, tắm ."
Nhìn qua gương thấy Tiêu Chính tay đỡ lưng, An Họa nghi hoặc: "Lưng thế? Trật khớp ?"
Tiêu Chính: "... Trật thì trật, chỉ là mệt chút thôi."
"Đêm hôm cái gì thế?"
Tiêu Chính dám thật, chỉ mập mờ: "Chơi với Tiểu Ngư Nhi một lát..."
An Họa: "Ban ngày đủ mệt , tối còn chơi với nó gì? Anh chú ý sức khỏe của chứ, còn tưởng như thời trẻ, sức lực dùng hết chắc?"
Tiêu Chính phục: "Bây giờ kém thế ? Khinh thường đàn ông của em thế ?"
An Họa: "Không khinh thường ... Hay là cũng bắt đầu tập thái cực quyền , Chu Tiến Hoa đang tập đấy, chú bảo môn khá hợp với già."
Tiêu Chính nổi giận: "Ai là già? Hắn mới là già! thì !"
"... Được , thì thôi."
An Họa chợt nhớ việc gã bảo Tiểu Ngư Nhi , bật cố ý : "Anh , Chu Tiến Hoa tiến bộ lắm nhé, còn thích nhạc rock nữa cơ."
Tiêu Chính: "... Nhạc gì cơ?"
An Họa giải thích đơn giản cho , tiếp tục: "Hơn nữa chú sống tùy tính và tự do, chú từng kết hôn ba , kết quả thấy chung sống hợp nên đều ly hôn cả ."
"Cái... cái gì cơ??" Tiêu Chính thể tin nổi, "Hắn ly hôn ? Còn ly hôn những ba ?"
An Họa gật đầu: " thế, giờ chú đang độc ."
Tiêu Chính nên bày vẻ mặt gì nữa. Hóa ly hôn ba , quả nhiên hạng nghiêm túc gì!
An Họa thưởng thức vẻ mặt xoắn xuýt của một lát, bỗng nghiêm mặt : "Em sai Tiểu Ngư Nhi gì ."
Tiêu Chính: "... Nhóc con đó hứa với là cho khác mà!"
An Họa: "Nó bảo khác."
Tiêu Chính nghiến răng. Lại cho thằng nhóc đó cưỡi ngựa công một chuyến !
An Họa nắm lấy tay Tiêu Chính, khẽ vuốt ve những đường gân nổi lên mu bàn tay .
"Lão Tiêu , tính ghen của lớn đấy nhé."
Giọng vợ dịu dàng vô cùng, nhưng Tiêu Chính thấy rợn tóc gáy. Thôi xong, vợ đang giận ? Anh khẽ ho một tiếng, định bao biện: " ..."
An Họa nắm c.h.ặ.t t.a.y Tiêu Chính, mười ngón tay đan xen.
"Thực cần thiết thế. Ghen tuông là hành vi của những tự tin, hãy kỹ xem, điểm nào thua kém khác ?"
Hả? Tiêu Chính đờ mặt , tự chủ mà lời thật lòng: " chỉ sợ kẻ khác quyến rũ em..."
An Họa bảo: "Chưa đến việc khác tâm tư đó , nhưng nghĩ rằng, trong khi em một chồng như mà còn chuyển tầm mắt sang những đàn ông khác?"
Lòng Tiêu Chính bỗng trào dâng sóng cuộn, phấn khích đến mức cánh mũi phập phồng.
"Em chỉ thích thôi, ngoài em chẳng trúng ai cả. Tuy nhiên, là một ý chí tự do, em quyền kết giao bạn bè chứ? Em với Chu Tiến Hoa chuyện hợp nên qua một chút, trong mắt em chú cũng giống như... ví dụ như Lâm Lộ thôi, phân biệt giới tính."
Tai Tiêu Chính tự động đóng khi câu đầu tiên, những lời phía vợ gì chẳng lọt tai chữ nào, trong đầu chỉ vang vọng câu "Em chỉ thích thôi".
An Họa còn đang thì đột nhiên thấy trời đất cuồng. Một khuôn mặt lớn treo ngay phía cô.
Tiêu Chính vô cùng nghiêm túc và trịnh trọng : "Vợ ơi, cũng chỉ thích em thôi." "Còn nữa, già, sinh lực của cực kỳ dồi dào, dùng cả đêm cũng thành vấn đề!"
Tiêu Chính dùng hành động thực tế để chứng minh lời . An Họa lâu trải nghiệm cảm giác gọi là "sóng xô sóng ", khỏi kêu khổ thầm, thế chẳng những lời dỗ dành .
Chỉ hy vọng, Tiêu Chính đừng ghen tuông vô lối, bày mấy trò trẻ con, để thực sự trở thành một đàn ông trưởng thành đạo mạo.