Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 405: Da mặt dày cũng có cái lợi

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:18:18
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Chính mừng rỡ vỗ mạnh lên vai con trai cả, ha ha : “Tốt, lắm, hổ là con trai lão tử!”

Tiếu Nãi nhăn mặt xuýt xoa, đưa tay xoa xoa bả vai đau nhức: “Ba, lực tay của ba vẫn chẳng giảm sút chút nào so với năm đó cả.”

Tiêu Chính càng đắc ý hơn: “Thế ? Mẹ con suốt ngày cứ chê ba già đấy.”

An Họa lườm chồng một cái: “Em chê già bao giờ? Đừng mà mách lẻo với con trai như thế.”

Tiêu Chính giơ hai tay đầu hàng: “Được , sai , sai .”

An Họa lườm thêm cái nữa, kéo Hạ Tòng Quân xuống. Cô bụng cô con dâu, ân cần hỏi: “Mấy tháng ? Có nghén nhiều ?”

Hạ Tòng Quân nở nụ ngọt ngào: “Dạ, khi về nhà bọn con mới khám, t.h.a.i một tháng rưỡi ạ... Mấy ngày con thấy lạ nhưng nghĩ đến chuyện đó, cứ ngửi thấy mùi tanh là nôn, Tiếu Nãi mới bảo con bệnh viện xem , kết quả đúng thật là...”

“Không ngửi mùi tanh ?” An Họa lập tức dặn dò Quả Khế lát nữa nấu cơm đừng món cá.

Hạ Tòng Quân vội : “Mẹ, ạ, cứ nấu nướng bình thường . Con ăn nhưng thể để cả nhà nhịn theo con.”

An Họa vỗ vỗ tay cô: “Mẹ cũng là từng trải nên , nôn nghén mệt lắm, ngửi thấy mùi đó là khó chịu ngay. Thế nên món cá cứ dẹp , lên mâm nữa.”

Tiểu Ngư Nhi nãy giờ trái ngó , đột nhiên hỏi: “Ơ, tại con lên mâm?” (Vì tên bé là Cá Nhỏ - Tiểu Ngư Nhi)

Mọi sững một giây đều rộ lên.

Tiếu Nãi kéo Tiểu Ngư Nhi gần: “Cả nhà đang con cá để hấp ăn cơ, em là cá đó ?”

Tiểu Ngư Nhi suy nghĩ một lát rùng , sợ hãi : “Không , , Tiểu Ngư Nhi hấp để ăn thịt .”

Tiếu Nãi trêu tiếp: “Thế em còn ‘lên mâm’ nữa ?”

Tiểu Ngư Nhi ngẩn , hiểu rõ cụm từ “lên mâm” trong ngữ cảnh nghĩa là gì.

Tiêu Chính đà châm chọc: “Thằng ranh , lúc ngày thường cãi ba thì lanh lợi lắm, giờ đầu óc kẹt cứng thế ?”

Tiểu Ngư Nhi bĩu môi: “Ba ơi, con cãi ba bao giờ? Con là chiếc áo bông nhỏ đáng yêu và tâm lý của ba mà, chính ba thế còn gì.”

Tiêu Chính nghẹn họng, hừ hừ lạnh hai tiếng: “Đấy, con bây giờ chính là đang cãi đấy!”

Tiểu Ngư Nhi mặt chỗ khác: “Không thèm chuyện với ba nữa, đúng là vô lý đùng đùng.”

Nhìn bộ dạng tếu táo của út, Tiêu Chính giận buồn , chẳng cho .

Hạ Tòng Quân dịu dàng Tiểu Ngư Nhi, tay khẽ xoa bụng . Cô thầm nghĩ, nếu cũng sinh một đứa bé hoạt bát đáng yêu như Tiểu Ngư Nhi thì mấy.

Tiểu Ngư Nhi lân la từ chỗ cả sang chỗ chị dâu, mắt chăm chú bụng cô: “Con sắp em gái đúng ạ?”

An Họa sửa cho đúng: “Không em gái , em bé trong bụng chị dâu sinh gọi con là chú đấy. Đó là cháu gái hoặc cháu trai của con.”

“Cháu gái ạ?” Tiểu Ngư Nhi phấn khích: “Con sắp chú ? Bé thế chú, con giỏi hơn cả ba !”

Tiếu Nãi hỏi: “Sao em nghĩ chị dâu mang bầu con gái? Vì thế?”

Tiểu Ngư Nhi đáp: “Vì con thích con gái, thích con trai . Con trai hôi rình, còn con gái thì thơm phức.”

Tiêu Chính cằn nhằn: “... Thằng nhãi , con còn đòi chọn nữa ? Đến lượt con thích chắc?”

Hạ Tòng Quân Tiếu Nãi, mỉm : “Thật tụi con cũng sinh con gái. Anh bảo con gái mềm mại, đáng yêu hơn.”

Tiêu Chính nhận xét: “Cũng chẳng , hai đứa em gái nó đứa nào mềm mại , nhất là Viên Viên, hồi nhỏ nó còn nghịch hơn cả con trai.”

Tiếu Nãi đồng tình: “Các em đều và đáng yêu mà. Con chỉ mong sinh một đứa con gái giống như hai đứa nó thôi.”

An Họa cũng đỡ : “ thế, Đoàn Đoàn với Viên Viên nhà chỗ nào chứ? Anh cha mà các con như .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-405-da-mat-day-cung-co-cai-loi.html.]

Tiêu Chính cứng họng, lát mới lầm bầm: “Anh bảo ...”

Tiểu Ngư Nhi bồi thêm một câu: “Ba ơi ba đừng cãi bướng với nữa.”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Tiêu Chính: “...”

Tiếu Nãi bên cạnh mỉm cha và em trai, trong lòng thấy vô cùng thư thái. bằng nhà , về đến nơi là bao nhiêu mệt mỏi bôn ba bên ngoài đều tan biến hết.

________________________________________

Tống Dực và Đoàn Đoàn về nhà đó hai ngày. Hai cùng , đều mặc áo khoác len, một màu đen, một màu vàng nhạt, trông cực kỳ xứng đôi như kim đồng ngọc nữ .

Tiếu Nãi vốn chuyện của hai nên trêu chọc: “Đoàn Đoàn, bảo em cùng tụi mà em nhất quyết đợi Tống Dực về. Xem địa vị của trong lòng em giờ Tống Dực bỏ xa một quãng dài nhỉ?”

Đoàn Đoàn mặt biến sắc, mỉm hỏi ngược : “Thế , địa vị của em trong lòng chắc cũng chị dâu bỏ xa đúng ?”

Tiếu Nãi bật , chỉ tay cô em gái: “Cái con bé , hồi nhỏ cứ tưởng em ít , ai ngờ em là đứa mồm mép nhanh nhảu nhất nhà đấy.”

Tống Dực đỡ lời: “Cái gọi là cơ trí, nhạy bén.”

Tiếu Nãi lắc đầu: “Nhìn bênh em kìa, gì em .”

Lúc , An Họa bưng ấm hồng pha tới, gọi: “Nào, các con uống chút nóng cho ấm .” Rồi cô hỏi Tống Dực: “Vừa nãy Đông Đông Đoàn Đoàn đợi con, thế con ?”

Tống Dực đáp: “Con sang Hong Kong một chuyến để xuất một lô hàng. Vì chắc chắn ngày về nên con bảo chị cứ về theo lịch của , cần đợi con... Con cũng ngờ Đoàn Đoàn chờ con lâu thế.”

Nói xong, ánh mắt Tống Dực Đoàn Đoàn đầy dịu dàng.

Lần Đoàn Đoàn thấy ngượng, cô dùng ngón tay khẽ đẩy đầu Tống Dực xoay hướng khác, cho nữa.

Tống Dực lời, nhưng chỉ một lát, ánh mắt tự động dõi theo bóng dáng cô.

An Họa và Tiêu Chính thấy sự ngọt ngào thầm kín của đôi trẻ thì cảm thấy vô cùng an lòng. Tầm mắt họ chuyển sang phía Đông Đông và Hạ Tòng Quân đang rúc rích trò chuyện, Hạ Tòng Quân thỉnh thoảng che miệng , khí tràn ngập hạnh phúc.

Con cái đều tìm bến đỗ bình yên, gì khiến bậc cha vui hơn thế.

Tuy nhiên vẫn còn một đứa là Viên Viên... Tuy nó còn trẻ, cần vội vàng, nhưng từ khi Tiêu Chính đến sự hiện diện của Cố Lâm, ông lúc nào cũng đề cao cảnh giác. May mà theo ông tìm hiểu, Viên Viên và Cố Lâm hiện tại vẫn chỉ là quan hệ đồng đội bình thường.

“Viên Viên bao giờ thì về?” An Họa hỏi chồng: “Con bé gọi điện cho ?”

Tiêu Chính đáp: “Chắc là một hai ngày tới thôi.”

Nghe thấy tên em gái, Tiếu Nãi : “Hôm qua con gặp Thẩm Ái Quốc ở trong viện, cũng hỏi thăm Viên Viên đấy.”

Tiêu Chính ngạc nhiên: “Cậu vẫn bỏ cuộc với Viên Viên ?”

Tiếu Nãi : “Có lẽ là .”

Chẳng hiểu , đối với một Thẩm Ái Quốc si tình và kiên trì như , Tiêu Chính nảy sinh thêm một chút thiện cảm. Thế nên, khi lát Thẩm Ái Quốc ghé qua chơi, Tiêu Chính chủ động mời dùng cơm.

Lần đầu tiên thấy Tiêu thúc thúc niềm nở với , Thẩm Ái Quốc cảm động đến mức suýt rơi nước mắt.

Cậu thầm nhủ, đúng là lòng thành thể đá mòn.

Da mặt dày quả nhiên là cái lợi của nó!

 

 

 

 

Loading...