Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 381: Cô ấy đời này sẽ sống rất hạnh phúc
Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:17:19
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vào cuối năm dương lịch năm nay, một sự kiện tầm ảnh hưởng lớn xảy : tem phiếu vải chính thức bãi bỏ.
Đây là loại tem phiếu đầu tiên xóa bỏ, báo hiệu thời đại tem phiếu vốn gắn liền với nhân dân cả nước suốt ba mươi năm sắp kết thúc, bước chân thời đại chính thức tiến kỷ nguyên kinh tế thị trường.
Trước khi Tết Dương lịch đến, Đông Đông cuối cùng cũng đưa Hạ Tùng Quân về nhà.
Đông Đông gọi điện báo , nên An Họa dậy sớm dọn dẹp nhà cửa, đổi một vài món đồ trang trí, bài trí tổ ấm thêm phần ấm cúng.
Tiêu Chính thấy cô bận rộn ngơi tay, nhịn : "Xem em bận rộn kìa, tưởng vị lãnh đạo nào sắp xuống nhà thị sát đấy."
"Anh thì hiểu cái gì, đây là đầu tiên em tiếp đón con dâu đấy, là con dâu cơ mà! Người sẽ chung sống cả đời với con trai cưng của chúng , em chẳng lẽ nên tâm huyết một chút ?"
Tiểu Ngư Nhi đang ăn vặt bên cạnh thấy câu , tò mò ngẩng đầu lên: "Mẹ ơi, ai sống với con cả đời ạ? Con chỉ sống với cả đời thôi."
An Họa ha hả: "Cái thằng nhóc , tưởng bở gớm nhỉ, tí tuổi đầu cưới vợ ? Mẹ con nhé."
Tiểu Ngư Nhi bĩu môi: "Ngoài con còn đứa con trai cưng nào nữa?"
Tiêu Chính cũng bật : "Nhóc con, con còn một cả nữa, quên ?"
Quên thì quên, nhưng cũng chỉ dừng ở việc sự hiện diện của , còn ấn tượng mờ nhạt. Dù mỗi năm Đông Đông chỉ về một hai , tác dụng duy nhất là để khỏi quên mặt.
An Họa : "Cưng , cả sắp dẫn chị dâu về, lát nữa con chào đón chị dâu, một đứa trẻ ngoan lễ phép nhé."
Tiểu Ngư Nhi l.i.ế.m mép, gật đầu: "Con vốn luôn là đứa trẻ ngoan lễ phép mà."
________________________________________
An Họa từng xem ảnh của Hạ Tùng Quân, nhưng khi một cô gái bằng xương bằng thịt mặt, cô vẫn khỏi ngỡ ngàng.
Ánh mắt cô gái quá đỗi thuần khiết, khí chất ngọt ngào, là dáng vẻ của một đóa hoa "nhân gian phú quý", giống như từng nếm trải bất kỳ nỗi sầu lo nào đời. Chắc hẳn ai thể ghét một cô gái như .
"Lại đây, đây, mau nhà , bên ngoài đang tuyết rơi, lạnh lắm ?" An Họa kéo hai nhà, giúp cô gái phủi những bông tuyết vai.
"Dì ơi để cháu tự ạ." Hạ Tùng Quân vội vàng , cởi áo khoác, tháo khăn quàng cổ. Đông Đông ở bên cạnh đặt quà xuống, đỡ lấy áo và khăn của cô treo lên.
Hạ Tùng Quân mỉm , bên má hiện hai lúm đồng điền nhỏ xíu.
"Vào đây cho ấm." An Họa dẫn Hạ Tùng Quân xuống ghế sô pha, giới thiệu: "Đây là chú Tiêu của cháu."
Hạ Tùng Quân lễ phép chào: "Cháu chào chú Tiêu ạ."
"Ừ." Tiêu Chính gật đầu, "Đừng gò bó, cứ coi như nhà ."
Hạ Tùng Quân mím môi : "Vâng ạ chú. Thật bước cháu thấy cảm giác thiết ."
"Chứng tỏ em vốn dĩ nên là nhà ." Đông Đông cầm một quả quýt bóc vỏ, híp mắt .
Hạ Tùng Quân thẹn đỏ mặt. An Họa cũng nhét một quả quýt tay cô: "Ăn quýt cháu."
"Cháu cảm ơn dì."
"Chị là chị dâu của em ạ?" Tiểu Ngư Nhi mặt Hạ Tùng Quân, đôi mắt tràn đầy tò mò.
Hạ Tùng Quân cúi , tầm mắt ngang với bé: "Em là Tiểu Ngư Nhi ? Chị trai em nhắc về em lâu ."
"Thế ạ?" Tiểu Ngư Nhi hỏi vẻ nghiêm túc: "Anh trai nhắc về em thế nào ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-381-co-ay-doi-nay-se-song-rat-hanh-phuc.html.]
Hạ Tùng Quân dáng vẻ của bé cho buồn : "Nói em đáng yêu , còn em là cá chép đầu thai, nên mới đặt tên là Tiểu Ngư Nhi."
Tiểu Ngư Nhi thẹn thùng sà lòng , trai : "Anh ơi, bảo đáng yêu chứ?"
Đông Đông chia một nửa quả quýt bóc cho Hạ Tùng Quân, phần còn đút một múi miệng Tiểu Ngư Nhi: "Thì em đáng yêu thật mà, ?"
Tiểu Ngư Nhi c.ắ.n múi quýt, xoay rúc sâu hơn lòng , còn dùng ánh mắt lén Hạ Tùng Quân. Khen bé đáng yêu mặt mới quen, thật là hổ c.h.ế.t !
"Chao ôi, Tiểu Ngư Nhi nhà thẹn thùng từ bao giờ thế ?" An Họa cảm thấy kinh ngạc.
"Mẹ ơi..." Tiểu Ngư Nhi vặn vẹo như sợi bún, cho lật tẩy . Cậu bé vốn hiếm khi mới nhõng nhẽo một , khiến đều bật , bầu khí trở nên sôi nổi hẳn lên.
________________________________________
Lát , An Họa lấy món quà chuẩn sẵn , đặt tay Hạ Tùng Quân.
"Lần đầu gặp mặt, đây là chút lòng thành của dì."
Bên trong hộp là một chiếc trâm cài áo hình con bướm, nạm kim cương, viên đá chủ là một viên hồng ngọc huyết bồ câu thuần khiết. Nhìn qua là giá trị hề nhỏ.
Hạ Tùng Quân vội vàng từ chối: "Dì ơi, cái quý giá quá ạ..."
An Họa giữ lấy tay cô: "Không , viên hồng ngọc là của hồi môn của dì, trâm cài cũng do dì tự thiết kế nhờ thợ giỏi nạm , là đặc biệt chuẩn cho cháu đấy. Cháu nhận là lãng phí tâm ý của dì ."
Đông Đông vỗ vai cô: "Nhận em, nếu sẽ thất vọng lắm đấy."
Lúc Hạ Tùng Quân mới nhận lấy, hai tay nắm chặt chiếc hộp, trịnh trọng cảm ơn An Họa. Trước khi đến, cô vốn lo lắng vì chứng kiến nhiều mối quan hệ chồng nàng dâu , sợ cũng gặp . Cô thậm chí chuẩn nhiều phương án để lấy lòng chồng, nhưng kịp thực hiện thì chuyện diễn vô cùng suôn sẻ.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Món quà gặp mặt , giá trị bao nhiêu quan trọng, quan trọng là cô cảm nhận sự chân thành đón nhận từ chồng tương lai. Hạ Tùng Quân thầm cảm thấy may mắn, may mắn vì chọn bạn đời , bố chồng cũng , đến cả em trai em gái của cũng đáng yêu đến .
Tóm , thứ đều là nhất! Cô dự cảm, đời sẽ sống hạnh phúc.
________________________________________
Tiêu Chính đột nhiên hỏi Đông Đông: " , hai đứa định bao giờ thì kết hôn?"
Đông Đông đáp: "Con và Tùng Quân bàn bạc , thứ cứ đơn giản thôi ạ. Cùng lắm là bày mười mấy mâm cỗ, mời bạn bè hai bên đến ăn một bữa cơm là ."
Hạ Tùng Quân cũng gật đầu: "Vâng thưa chú, chúng cháu đều thấy cần thiết tổ chức rình rang, đỡ tốn sức lãng phí tiền bạc. Thu nhập của hai đứa cháu cũng bình thường, nên cần kiệm một chút thì hơn."
Tiêu Chính tán thành suy nghĩ : "Giới trẻ các cháu giác ngộ như là ."
An Họa cũng ý định tổ chức đám cưới xa hoa nên phản đối. Cô hỏi: "Vậy định tổ chức tiệc ở ?"
Đông Đông bố : "Bác Hạ chuyện tùy bố quyết định ạ. Nhà họ Hạ ở cũng , hoặc tổ chức ở cả hai bên mỗi nơi vài mâm cũng xong."
Tiêu Chính suy nghĩ một lát : "Không cần phiền phức thế , tổ chức một thôi. Địa điểm định ở Kinh Thành , nhà họ Hạ đều ở đó, chúng qua đó cũng thuận tiện."
Tiêu Chính chủ yếu cân nhắc việc Hạ Minh Chương đang ở Kinh Thành, hai năm nay sức khỏe đau yếu, tiện để ông di chuyển xa.
Đông Đông : "Ngày giờ cụ thể, bố cũng định luôn nhé."
Tiêu Chính hì hì: "Được, để lát nữa bố lật xem hoàng lịch."