Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 355: "Cháu bán có được không?"

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:16:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mẹ ơi, cơm hôm nay nhão quá, ngon ạ." Viên Viên phàn nàn bàn ăn.

Tiêu Chính bây giờ đang nhạy cảm, thấy câu tai liền giật giật, nghiêm mặt phản bác: "Nhão ? Bố ăn thấy vẫn mà."

Dương Đào tới, áy náy : "Cơm hôm nay là do nấu, chắc là cho quá tay nước, xin nhé Viên Viên."

Tiêu Chính: "Đừng để ý nó, cơm nhão cũng ăn , chín là ."

Nói xong câu , Tiêu Chính cứ thấy nó sai sai, bổ sung một câu: "Lần nấu khô hơn một chút."

Dương Đào "ồ" một tiếng.

Tiểu Ngư Nhi chiếc ghế riêng bên cạnh bàn, tay cầm thìa tự xúc cơm ăn, đột nhiên bồi thêm một câu: "Cơm mềm ngon lắm ạ."

Mặt Tiêu Chính giật giật, cứ cảm thấy thằng con út đang mỉa mai .

Tiểu Ngư Nhi chớp chớp đôi mắt ngây thơ vô tội, : "Lần ăn cơm mềm nhé."

An Họa dùng khăn lau vết dầu mỡ mặt cu : "Được, riêng cơm mềm cho con."

Tiểu Ngư Nhi hì hì . Tiêu Chính im lặng vùi đầu ăn cơm.

An Họa đổi chủ đề, với Đoàn Đoàn và Viên Viên: "Lát nữa ăn cơm xong tặng quà cho hai đứa."

"Thật hả ?" Viên Viên phấn khích hỏi: "Quà gì thế ạ?"

An Họa: "Cứ ăn cơm xong ."

Viên Viên bĩu môi: "A... Thế thì còn lâu lắm, con ăn cơm nữa ."

Đoàn Đoàn : "Đáng lẽ nên cho em ."

An Họa: "Không ăn cơm thì quà cũng biến mất đấy nhé."

Nghe , Viên Viên lập tức tăng tốc độ lùa cơm. Khó khăn lắm mới lùa xong bát cơm, thấy vẫn đang ung dung ăn thong thả, Viên Viên cứ thế chằm chằm với ánh mắt mong đợi.

An Họa cô bé đến mức hết cách, đành ăn nhanh hơn. Đoàn Đoàn đúng, thật sự nên cho con bé .

An Họa lên lầu, lấy đồng hồ điện t.ử và máy nhạc xuống.

"Đây là cái gì ạ?"

An Họa lượt giải thích cho các con.

"... Đồng hồ điện t.ử mỗi đứa một chiếc. Máy nhạc chỉ hai cái, nhưng dự định gửi một cái cho các ở Kinh Thành, hai chị em con dùng chung cái nhé."

Tiêu Chính nhấn mạnh: "Đừng mà đ.á.n.h đấy, quy định là mỗi đứa dùng một ngày."

Viên Viên hào hứng nghịch chiếc đồng hồ cổ tay, liền gật đầu: "Con bao giờ đ.á.n.h với chị Đoàn Đoàn ? Chị em con lắm."

Đoàn Đoàn cũng gật đầu: "Thân là chuyện phụ, quan trọng là con cũng đ.á.n.h Viên Viên, con sẽ lượng sức mà đ.á.n.h với em ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-355-chau-ban-co-duoc-khong.html.]

An Họa mỉm xoa đầu Đoàn Đoàn: "Không , đợi mua cái mới, bốn em các con mỗi sẽ một cái."

Lần Lâm Tiểu Lôi chỉ mua về ba cái máy nhạc, ba cái thì khó chia, An Họa dứt khoát chỉ lấy hai cái, hai dùng chung một cái.

"Mẹ ơi, băng nhạc Đặng Lệ Quân ạ? Con mở thử."

An Họa về phòng ngủ tìm đưa cho cô bé. Cô định dạy con cách dùng, nhưng thấy Đoàn Đoàn bỏ băng máy, cắm tai , loay hoay một chút là đeo lên đầu đúng cách.

Viên Viên ghé gần, mặt đầy tò mò: "Đây là cái gì ạ? Sao treo đầu thế ?"

An Họa giải thích: "Đây là tai ." Rồi hỏi Đoàn Đoàn: "Âm thanh con?"

"Cũng ạ." Đoàn Đoàn gật đầu, cho thử.

Viên Viên cũng đòi , An Họa đưa cho cô bé.

"Con cũng ..."

An Họa thấy giọng của cu út mới sực nhớ còn một nhóc tì nữa. Cô vội bế con trai út lên, dỗ dành: "Đó là công cụ học tập của các chị, đợi con lớn lên học, cũng mua cho con."

"Không mà, mà, con bây giờ cơ, thương Tiểu Ngư Nhi ?"

"..." An Họa Tiêu Chính cầu cứu.

Tiêu Chính trách nhiệm bế cu sang: "Mẹ đương nhiên thương Tiểu Ngư Nhi , cho nên mới bảo đợi con lớn lên mới mua, con ăn thật nhiều cơm, mau lớn lên nhé, ?"

Tiểu Ngư Nhi dễ lừa, Tiêu Chính dỗ dành hồi lâu, cuối cùng lấy lời hứa ngày mai đưa chèo thuyền mồi nhử mới khiến cu chịu yên. Không còn cách nào khác, chủ yếu là giai đoạn con trai út phá hoại quá mạnh, thứ gì tay nó cũng trụ quá ba ngày, ai mà dám đưa món đồ quý giá thế cho nó phá của chứ.

Ngoài bốn chiếc đồng hồ cho lũ trẻ trong nhà, còn An Họa dự định gửi cho Tiêu Phương Phương và Cảnh Bưu hai cái, nhà Tiêu Tiểu Thúy hai cái, còn An Trạch và Bàng Tú Ni nữa. Tính tính sót mất một là An Thiến Thiến, An Họa mua thêm một cái tặng cho cô cháu gái.

Không ngoài dự đoán, ngày hôm Đoàn Đoàn và Viên Viên đeo đồng hồ học lập tức gây chấn động. Đồng hồ điện t.ử đấy, món đồ từng thấy, giá quá đắt. Đám trẻ ở trường quân khu , nhà nào mà chẳng bỏ nổi 20 đồng mua cho con một chiếc đồng hồ chứ?

Ngay chiều hôm đó về nhà, Viên Viên với An Họa: "Mẹ ơi, các bạn trong lớp đều thích cái đồng hồ của con lắm, cứ hỏi con mua ở , con thế nào ạ?"

An Họa suy nghĩ một chút, cảm thấy thể thông qua Viên Viên để bán đồng hồ cho đám trẻ , Tiêu Chính dù cũng đang ở vị trí , ảnh hưởng . Thế là cô : "Mẹ cho con một cái địa chỉ, bạn học hỏi thì con cứ bảo họ đến địa chỉ đó mà mua."

Cửa hàng của Lâm Tiểu Lôi vẫn mở, nhưng hiện tại còn ở nhà nữa mà dọn ngoài thuê một căn phòng nhỏ. Cứ để ai mua đồng hồ thì trực tiếp tìm đến Lâm Tiểu Lôi là .

An Thiến Thiến lâu cũng đến tìm An Họa, cũng là vì chuyện đồng hồ điện tử.

"Người trong văn phòng cháu ai cũng , cứ nhờ cháu mua hộ đây ."

An Họa bảo An Thiến Thiến tìm Lâm Tiểu Lôi.

Từ những phản ứng khó để nhận thấy đồng hồ điện t.ử đang bán chạy. Bên phía Lâm Tiểu Lôi còn chính thức tung sức, chỉ dựa những mối quan hệ quanh An Họa và Lâm Lộ mà đồng hồ bán bảy tám phần mười .

Điều mà An Họa ngờ tới chính là Tiêu Tiểu Thúy đích chạy đến tìm cô, mở miệng hỏi: "Thím ơi, mấy cái đồng hồ thế ạ? Cháu bán ?"

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Loading...