Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 243: Cũng chẳng biết sao mà anh ta lắm lời thế
Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:12:57
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu Chu thường xuyên qua nhà Sư trưởng, tuy chuyện với Vương Thái Yến nhiều nhưng cũng coi là chỗ quen cũ. Vì khi hai ở riêng với , bầu khí hề chút ngượng ngùng nào.
"Cô cần phụ giúp bưng , bưng là ." Tiểu Chu xốc xốc cái chậu lớn trong tay, : "Cái nặng nhọc gì ."
Vương Thái Yến cũng khách sáo nữa, lời buông tay . Tiểu Chu hỏi cô: "Đồng chí Thái Yến, ở nhà nước máy mà, cô còn tận bờ sông giặt quần áo?"
Vương Thái Yến đáp: " giặt ga giường và vỏ gối, sông giặt tiện hơn, chỗ là thượng nguồn nên nước sông sạch."
So với hồi mới đến, Vương Thái Yến đổi nhiều, còn lúc nào cũng cúi gầm mặt nữa, khi chuyện thần thái phóng khoáng. Tiểu Chu còn thoáng thấy thấp thoáng cô nét tự tin giống với vợ của Sư trưởng. Có lẽ sống chung lâu ngày, ít nhiều cô cũng ảnh hưởng.
Tiểu Chu thu hồi ánh mắt, mím môi , lúm đồng tiền má hiện rõ.
"Đồng chí Thái Yến, cô đến Vân huyện lâu như , từng nghỉ phép về thăm nhà ?"
"Chưa." Vương Thái Yến lắc đầu, cũng hề che giấu mà thẳng: "Nhà kế và con trai của bà , về cũng quan trọng."
Tiểu Chu chỉ là thuận miệng trò chuyện, ngờ khiến Vương Thái Yến chuyện riêng tư, nhất thời thấy ngại, dám hỏi sâu thêm nữa. Tuy nhiên, Tiểu Chu cách chuyện, để bầu khí chùng xuống.
"... Nhà cũng kế, nhưng kế của lắm, đối xử với mấy em chẳng khác gì con ruột. Hồi nhỏ ốm sốt, bà bộ suốt ba mươi dặm đường ngay trong đêm để cõng lên bệnh viện phố khám bệnh... Điều kiện nhà cũng bình thường, trong đội sản xuất tính là giàu nhất nhưng cũng nghèo, điều chị em chúng hòa thuận, chuyện gì cũng bàn bạc kỹ lưỡng, bao giờ đỏ mặt tía tai với . Nhà ..."
Tiểu Chu cứ luôn mồm "nhà thế , nhà thế ", Vương Thái Yến cũng thấy phiền, chỉ thấy chuyện, chẳng mấy chốc xong việc, nhanh hơn hẳn lúc một .
Đến lúc cần vắt khô, Tiểu Chu vội : "Để giúp cô."
"Không cần, ."
Tiểu Chu khăng khăng đòi giúp, Vương Thái Yến cũng đành mặc kệ .
"Hơ, đồng chí Thái Yến, sức cô khỏe thật đấy, suýt chút nữa thì vắt cô."
Vương Thái Yến nhếch môi, thầm nghĩ, lời ai mà tin chứ. Cô từng chú kể rằng Tiểu Chu là giỏi vật tay nhất, hiếm ai thắng .
Trên đường về, Tiểu Chu vẫn líu lo ngớt, Vương Thái Yến mỉm lắng , thỉnh thoảng "ừ, " một tiếng để đáp . An Họa ở cổng lớn vươn cổ , đầu với Khâu Thục Thận: "Nói , hình ảnh trông khá đôi đấy, cứ chờ xem hai đứa nảy tia lửa nào ."
Khâu Thục Thận lườm cô một cái: "Con đúng là khéo mai, nghĩ đến chuyện vun cho hai đứa nó?"
An Họa : "Đâu con vun cho tụi nó, là tụi nó tự va đấy chứ, con chỉ là nhất thời hứng chí, đẩy thuyền một cái thôi... Tuy nhiên, kết quả thế nào thì cứ thuận theo tự nhiên . Thái Yến từng kết hôn và sinh con muộn, cô chịu vẫn là một ẩn ."
An Họa cũng chỉ cảm thấy Tiểu Chu là , nếu thì nên bỏ lỡ cơ hội .
Đang chuyện thì Tiểu Chu và Vương Thái Yến về đến nhà. Tiểu Chu giúp Vương Thái Yến phơi ga giường, vỏ gối lên dây. An Họa dùng giọng điệu trêu đùa : "Tiểu Chu chăm chỉ thật đấy, chỉ là khi cưới vợ còn chăm chỉ thế , vứt hết việc cho vợ ."
Tiểu Chu Vương Thái Yến một cái, đáp: "Gia đình là của hai , đương nhiên cần cả hai cùng vun vén . Còn về việc nhà, cánh đàn ông chúng thiếu tay thiếu chân, thì nên nhiều hơn chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-243-cung-chang-biet-sao-ma-anh-ta-lam-loi-the.html.]
Vương Thái Yến cũng sang Tiểu Chu, hai ánh mắt chạm , Vương Thái Yến là dời mắt .
"Thím, con nấu cơm đây." Nói xong, cô liền chui tọt nhà.
An Họa bảo Tiểu Chu: "Ở ăn cơm ."
Tiểu Chu liếc về phía Vương Thái Yến biến mất, xua tay : "Thôi ạ chị dâu, em đây." Lúc , còn đầu một .
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Khâu Thục Thận nhỏ với An Họa: "Tiểu Chu vẻ ý đó, còn Thái Yến thế nào... thì ."
An Họa: "Chúng cũng đừng hỏi, cứ để chúng tự phát triển ." Khâu Thục Thận gật đầu.
Sáng hôm , vợ Dương trưởng ban đến tìm An Họa, là xin . An Họa ngạc nhiên: "Xin chuyện gì ạ?"
"Hại!" Vợ Dương trưởng ban ngại ngùng : "Thì là chuyện con bé Đỗ Quyên nhà xem mắt với Tiểu Chu mà, con bé đó thật chẳng điều..."
An Họa bật : "Chuyện cần xin ạ, chuyện tình cảm vốn dĩ là thuận mua bán, Đỗ Quyên thì thôi ."
Vợ Dương trưởng ban chỉ sợ An Họa phật lòng, cô thế mới yên tâm. Bà thở dài: " cứ tưởng Đỗ Quyên là đứa thật thà hiền lành, ai dè bụng nó cũng tính toán nhiều lắm. Nó nghĩ mợ mà chân thành lo liệu cho nó, đúng là oan quá mà!"
Dương trưởng ban tối qua về nhà, chẳng Đỗ Quyên gì với ông mà ông sang phê bình vợ một trận, bảo vợ tìm đối tượng khác cho Đỗ Quyên. Không Dương trưởng ban thấy Tiểu Chu , mà là ông cho rằng nếu Đỗ Quyên ưng thì cứ theo tiêu chuẩn của nó mà tìm, coi như bù đắp cho những năm tháng nó vất vả vì gia đình .
Vợ Dương trưởng ban tức nổ mắt, theo tiêu chuẩn của Đỗ Quyên? Bà tiêu chuẩn của nó là cái gì chứ! Hơn nữa, chồng phân rõ trắng đen mắng bà một trận khiến bà thấy vô cùng uất ức. Tuy mấy năm nay Đỗ Quyên đóng góp nhỏ cho cái nhà , nhưng bà cũng bạc đãi nó, mỗi tháng cho năm đồng tiền tiêu vặt, mỗi năm một bộ quần áo mới, nhà đồ ngon đều thiếu phần nó... Đỗ Quyên ở quê sống cuộc đời như ?!
Vợ Dương trưởng ban kể là một bụng đầy tức giận, kìm mà trút hết bầu tâm sự với An Họa. Cuối cùng, bà rầu rĩ: "Cô bảo xem, tìm đối tượng cho nó bây giờ? Nó tuy chăm chỉ, cũng mặt chữ, nhưng ngoại hình chẳng quá xinh , nhà còn một đàn em nheo nhóc, lấy chồng chắc chắn chu cấp cho nhà đẻ, điều kiện quá thèm nó ?"
An Họa đáp: "Cứ từ từ tìm, sẽ thấy thôi ạ." Nói , cô đồng hồ một chút.
Vợ Dương trưởng ban thức thời, An Họa lải nhải nữa, vội vàng dậy cáo từ: "Nhìn kìa, một hồi quên cả thời gian, bọn trẻ sắp tan học , về thôi."
An Họa dậy định tiễn.
"Dừng bước, dừng bước, cần khách sáo ."
Vợ Dương trưởng ban đến nhanh như gió mà cũng nhanh như gió. Họ chuyện ngay giữa sân, Vương Thái Yến đang bận rộn trong vườn rau nên thấy hết.
Vương Thái Yến Đỗ Quyên, những mang danh nghĩa là họ hàng nhưng thực chất là giúp việc như họ một nhóm nhỏ chơi với . Đỗ Quyên bình thường ít , nhưng nhắc đến chuyện lấy chồng , cô nàng vốn nội tâm bỗng thốt một câu: "Tầm của chúng đặt xa một chút, lấy thì lấy cán bộ cấp Tiểu đoàn trở lên mới theo quân."
Vương Thái Yến thầm nghĩ, chắc Đỗ Quyên chê Tiểu Chu là sĩ quan cấp Tiểu đoàn . Hình ảnh Tiểu Chu bỗng hiện lên trong tâm trí Vương Thái Yến. Đó là một gương mặt rạng rỡ đáng yêu, còn lúm đồng tiền thật lớn.
Vương Thái Yến nở một nụ tiếng động. Cũng chẳng mà lắm lời thế .