Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 217: "Thể hiện cho tốt, thăng chức..."

Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:56:50
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Qua Tết Dương lịch, phía An Trạch gửi điện báo tới.

庞 Tú Ni sinh một bé trai.

Khâu Thục Thận tính toán ngày tháng, vốn dĩ cũng định mấy ngày nữa sẽ qua đó xem , nhận điện báo liền lập tức dừng chân mà ngay. Dĩ nhiên, An Bá Hòe cũng cùng.

Tiêu Chính hôm nay về nhà thấy Khâu Thục Thận, hỏi: "Mẹ em?"

An Họa đáp: "Chắc đợi chị dâu ở cữ xong mới về."

Tiêu Chính: "Chẳng vốn ưa chị dâu , còn sang đó chăm ở cữ ?"

An Họa: "Đó là chuyện hồi , giờ thì hơn nhiều . Vả chị dâu cắt đứt liên lạc với nhà đẻ, cũng chẳng ai giúp chị . Phụ nữ ở cữ là chuyện đại sự, dù vẫn thích chị như xưa thì cũng thể bỏ mặc ."

"Mẹ ơi." Đông Đông lon ton chạy tới, tay cầm một cuốn vở bài tập, như dâng bảo vật cho An Họa xem: "Đây là bài toán nhân chia Tiểu Đoàn T.ử , năm mươi câu đúng hết ạ!"

An Họa cầm lấy xem thử, mỉm : " thật , Đoàn Đoàn nhà thông minh quá."

Tiêu Chính cũng nghé mắt : "Hơ, toán nhân chia hai chữ ! Lớp Dục Hồng chẳng chỉ dạy hát múa, học phiên âm tiếng Phổ thông thôi ?"

An Họa lườm một cái: "Anh thì cái gì, Đoàn Đoàn nhà khi lớp Dục Hồng thuộc làu bảng cửu chương, nhận cả trăm mặt chữ, cầm bút lông chữ cũng dáng lắm đấy."

Tiêu Chính mắt chữ A mồm chữ O: "Thật giả ."

An Họa đắc ý : "Đây là thừa hưởng gen học tập của nhà họ An chúng em đấy."

Tiêu Chính còn đắc ý hơn cả An Họa: "Thế thì quá, cải thiện chút gen cho nhà họ Tiêu chúng ."

Lời dứt, một tràng âm thanh "pằng pằng pằng" vang lên.

Viên Viên hai tay ôm khẩu s.ú.n.g lục bằng gỗ Tiêu Chính cho, từ đất bò trườn tới...

"Ba , trai, trụ vững nhé, Viên Viên tới cứu đây!"

Bé con Viên Viên như đang đóng phim, gương mặt đầy bi tráng, "pằng pằng" một hồi xong liền cúi đầu móc từ túi quần một quả óc chó, động tác dùng răng rút chốt lựu đạn, "xoẹt" một cái quăng quả óc ch.ó xa.

"Bùm——" Bé còn tự lồng tiếng hiệu ứng nổ.

"Mọi ráng chịu đựng, Viên Viên sắp đ.á.n.h chiếm đến nơi ——"

Đợi đến khi bò tới chân ba , Viên Viên mới bật dậy, xúc động : "Ba , trai, còn sống thì quá , Viên Viên cứu ngoài đây."

Ba, , trai: "..."

Tiêu Chính vuốt mặt một cái. Thôi xong, bây giờ, hình như thấy bóng dáng hồi nhỏ của chính Viên Viên!

An Họa khi phản ứng thì phối hợp với con gái, cô dắt tay bé, bóp giọng nũng nịu: "Ôi sợ quá, Viên Viên con cuối cùng cũng tới cứu , mau đưa ngoài !"

Viên Viên trịnh trọng gật đầu: "Mẹ cứ lưng con, con đưa đột phá vòng vây ngoài."

An Họa theo m.ô.n.g con gái, chạy vòng quanh trong nhà... Sắc mặt Tiêu Chính cũng từ ngưng trọng chuyển sang dở dở .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-217-the-hien-cho-tot-thang-chuc.html.]

Mãi đến khi Viên Viên chơi mệt, mới kéo An Họa , bảo cô: "Em còn chiều nó, càng lớn càng giống hệt đứa con trai ."

An Họa: "Con trai thì nào? Chạy nhảy giỏi chứng tỏ tố chất thể ."

Tiêu Chính cô: "Em chê nó thô kệch giống ?"

An Họa kiễng chân hôn một cái lên khóe miệng Tiêu Chính: "Em chỉ yêu mấy thô kệch thôi."

Tiêu Chính chịu nổi màn trêu ghẹo , nhanh chóng kéo phòng ngủ, chốt cửa , ấn lòng hôn một trận đời. Anh còn kịp cởi quân phục , An Họa gối đầu lên phù hiệu đỏ cổ áo , yết hầu của , gương mặt đờ đẫn đầy tình tứ, kiều diễm vô cùng.

lát nữa cũng đến giờ gọi cơm, hai cũng tiến triển thêm tới mức "trẻ em nên xem".

Tiêu Chính bộ đồ mặc ở nhà, : "Tết năm nay, định về thăm cha ."

An Họa: "Vậy định bao giờ về? Tháng Giêng ?"

Tiêu Chính suy nghĩ một chút: "Mùng năm , muộn nhất mùng mười về. Anh dẫn theo Đông Đông cùng, cặp song sinh còn nhỏ quá mang theo , em cũng đừng , ở nhà chăm sóc chúng nó."

An Họa vốn cũng , Tiêu Chính chắc là tâm ý của cô nên mới . "Cha liệu vui ?"

"Không , ." Tiêu Chính xoa mặt vợ an ủi.

Khâu Thục Thận và An Bá Hòe ở chỗ An Trạch chắc là khá vui vẻ, gửi điện báo về bảo sẽ ở bên đó đón Tết. Tuy nhiên, năm nay An Họa gọi cả Tiêu Tiểu Thúy và Cao Triết sang, cộng thêm cả nhà Tiêu Phương Phương, nên cũng chẳng kém phần náo nhiệt so với năm.

Cao Triết đầu tiên chính thức mời đến nhà chú ba, chỉ cảm thấy cuối cùng cũng chú ba công nhận ! Trước đây chẳng Tiểu Thúy chú ba hài lòng về ? Bây giờ là hài lòng ?

Cao Triết hăm hở, cảm thấy cơ hội của tới. Anh thể hiện thật mặt chú ba, thăng chức chỉ là chuyện sớm muộn! Cao Triết mừng lo, căng thẳng đến mức luống cuống, tay chân lóng ngóng.

Lúc ăn cơm, kính rượu Tiêu Chính, vì quá căng thẳng mà miệng lưỡi líu , gọi nhầm "Sư trưởng" thành "Tham mưu trưởng".

Tiêu Chính uy nghiêm hỏi: "Trong mắt chỉ lão Thạch thôi , Sư trưởng là đây ?"

Cao Triết tự gây họa, bù đắp, run lẩy bẩy xin tự phạt ba ly. lúc đầu óc chút chập mạch, thế mà cầm trực tiếp cả chai rượu tu lấy tu để. Mọi bàn đều ngây , đến khi phản ứng thì Cao Triết nốc hết hơn nửa chai rượu.

Tiêu Chính quát lớn một tiếng: "Mao Đài lão t.ử mới mở, thế mà một phá sạch!"

Tiêu Tiểu Thúy giận vì chồng tiền đồ, vỗ mạnh Cao Triết một cái giật lấy chai rượu còn : "Cái đồ vô dụng, chú ba hổ , sợ chú gì?"

Cao Triết nấc lên một tiếng, hì hì. Thôi xong, uống quá chén .

An Họa vội vàng hỏi: "Thế nào Cao Triết, chứ? Hay để Tiểu Thúy dìu nghỉ một lát."

Tiêu Tiểu Thúy rõ tửu lượng của Cao Triết, say , nhưng cũng quậy phá khi say, cứ say là ngủ. Thế là cô dìu Cao Triết phòng xuống, đợi xác nhận ngủ say mới .

Bữa cơm còn bắt đầu mà một say lăn . Tuy nhiên những khác ảnh hưởng, vui vẻ ăn bữa cơm tất niên. Nhìn ngoài cửa sổ, tuyết nhỏ bắt đầu rơi từ lúc nào chẳng . Trong nhà là một mảnh ấm áp nồng đượm. Mọi nâng ly chúc tụng, mơ về một năm mới phía .

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Cao Triết chắc cũng mơ thấy chuyện gì lành, đang ngủ bỗng ngô nghê: "Thể hiện cho , thăng chức..."

 

Loading...