Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 205: Tiêu Tiểu Thúy: Xin lỗi

Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:56:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từng đợt nấm hương và nấm kim châm mọc lên khiến bàn cơm mùa đông năm nay còn đơn điệu nữa.

Năm nay Chu Mai Hoa còn muối nhiều kim chi cải thảo, An Họa nếm thử, thấy vị chẳng khác gì món cô từng ăn ở tiệm đồ Hàn . Tiện thể, món cũng khơi dậy tâm hồn ăn uống đồ Hàn của An Họa.

Những món khác do điều kiện hạn chế nên thực hiện , nhưng đồ nướng thì thể một bữa.

An Họa với Tiêu Chính, qua là hiểu ý ngay: "Em bắc lò và giá nướng ?"

An Họa mật nhéo mũi : "Thông minh!"

Tiêu Chính đắc ý vang.

An Họa bộ mô tả cho kiểu giá nướng , Tiêu Chính liên tục gật đầu bảo hiểu. Tuy nhiên hai ngày nay vẫn rảnh tay ngay , đợi thêm vài hôm nữa.

An Họa đóng gói một ít nấm hương và nấm kim châm, định sai Đông Đông mang sang nhà Tiêu Phương Phương, ngờ đúng lúc gặp Tiêu Tiểu Thúy sang chơi. Tiêu Tiểu Thúy thấy thế liền tự nguyện xung phong: "Thím ơi, đưa cho cháu , cháu mang sang cho cô cho."

An Họa cái bụng vượt mặt của cô : "Cháu nổi đấy?"

Tiêu Tiểu Thúy vỗ n.g.ự.c bảo: "Có gì mà nổi ạ, ngày nào cháu chẳng bộ cả tiếng đồng hồ. Mẹ chồng cháu bảo vận động nhiều thì mới dễ đẻ."

"Cũng đúng." An Họa dặn dò Tiêu Tiểu Thúy chú ý an vài câu đưa đồ cho cô , còn nhét thêm túi áo cô hai vốc hạt dưa và lạc.

Tiêu Tiểu Thúy c.ắ.n hạt dưa thong thả về phía nhà Tiêu Phương Phương. cổng nhà Tiêu Phương Phương lúc đang vây quanh nhiều .

Tiêu Tiểu Thúy khựng , rảo bước nhanh hơn.

"... Cái đồ phá gia chi tử! Đám cưới của diễn khó coi như thế, tất cả đều tại cái thứ chổi như bà! Nếu bà đ.â.m chọc giữa , thì đám cưới của gì đến mức lấy một nhà ngoại! Uổng công bà là đứa câm, lời chẳng giỏi ly gián thế, loại mợ như bà đúng là xui xẻo tám đời!"

Tiêu Tiểu Thúy đến đây liền vội vàng lách đám đông chen trong.

Hà Xuân Hoa một tay chống nạnh, một tay chỉ thẳng mặt Tiêu Phương Phương, khí thế hung hăng.

Tiêu Phương Phương giận dữ Hà Xuân Hoa, mặt đỏ bừng lên vì nghẹn khuất, rõ ràng là chịu thiệt vì thể năng .

Hà Xuân Hoa càng thêm đắc ý, há miệng là đổi trắng đen: "Bà là một con gái quê, còn câm, tự dưng gả cho cán bộ thành phố? Rốt cuộc bà dùng thủ đoạn hạ đẳng gì? thật sự hiếu kỳ đấy, hơ hơ."

"Hơ cái con nhà chị."

Một câu c.h.ử.i thề thô lỗ đột ngột vang lên khiến Hà Xuân Hoa sững sờ. Tiếp đó, thấy Tiêu Tiểu Thúy, mặt cô càng tái mét.

Cái con nhỏ c.h.ế.t tiệt đến đây!

"Phì!" Tiêu Tiểu Thúy phun vỏ hạt dưa trong miệng về phía Hà Xuân Hoa.

Hà Xuân Hoa lùi một bước, giận dữ : "Tiêu Tiểu Thúy, cô gì đấy!"

Tiêu Tiểu Thúy hừ lạnh một tiếng: "Mẹ chị và chị đều dự đám cưới, chẳng vì chê chị mang cái bụng bầu lấy chồng mất mặt họ ? Liên quan gì đến cô ?"

Hàng xóm láng giềng xung quanh vốn đang lời của Hà Xuân Hoa dắt mũi, thật sự tưởng việc Tiêu Phương Phương gả cho Cảnh Bưu uẩn khúc gì, Tiêu Tiểu Thúy xong thì lập tức ồ lên, chuyển sự chú ý sang Hà Xuân Hoa.

Mang t.h.a.i khi cưới, đây mới gọi là tin sốt dẻo thực sự!

Hà Xuân Hoa nhận xung quanh đang chỉ trỏ, hổ đến đỏ bừng mặt, yếu ớt đáp: "Tiêu Tiểu Thúy, cô đừng ngậm m.á.u phun !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-205-tieu-tieu-thuy-xin-loi.html.]

Tiêu Tiểu Thúy: "Chị giỏi thì vạch áo lên cho xem xem điêu , nhà t.ử tế nào mà con gái mới kết hôn hơn một tháng bụng lùm lùm lên thế ?"

"Cô!" Hà Xuân Hoa tức đến mức nắm chặt nắm đấm.

Tiêu Tiểu Thúy ưỡn cái bụng bầu vượt mặt của : "Gì, chị còn đ.á.n.h ? Lại đây đ.á.n.h thử xem, mệnh hệ gì, sẽ lên tận nhà Phó chủ tịch Tần mà kêu oan, xem ông đòi công bằng cho !"

Tiêu Phương Phương tiến lên vài bước, cảnh giác Hà Xuân Hoa, sợ cô thực sự động thủ với Tiêu Tiểu Thúy. Dù Tiêu Tiểu Thúy cũng là phụ nữ thai, thể để xảy sai sót.

Hà Xuân Hoa gan đó, tức tối một hồi đột nhiên "oa" một tiếng rống lên.

Tiêu Tiểu Thúy chép miệng mấy cái: "Cũng hổ cơ , đáng đời! Ai bảo chị lỏng lẻo quá gì, cưới xin ngủ với đàn ông... cảnh cáo chị nhé, nếu chị còn dám đến tìm cô gây sự, sẽ khua chiêng gõ trống phát thanh cả huyện, cái thứ Hà Xuân Hoa chị liêm sỉ, cưới lăn giường với giai!"

"Á——" Hà Xuân Hoa suy sụp hét lên một tiếng, bịt tai chạy biến.

Hà Xuân Hoa hôm nay đến tìm Tiêu Phương Phương gây sự thuần túy là vì thời gian qua sống quá như ý. Khi kết hôn, nhà ngoại lấy một đến, cha chồng họ Tần vốn coi khinh cô , nên càng soi mói, chì chiết.

Cứ tưởng cưới xong sẽ , ai dè ngày thứ hai đám cưới, cha chồng đuổi cô và Tần Tiểu Minh ngoài ở riêng. Hà Xuân Hoa lờ mờ cảm thấy cuộc hôn nhân tươi như cô tưởng tượng.

Chẳng bao lâu , linh cảm của cô thành sự thật. Cha chồng mặc kệ cô và Tần Tiểu Minh, những sắp xếp công việc tỉnh cho mà ngay cả công việc ở địa phương cũng . Tần Tiểu Minh kiếm nổi một xu, ngày nào cũng ngửa tay xin tiền cô .

Cứ đà , tiền hồi môn cô khó khăn lắm mới moi từ chỗ Cảnh Phán Xảo chẳng mấy chốc sẽ cạn sạch.

Hà Xuân Hoa hối hận , nhưng cô hề tự phản tỉnh bản mà đổ hết trách nhiệm lên đầu : Cảnh Phán Xảo, Cảnh Bưu, thậm chí là cả Tiêu Phương Phương... Những rõ ràng là của cô , tại đều trơ mắt nhảy hố lửa?

Hà Xuân Hoa về nhà đẻ quấy , Cảnh Phán Xảo mắng cho vài câu nghẹn họng gì. Cô tìm Cảnh Bưu nhưng gan... Thế là cô chọn lúc Cảnh Bưu nhà để đến tìm Tiêu Phương Phương. Tiêu Phương Phương là câm, cãi .

Hà Xuân Hoa tìm Tiêu Phương Phương thực chất chỉ để trút bỏ oán khí trong lòng. Ngờ , Tiêu Tiểu Thúy đột ngột xuất hiện, cô những trút giận mà còn mang thêm một bụng tức về nhà.

Hà Xuân Hoa chạy về nhà. Cái gọi là "nhà" thực chất là căn phòng thuê do cha chồng trả tiền. Lúc Tần Tiểu Minh đang kéo mấy tên bạn bè về nhà đ.á.n.h bài, khắp phòng khói t.h.u.ố.c mù mịt. Hà Xuân Hoa ở cửa , chỉ thấy cuộc đời một màu xám xịt.

Ở phía bên , khi Hà Xuân Hoa khuất, Tiêu Tiểu Thúy liền đưa đồ An Họa dặn cho Tiêu Phương Phương. Đưa đồ xong Tiêu Tiểu Thúy định ngay nhưng Tiêu Phương Phương giữ .

Tiêu Phương Phương kéo cô nhà, pha nước đường và lấy bánh quy cho cô ăn.

Tiêu Tiểu Thúy ngạc nhiên đến mức thốt cả tiếng địa phương: "Mẹ ơi, con mới hưởng đãi ngộ đầu đấy."

Khóe môi Tiêu Phương Phương nhếch lên, dấu tay cảm ơn với Tiêu Tiểu Thúy.

Tiêu Tiểu Thúy ngượng nghịu gãi đầu: "Cô , đừng lời cảm ơn... Thật cháu luôn với cô một tiếng xin ... Chuyện ngày cô sinh Tiểu Bình An , cô ngã, đáng lẽ cháu đưa cô bệnh viện ngay lập tức chứ nên bỏ chạy... May mà cô , nếu cháu thành kẻ g.i.ế.c gián tiếp ."

Tiêu Phương Phương ngẩn mỉm . Hóa Tiêu Tiểu Thúy vẫn luôn nghĩ như , cho nên mới cứ canh cánh trong lòng chuyện cô băng huyết.

Tiêu Phương Phương suy nghĩ một chút, cầm bút một đoạn hội thoại để xóa bỏ gánh nặng cho Tiêu Tiểu Thúy.

Cũng chẳng Tiêu Tiểu Thúy lọt chữ nào , cô : "Chưa kể chuyện cô băng huyết... Còn cả nữa, cháu cứ luôn... bắt nạt cô, so bì với cô, lúc nhỏ còn nhạo cô... Những chuyện đó cháu cũng nợ cô một tiếng xin ."

Tiêu Tiểu Thúy càng càng thấy hổ, lẳng lặng đặt miếng bánh quy xuống, lầm bầm: "Cô cứ đối xử lạnh nhạt với cháu như , cháu xứng ăn bánh quy của cô ."

Tiêu Phương Phương tiếng, nhét miếng bánh quy tay Tiêu Tiểu Thúy.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Loading...