Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 159: "Anh sẽ phái người châm chừng hắn"

Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:54:55
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Tiêu Phương Phương sinh con, Cảnh Gia Bưu cho cô nữa. Lý do là sợ vợ quá vất vả, cơ thể chịu nổi. Cho dù Tiêu Phương Phương khôi phục vẻ hoạt bát như xưa, nhưng trong mắt Cảnh Gia Bưu, cô vẫn là một búp bê sứ dễ vỡ.

Công việc ở cửa hàng dịch vụ là do Tiêu Chính sắp xếp, Tiêu Phương Phương sợ ba vui nên tìm chị dâu để chuyện .

An Họa hỏi: "Vậy suy nghĩ thật sự của em là gì?"

Suy nghĩ thật sự? Nói thật, Tiêu Phương Phương đắn đo.

Một mặt, cô thích , vì khiến cô cảm thấy giá trị. Một câm như cô mà thể tự kiếm tiền nuôi , nghĩ thôi thấy thật may mắn.

mặt khác, lúc Tiêu Phương Phương cũng nỗi khổ tâm. Mọi đều cô là em gái ruột của Sư trưởng, ngoài mặt ai dám đụng chạm gì, nhưng cô bằng "cửa ", khó tránh khỏi việc khiến một ghen ghét, vì thế lưng ngấm ngầm gây khó dễ cho cô cũng ít.

Thêm đó, từ khi tiểu Bình An, sự quyến luyến với gia đình của cô càng sâu sắc, cô căn bản nỡ rời xa con một phút một giây nào.

An Họa hiểu ý của Tiêu Phương Phương, trầm ngâm hồi lâu cũng khuyên nhủ gì thêm. Có một công việc, một nguồn thu nhập đối với phụ nữ mà đương nhiên là thêm một tầng bảo đảm, nhưng xét đến cảnh thực tế của Tiêu Phương Phương giúp trông con, việc lo cho gia đình đúng là sẽ cực kỳ vất vả.

Cũng những phụ nữ địu con , nhiều đơn vị thời cũng cho phép, nhưng tiểu Bình An sức khỏe yếu, chắc chịu nổi.

"Vậy em cứ xin nghỉ việc , , bên phía trai em để chị giải thích cho."

Tiêu Phương Phương lúc mới nhẹ lòng.

An Họa thêm: "Em nghỉ việc là mất thu nhập, nên em càng nắm chắc đại quyền kinh tế trong nhà đấy nhé."

Tiêu Phương Phương mím môi , Cảnh Gia Bưu ngay từ khi cưới đưa hết sổ tiết kiệm cho cô, lương mỗi tháng cũng là do cô lĩnh.

Sau khi tìm hiểu rõ, An Họa bật : "Cảnh Gia Bưu một lòng một với em, là chị lo xa quá ."

Rời khỏi nhà Tiêu Phương Phương, An Họa đến nhà máy việc. Ngay tại cổng lớn tòa nhà văn phòng, một giọng từ phía bỗng gọi cô .

"Đồng chí An Họa."

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

An Họa , hóa là Phó xưởng trưởng Ngưu... đúng, chữ "Phó" phía của ông bỏ , giờ gọi là Xưởng trưởng Ngưu.

"Chào Xưởng trưởng Ngưu ạ." An Họa mỉm chào hỏi.

Xưởng trưởng Ngưu cũng tươi rói, thiết hỏi thăm An Họa vài câu mới văn phòng. Đây là đầu tiên An Họa tiếp xúc riêng với Xưởng trưởng Ngưu, ngờ là tình cờ gặp đường.

Chuyện tuy trực tiếp khiến Ngưu Thục Lệ chịu tổn thất quá lớn, nhưng dù cũng khiến một tay sai đắc lực của Xưởng trưởng Ngưu giáng chức và ghi , mà ông vẫn thể tỏ hiền hòa như thế . Là thật sự kiêng dè dám đắc tội Tiêu Chính, chỉ là bề ngoài giả tạo?

An Họa đang mải suy nghĩ thì vai vỗ một cái, Dương Thiên Kiêu : "Nghĩ gì thế, gọi mấy câu thấy thưa."

An Họa sực tỉnh: "Không gì... Cậu ? Tâm trạng khá hơn chút nào ?"

Dương Thiên Kiêu thở dài: "Không khá hơn thì ? Càng lo lắng càng khó đậu thai. Cậu bảo lúc mang thai, chẳng nhận nhỉ..."

Thấy Tiêu Phương Phương sinh , mà Dương Thiên Kiêu và Lý Hàn Tùng kết hôn còn cả Tiêu Phương Phương nhưng mãi vẫn động tĩnh gì, Dương Thiên Kiêu bèn lén tìm một thầy đông y già để bắt mạch. Ai ngờ ông thầy cô từng m.a.n.g t.h.a.i nhưng sảy mà . Dương Thiên Kiêu lập tức chịu đả kích lớn, tâm trạng u uất đến mức nổi, xin nghỉ vài ngày.

"Cậu còn trẻ mà, kết hôn với Lý Hàn Tùng cũng lâu, cứ từ từ thôi đừng vội, quan trọng nhất là giữ tâm trạng thoải mái."

"Nói thì , nhưng Phương Phương con gái cũng thèm lắm chứ, vả tuổi cũng chẳng còn nhỏ nữa, sắp ba mươi đến nơi ." Dương Thiên Kiêu khổ, "Chị dâu mới mang thai, còn kháy đểu , bảo là nếu thực sự sinh cũng chẳng , đứa nhỏ trong bụng chị thể bế cho nuôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-159-anh-se-phai-nguoi-cham-chung-han.html.]

"Cứ coi lời chị như gió thoảng bên tai , đừng thèm chấp."

Dương Thiên Kiêu bật : "Nói chuyện với xong thấy nhẹ lòng hẳn."

An Họa bảo: "Hôm nay tan qua nhà chơi một lát, chúng chuyện trò tiếp."

Dương Thiên Kiêu cũng chuyển đến khu gia đình quân đội , nhưng cách nhà An Họa vài dãy.

Tan , hai cùng về, Dương Thiên Kiêu thẳng đến nhà An Họa. Vào cửa, cô chơi với cặp song sinh một lúc mới hỏi An Họa: "Có chuyện hỏi ?"

An Họa : "Thông minh thật! Cậu hiện tại việc trướng Xưởng trưởng Ngưu, thấy con ông thế nào?"

Công việc của Dương Thiên Kiêu là bản thảo cho lãnh đạo, cho Xưởng trưởng Triệu, giờ chuyển sang Xưởng trưởng Ngưu. Cô là một trong ít ở văn phòng điều nơi khác.

"Bề ngoài thì vẻ đạo mạo, chứ ai mà chẳng ông lên bằng cách nào," Dương Thiên Kiêu bĩu môi, "Loại chơi trò âm mưu quỷ kế sẽ lòng . Ngay cả cái gã Lý Quốc Siêu trướng ông , cái kiểu bảo đ.á.n.h đấy , dám cá là gã cũng chẳng phục ông ."

An Họa lấy hứng thú: "Sao thế?"

Dương Thiên Kiêu: "Mình cũng vô tình thấy thôi. Có Lý Quốc Siêu từ văn phòng Xưởng trưởng Ngưu , lúc nãy còn tươi như hoa, cửa đóng cái là mặt sa sầm ngay, còn nhổ toẹt một bãi trong phòng nữa."

Lý Quốc Siêu chính là mà Xưởng trưởng Ngưu đưa để "tế thần" tạ với Tiêu Chính, vì chuyện đó , tóm theo như Dương Thiên Kiêu thấy, Lý Quốc Siêu tuyệt đối trung thành trăm phần trăm với Xưởng trưởng Ngưu.

An Họa hỏi thêm một chuyện về Xưởng trưởng Ngưu. Cô cũng chắc cần thiết , nhưng dù thêm thông tin cũng hại gì.

Buổi tối, An Họa bàn bạc chuyện với Tiêu Chính. Tiêu Chính xong liền bảo: " là nên chú ý, nhưng em cần tốn quá nhiều tâm sức việc đó , sẽ phái châm chừng ."

An Họa tò mò: "Phái ? Phái ai cơ? Chuyện chắc là phái mấy chiến sĩ nhỏ trong bộ đội nhỉ."

Tiêu Chính: "Chuyện đó là đương nhiên . Yên tâm, ở địa phương cũng tìm ."

An Họa càng thêm hứng thú: "Tìm ở địa phương? Anh lợi hại thế ? Chẳng lẽ trong nhà máy của em cũng 'tai mắt' của đấy chứ?"

"Tai mắt gì chứ, khó quá!" Tiêu Chính mắng, đó chút đắc ý : " mà, em đúng đấy, mỗi ngày em gì ở nhà máy, nếu thì đều thể hết."

An Họa: "..."

Tiêu Chính ha ha đại : "Nhìn em sợ kìa, em lưng sợ?"

An Họa: "Không sợ, mà thấy biến thái quá."

Tiêu Chính: "Biến thái là ý gì?"

An Họa: "Nghĩa là bỉ ổi hạ lưu đấy!"

Tiêu Chính thế mà phối hợp vẻ mặt bỉ ổi một tiếng, bế xốc vợ lên ngã xuống giường: "Lão t.ử hạ lưu cho em xem đây!"

Cái sự "hạ lưu" thế mà kéo dài tận hai tiếng đồng hồ.

 

Loading...