Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 143: Có con rồi, mọi chuyện sẽ khác
Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:54:10
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Họa thốt lên: "Chẳng lẽ Phương Phương tin vui ?"
Cảnh Gia Bưu gãi gãi đầu, Tiêu Phương Phương rạng rỡ, để lộ hàm răng trắng bóng. Tiêu Phương Phương cũng , ánh mắt đong đầy tình cảm.
An Họa chậc chậc hai tiếng: "Xem chị đoán sai... Hai đứa , ban ngày ban mặt mà liếc mắt đưa tình , chú ý ảnh hưởng một chút chứ."
Cảnh Gia Bưu hồn, hì hì ngốc nghếch: "Xin chị dâu, tại chúng em thực sự vui quá."
Cảnh Gia Bưu ngoài ba mươi , cuối cùng cũng đứa con của riêng !
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Tiêu Phương Phương liếc xéo Cảnh Gia Bưu một cái, hiệu với An Họa.
An Họa bảo: "Được , chúng về nhà thôi, để báo tin vui cho ba của em ."
Tiêu Chính xong tự nhiên cũng vui mừng, liên tục mấy câu " lắm", bảo tối nay sẽ thư cho Tiêu Mãn Thương ngay.
Khâu Thục Thận ôn tồn hỏi thăm chi tiết: "Được mấy tháng cháu?"
Cảnh Gia Bưu đáp: "Dạ ba tháng ạ."
"Ôi, ba tháng mới phát hiện ?" Khâu Thục Thận kinh ngạc.
Tiêu Phương Phương đỏ mặt gật đầu.
Cái đến, cô cũng là do mang thai, còn lo lắng bệnh gì nên với Cảnh Gia Bưu. Cảnh Gia Bưu cũng rành, đành đưa cô bệnh viện kiểm tra, khám là m.a.n.g t.h.a.i ngay.
Khâu Thục Thận nắm lấy tay Tiêu Phương Phương: "Đứa nhỏ ngoan, cháu ăn gì cứ , dì cho."
Tiêu Phương Phương lắc đầu, hiệu rằng ăn gì cũng .
Cảnh Gia Bưu : "Cô đúng là cái gì cũng ăn , hề nghén chút nào ạ."
Khâu Thục Thận: "Thế thì quá, Họa Họa lúc m.a.n.g t.h.a.i cặp song sinh là kén ăn lắm, cái gì cũng nuốt nổi."
Tiêu Chính đính chính: "Cũng hẳn, cô chẳng thích ăn mấy thứ mùi nồng đó ."
Khâu Thục Thận cũng nhớ , : " , lúc đó chúng còn đang nghĩ, là m.a.n.g t.h.a.i kiểu đứa trẻ kỳ lạ thế nào mà khẩu vị độc đáo , kết quả sinh một cặp con gái song sinh đáng yêu."
Cặp song sinh đang Tiêu Chính mỗi tay bế một đứa gối, dường như hiểu là đang , chúng bắt đầu ê a gọi. Đứa thì bứt cúc áo quân phục của bố, đứa thì nhổm m.ô.n.g vươn đôi tay nhỏ xíu , định gì.
Đông Đông vội : "Bố ơi bố cúi đầu xuống , em gái Tiểu Viên T.ử hôn bố kìa."
"Ồ, thật ?" Tiêu Chính lập tức hớn hở, vui mừng cúi đầu xuống, ghé mặt sát mặt con gái.
Nào ngờ Viên Viên chộp lấy cằm bố, đôi tay nhỏ bé mập mạp mềm mại cực kỳ lực, bóp đến mức móng tay lún da thịt.
Tiêu Chính đau đến mức hít một : "Cái con bé , định mưu sát bố ruột đấy ." Nói thì , Tiêu Chính cũng đẩy con gái mà cứ để mặc cho con bóp.
Kết quả, ngược là Viên Viên mếu máo, bật hu hu.
Tất cả bắt đầu căng thẳng.
Chuyện gì thế ? Chẳng đang bóp bố nó vui , tự dưng ? Quan trọng là, em gái , chị gái cũng theo, hai đứa như đang thi xem ai to hơn, tiếng suýt nữa lật mái nhà.
An Họa và Khâu Thục Thận vội vàng mỗi bế một đứa lên dỗ dành.
Đông Đông cũng cuống quýt: "Để con xem em gái nào, để con xem em gái..."
An Họa cúi xuống cho bé xem.
Đông Đông kiểm tra một hồi, đột nhiên dùng ánh mắt khiển trách Tiêu Chính: "Bố ơi, đều tại bố cả, bố em gái ."
Tiêu Chính vô tội: "Liên quan gì đến bố? Bố gì ."
Đông Đông nhấc bàn tay của Viên Viên lên: "Bố xem, tay em đỏ hết , râu cằm bố đ.â.m đỏ đấy, em đau nên mới ."
Tiêu Chính: "..." Cái bàn tay nhỏ đen thùi thế , thế mà con cũng nó đỏ .
An Họa lườm Tiêu Chính một cái: "Đen thì trách ai? Chẳng tại !"
Cô thì ngại màu da của con gái, nhưng bố thì như thế.
Tiêu Chính chột sờ sờ mũi.
Cặp song sinh vẫn đang , hai cũng chẳng thời gian mà cãi vã, An Họa tiếp tục dỗ dành con.
Cảnh Gia Bưu và Tiêu Phương Phương cảnh , mỉm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-143-co-con-roi-moi-chuyen-se-khac.html.]
Thật náo nhiệt.
Đợi con của họ đời, trong nhà chắc cũng sẽ náo nhiệt như . Tiêu Phương Phương , trong nhà chỉ một Cảnh Gia Bưu , chung quy vẫn cảm thấy thiếu vắng chút gì đó. con , chuyện sẽ khác.
Tiêu Phương Phương vẫn định như khi, cứ đến giờ là chui bếp, nhưng Khâu Thục Thận và An Họa đồng thời giữ .
An Họa : "Giờ em quý giá lắm đấy, lụng vất vả."
Khâu Thục Thận cũng bảo: "Cháu cứ nghỉ ngơi cho khỏe ."
Tiêu Phương Phương quen , cuối cùng vẫn xuống cửa lò để nhóm lửa.
Lúc , Tiêu Tiểu Thúy từ bên ngoài trở về, mặt mày rạng rỡ, chắc là mới hẹn hò với Cao Triết xong. Thấy Tiêu Phương Phương, ánh mắt cô chợt lộ vẻ quái dị.
Ở lâu Tiêu Tiểu Thúy mới loáng thoáng, hóa Tiêu Phương Phương gả cho một điếc.
Cô bảo mà, Tiêu Phương Phương là câm, thể tìm thành phố điều kiện như . Cảnh Gia Bưu khiếm khuyết, thế mới là bình thường!
"Thím ơi, để cháu thái rau cho." Tiêu Tiểu Thúy giành lấy con d.a.o từ tay An Họa, thoăn thoắt thái rau.
An Họa để mặc cô , tiện miệng hỏi hôm nay cô .
"Cháu chụp ảnh với Cao Triết ạ." Tiêu Tiểu Thúy mặt đầy hạnh phúc, "Anh bảo sẽ để ảnh của cháu ở túi áo n.g.ự.c để mang theo bên suốt."
An Họa: "... Tốt quá, đối với cháu thật thâm tình."
Tiêu Tiểu Thúy đắc ý: "Tất nhiên ạ!" Cô đầu Tiêu Phương Phương, chủ động giới thiệu tình hình của Cao Triết với Tiêu Phương Phương, vẻ khoe khoang lộ rõ mặt.
Tiêu Phương Phương chỉ lắng , biểu cảm hề đổi.
Tiêu Tiểu Thúy chút thất bại, bà cô câm chẳng thèm ghen tị với cô chút nào ? Người cô tìm mạnh hơn Cảnh Gia Bưu bao nhiêu !
Tiêu Tiểu Thúy hậm hực một lát, đột nhiên nhớ một chuyện, liếc An Họa : "Thím ơi, Cao Triết bảo bố sắp qua đây, đến lúc đó phụ hai bên gặp mặt một chút..."
Bố cô chắc chắn sẽ lên đây, việc đồng áng ở nhà nhiều như thế, bỏ , chỉ thể nhờ chú ba thím ba thôi.
An Họa : "Chuyện cháu cứ với chú ba cháu."
Mọi việc của Tiêu Tiểu Thúy, An Họa đều đẩy cho Tiêu Chính để giải quyết.
Quả nhiên bữa cơm, Tiêu Tiểu Thúy tìm Tiêu Chính để chuyện.
Tiêu Chính trực tiếp bảo: "Mấy ngày tới chú xuống cơ sở, lấy thời gian? Đợi họ đến thì tìm một tiệm cơm quốc doanh nào đó, bảo dượng của cháu cùng là ."
"Dượng... Dượng?" Tiêu Tiểu Thúy ngẩn , là chỉ Cảnh Gia Bưu?
Tiêu Chính trừng mắt: "Sao? Dượng là bậc trưởng bối đàng hoàng, họ lý do gì để bắt bẻ cả. Nếu cháu thì cứ gọi bố cháu lên đây."
Tiêu Tiểu Thúy nghẹn lời gì.
Cao Triết chuyện càng bực bội hơn. Thế là thế nào? Bố đến, lớn bên đàng gái ngay cả mặt cũng lộ, coi chứ?!
Cao Triết sa sầm mặt mày, Tiêu Tiểu Thúy cũng bực theo. Chiều chuộng mấy ngày, thật sự coi là ông chủ đất chắc?
"Sao thế? Không vui ?"
" vui nổi? Chú của em cũng quá coi thường em đấy, em kết hôn mà ông chẳng thèm ngó ngàng gì."
Tiêu Tiểu Thúy chú ba ưa , nhưng cô thể để ưa chú ba của cô . Cô hiểu rõ cuộc hôn nhân hiện tại từ mà , cũng như cuộc sống hôn nhân hạnh phúc đều phụ thuộc chú ba cả. Thậm chí nếu chú ba cho cô cái gì, cô vẫn thể mượn oai hùm mà phất cờ.
Vì , Tiêu Tiểu Thúy sẽ bao giờ thừa nhận mặt Cao Triết rằng chú ba ưa .
Tiêu Tiểu Thúy : "Cao Triết, nghĩ xem tại chú ba quản chúng ? Em là cháu gái ruột của chú , chú còn thể ý kiến với em ?"
Cao Triết ngẩn : "Ý em là, chú ba ý kiến với ?"
"Chứ còn nữa?"
Cao Triết ngơ ngác chớp mắt, nghĩ mãi tại chú ba ưa , mới gặp chú ba một thôi mà.
Tiêu Tiểu Thúy lạnh lùng hừ một tiếng: "Anh tự mà kiểm điểm bản !"
Nói xong, cô bỏ , để Cao Triết ngẩn ngơ tại chỗ, suy nghĩ đến mức mồ hôi vã đầy đầu.