"Hai cũng về quê ?" An Họa ngạc nhiên Tiêu Phương Phương.
Tiêu Phương Phương gật đầu.
Cô bàn bạc với Cảnh Gia Bưu, tiên sẽ về quê cô tổ chức tiệc mời khách một , đó mới huyện Vân đám cưới.
Đây là ý do Cảnh Gia Bưu đưa . Anh cha , họ hàng cũng ít, chi bằng về quê cô cho long trọng một chút, còn ở huyện Vân thì cứ khiêm tốn mời chừng hai ba mâm là . Dù phong khí ở thành phố hiện giờ cũng đang thắt chặt, nên rùm beng.
Tuy nhiên cũng , Tiêu Phương Phương vẫn vui lòng dẫn Cảnh Gia Bưu về một chuyến, bởi vì chân tay Tiêu Mãn Thương tiện, chắc chắn sẽ lên thành phố .
Tiêu Phương Phương hiệu hỏi An Họa xem cô về cùng .
An Họa nhớ về quê nôn đến thốc tháo cả ruột gan, liền lắc đầu: "Chị mới nghỉ phép dài hạn xong, tiện xin nghỉ tiếp . Chú ba của em cũng công việc bù đầu, bọn chị về , em chị xin cha một tiếng nhé."
Tiêu Phương Phương nắm lấy tay cô, ý bảo , cha sẽ trách hai .
An Họa cửa hàng cung ứng mua một ít đồ ăn ở nông thôn khó mua như kẹo sữa Thỏ Trắng, bánh quy sữa Canxi, bánh quy Kim Kê, cắt vải may cho Tiêu Mãn Thương một bộ quần áo mới, nhờ Tiêu Phương Phương mang về.
Đã chuẩn cho Tiêu Phương Phương túi lớn túi nhỏ, vì phép tắc đối nhân xử thế, cũng thể để Tiêu Tiểu Thúy tay . Thế là An Họa dọn mấy bộ quần áo cũ, tùy ý để Tiêu Tiểu Thúy mang về cho ai mặc thì cho.
Sự phân biệt đối xử rõ rệt khiến lúc đầu Tiêu Tiểu Thúy cũng thấy khá mất cân bằng, nhưng nghĩ đống đồ đều là cho ông nội Tiêu Mãn Thương, cô thấy chẳng gì đáng để ghen tị. Cô còn hẳn một bọc quần áo cũ, trong khi cô út câm chẳng gì, vả quần áo cũ của thím ba trông chẳng cũ chút nào, kiểu dáng , mặc trông y hệt thành phố!
Tiêu Tiểu Thúy quyết định , về nhà sẽ đống quần áo đều là thím ba đặc biệt may cho , đảm bảo sẽ khiến mấy đứa chị em bên nhà chú hai ghen tị đến c.h.ế.t!
Điều khiến Tiêu Tiểu Thúy ngờ tới là khi , cô còn gặp Cao Triết.
Cao Triết đến đưa tài liệu cho Thạch Vĩ Quang, lúc về thì chạm mặt Tiêu Tiểu Thúy đang từ cổng nhà Sư trưởng Tiêu . Anh thấy Tiêu Tiểu Thúy thì ngẩn , cô đồng chí lẽ là của Sư trưởng Tiêu thật ?
Tiêu Tiểu Thúy vui mừng, chủ động chào hỏi Cao Triết: "Thật khéo quá, gặp . Lần còn kịp giới thiệu với , tên là Tiêu Tiểu Thúy."
Cao Triết kinh ngạc, lúc mới thực sự nghiêm túc quan sát Tiêu Tiểu Thúy, miệng hỏi: "Cô họ Tiêu? Vậy cô là gì của Sư trưởng Tiêu..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-131-chat-phac-thuan-tuy-giong-het-su-truong-tieu.html.]
Tiêu Tiểu Thúy: "Sư trưởng Tiêu? Anh chú ba ? là cháu gái ruột của chú ."
Cao Triết nuốt nước bọt một cái: "Cô là cháu gái ruột của Sư trưởng Tiêu?"
Tiêu Tiểu Thúy gật đầu: "Tất nhiên , bố và chú ba là em ruột, cùng một cha một sinh ."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Ánh mắt Cao Triết Tiêu Tiểu Thúy lập tức đổi hẳn.
Trước đó chỉ thấy Tiêu Tiểu Thúy ngoại hình cũng khá, nhưng so với gái thành phố thì dù là ăn mặc cách chuyện đều chút quê mùa. bây giờ , quê chỗ nào chứ? Chẳng là chất phác thuần túy giống hệt Sư trưởng Tiêu !
Cao Triết đẩy gọng kính, mỉm : "Đồng chí Tiểu Thúy, chuyện thật sự xin cô quá, nghĩ gì đó để tạ mới ... Hay là để mua đồ ngon cho cô nhé, cô xem cô ăn gì, mua xong sẽ gửi đến tận nhà cho cô."
Thái độ của Cao Triết đổi rõ rệt như , Tiêu Tiểu Thúy dù ngốc đến mấy cũng nhận tâm tư của , huống chi cô còn chẳng ngốc chút nào. Tiêu Tiểu Thúy hề vì thế mà tức giận, ngược còn thấy khá đắc ý, điều chứng tỏ cô và Cao Triết hy vọng .
Cô chẳng quan tâm Cao Triết vì lý do gì mà trúng , dù Cao Triết cũng là cán bộ quân đội, thể giúp cô trở thành thành phố. Mục đích cô đến chỗ chú ba chẳng là để tìm một cán bộ thành phố ! Hơn nữa... Tiêu Tiểu Thúy hài lòng ngắm khuôn mặt tuấn tú của Cao Triết, diện mạo thế , cô còn đòi hỏi gì nhiều hơn nữa?!
Tiêu Tiểu Thúy rõ cái gì.
Cô vẻ mặt tiếc nuối: "Tạ thì cần , ngày mai về quê một chuyến, bao giờ thì ."
Cao Triết cuống lên: "Thế , sẽ thấy lương tâm c.ắ.n rứt lắm."
Cán bộ cấp cao trong doanh trại chỉ bấy nhiêu , trong nhà chắc thích hợp để ghép đôi với . Trước tiên là quan hệ tộc gần, xa quá trèo tới cũng vô dụng; thứ hai là nhan sắc quá tệ, nếu cũng chẳng nuốt trôi...
Trước đây từng ý định với cô em vợ nhà Chính ủy Dư, nhưng kịp hành động thì Cát Hồng Hà vướng bê bối, vội vàng dập tắt ý nghĩ đó ngay. Nay khó khăn lắm mới đợi một Tiêu Tiểu Thúy, thể để lỡ mất, nếu với độ tuổi , chắc chắn sẽ ép về quê xem mắt. Anh cũng xuất nông thôn, nhờ gia đình coi trọng cho học hành nhiều một chút mới leo lên vị trí Tham mưu trong quân đội, nhưng vì bối cảnh nên tiềm lực tương lai cũng hạn...
Nghĩ đến đây, Cao Triết vội vàng : "Đồng chí Tiểu Thúy, vinh dự thư giữ liên lạc với cô ..."