Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 126: Chức quan của chú ba lớn thế sao?
Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:53:35
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi Tiêu Tiểu Thúy đang ngẩn ngơ giữa phòng, ai nấy đầy ái ngại.
Tiêu Chính khẽ hắng giọng, hỏi: "Sao cháu đến đây một ? Bố cháu ?"
Tiêu Tiểu Thúy lúc mới sực tỉnh, ánh mắt đầy nhiệt thành chú ba của : "Chú ạ, đây bố cháu chỗ nào đắc tội với chú, cháu mặt bố xin chú một câu, chú đừng đuổi cháu ?"
Đầu óc Tiêu Tiểu Thúy linh hoạt, hôm đó chú ba chất vấn bố cô , cô đại khái, rằng ân oán giữa bố và chú hề nhỏ. Vốn dĩ chú ba ở thành phố lăn lộn thế nào nên cô cũng tùy tiện, Tiêu Tiểu Thúy cô thèm cầu xin ai.
khi tin cô út câm mà cũng tìm cán bộ thành phố để kết hôn, lòng cô liền sôi sục hẳn lên. Đến khi tận mắt thấy căn nhà lớn của chú ba, cô càng hạ quyết tâm ở . Mà ở thì chắc chắn nịnh bợ chú ba cho thật .
Lời đường đột của Tiêu Tiểu Thúy khiến Tiêu Chính cũng ngẩn , đó sa sầm mặt: "Nói năng bậy bạ gì đó, đến thì ở chơi vài ngày, chơi cho , qua mấy hôm nữa chú mua vé cho mà về."
Dẫu cũng là cháu ruột, đến , Tiêu Chính cũng tiện đuổi thẳng cổ ngoài.
Tiêu Tiểu Thúy đảo mắt một vòng, vội chuyện về nữa, mà vui vẻ nhận lời.
An Họa thấy , mỉm : "Trong nhà còn phòng trống nữa, cháu cứ tạm ở chung một phòng với Phương Phương , lát nữa bảo chú ba kê cho cháu một cái giường xếp."
Tiêu Tiểu Thúy trề môi, ở chung phòng với cô út câm, nhưng cũng hiện giờ tư cách để kén chọn. Nhìn thấy Khâu Thục Thận và An Bá Hòe, Tiêu Tiểu Thúy hỏi: "Họ là ai ạ?"
Tiêu Chính giới thiệu một lượt dặn dò: "Phải lễ phép."
Hóa là bố của thím ba ? Tiêu Tiểu Thúy kinh ngạc sững sờ, chú ba đón cả bố vợ về ở chung thế ? Thật chẳng ! Trong lòng nghĩ một đằng nhưng mới chân ướt chân ráo đến, cô cũng miệng.
Cô lên bàn, : "Mọi đang gói sủi cảo ạ? Hay quá, cháu khéo tay khoản lắm, để cháu gói cùng nhé."
Cái bộ dạng tự nhiên như ở nhà , cứ như thể cô mới là chủ nhân của căn nhà . An Họa liếc Tiêu Chính, khẽ thầm tai cô: "Nhịn một chút , mấy ngày nữa đưa nó ngay."
Sự xuất hiện của Tiêu Tiểu Thúy khiến bầu khí trở nên khá gượng gạo. Tuy nhiên, bản cô hề cảm thấy thế, vẫn thản nhiên tự tại, hết lời nịnh bợ Tiêu Chính, nhưng coi An Họa, Khâu Thục Thận và An Bá Hòe như khí.
Đến tối, khi phòng đóng cửa , nụ mặt cô mới lập tức tan biến sạch sành sanh. Cô hất hàm lệnh với Tiêu Phương Phương một tiếng: "Này! Đêm nay cô ngủ giường xếp, ngủ giường lớn."
Tiêu Phương Phương Tiêu Tiểu Thúy.
Tiêu Tiểu Thúy dựng lông mày lên: "Không thủng ?"
Tiêu Phương Phương chẳng buồn để ý đến cô , tự leo lên giường ngủ.
Tiêu Tiểu Thúy tức giận giật phăng cái chăn của Tiêu Phương Phương : "Cái đồ câm như cô thì tinh tướng cái gì? Cô tưởng tìm đối tượng là cán bộ thành phố thì oai lắm chắc? cho cô , xinh hơn cô, tàn tật, đối tượng tìm chắc chắn sẽ còn mạnh hơn của cô nhiều!"
Tiêu Phương Phương hiệu một cái: "Thì ?"
Tiêu Tiểu Thúy nghẹn họng, kịp nghĩ lời nào để đáp trả thì thấy Tiêu Phương Phương lưng , chẳng thèm liếc cô thêm cái nào nữa. Cô hậm hực xuống giường xếp, một lúc lâu mới xuống.
Cứ đợi đấy, cô nhất định cũng tìm một cán bộ thành phố đối tượng, còn lợi hại hơn cả đối tượng của Tiêu Phương Phương mới !
Ngày hôm , Tiêu Tiểu Thúy dậy sớm. Để thể hiện bản , ngủ dậy cô chui tọt bếp bữa sáng. Ở nhà Tiêu Tiểu Thúy cũng việc, từ việc lớn đến việc nhỏ đều quán xuyến , nên bữa sáng cô cũng ngô khoai lắm.
An Họa dậy thấy , khách sáo : "Thúy Nhi , bữa sáng nhà thường mua ở nhà ăn về ăn thôi, cần nấu ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-126-chuc-quan-cua-chu-ba-lon-the-sao.html.]
Tiêu Tiểu Thúy hiểu: "Mua ở nhà ăn ạ?"
An Họa giải thích cho cô : "Trong doanh trại ba cái nhà ăn, chúng thường mua cơm ở nhà ăn phía khu gia quyến , cả ba bữa đều cung cấp."
Mắt Tiêu Tiểu Thúy sáng rực lên: "Là cơm tập thể miễn phí ạ?"
An Họa: "... Không giống thế, mất tiền mua đấy."
Tiêu Tiểu Thúy ngẫm nghĩ một chút hỏi: "Trong lính tráng ở đây, lương thấp nhất thì tiền lương mỗi tháng đủ mua cơm ba bữa ạ?"
An Họa: "... Chắc chắn là đủ chứ."
Tiêu Tiểu Thúy đột nhiên áp sát gần An Họa, phấn khích hỏi: "Thím ơi, thím xem, cháu thể tìm một lính đối tượng ?"
An Họa: "..."
Tiêu Tiểu Thúy mong chờ An Họa, cô chỉ đành gượng hai tiếng: "Chuyện tìm đối tượng , quan trọng vẫn là xem hai bên tình nguyện ."
An Họa chợt nhớ đến Cát Hồng Hà, cô sợ Tiêu Tiểu Thúy cũng giống như Cát Hồng Hà, đến lúc đó gây rắc rối gì cho Tiêu Chính.
Tiêu Tiểu Thúy cũng chẳng bận tâm đến câu trả lời của An Họa, cô cảm thấy tìm thấy mục tiêu cho chuyến thành phố , đó chính là tìm một lính đối tượng! Đi lính lương, cô gả qua đó còn nấu cơm, thể ăn cơm nhà ăn hàng ngày...
Ban ngày đều bận việc của , Tiêu Tiểu Thúy liền tự dạo quanh khu gia quyến. Có thấy cô , hỏi cô là ai, cô liền thành thật trả lời. Nào ngờ hỏi cô là cháu gái của Tiêu Chính, thái độ lập tức trở nên vồn vã hẳn lên.
"Cháu là cháu gái của Sư trưởng Tiêu ? Ôi chao, từng ông còn đứa cháu gái lớn nhường nhỉ."
Tiêu Tiểu Thúy vui: "Cháu điêu chắc?"
Người vội : " ý đó! Chỉ là thấy bất ngờ thôi, bất ngờ quá! Chà chà, Sư trưởng Tiêu còn đứa cháu gái xinh xắn như hoa thế cơ đấy!"
Tiêu Tiểu Thúy thích nhất là khác khen xinh xắn, mới thấy hớn hở trở . Người thừa thắng xông lên, dò hỏi tình hình cụ thể của Tiêu Tiểu Thúy, cuối cùng hỏi: "Điều kiện của cháu thế , chắc hẳn là đối tượng chứ?"
Tiêu Tiểu Thúy thẹn thùng: "Đừng lung tung ạ, cháu mới mười tám, vẫn còn độc mà."
Người hì hì: "Chuyện đó gì to tát , với điều kiện của cháu, đám thanh niên trong doanh trại chẳng cứ để cháu tha hồ mà chọn ."
Lòng Tiêu Tiểu Thúy khẽ động: "Điều kiện của cháu lắm ạ?"
Người vỗ đùi một cái: "Chú ruột của cháu là đầu doanh trại chúng đấy, điều kiện của cháu mà thì ai mới gọi là ?
Tiêu Tiểu Thúy ngơ ngác hỏi: "Người đầu là gì ạ?"
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"... Người đầu mà cháu cũng hiểu? Nghĩa là đại ca, là sếp lớn đấy, ở nơi của chúng , cái gì cũng là chú ruột cháu quyết định hết."
Tiêu Tiểu Thúy càng đờ đẫn hơn. Chức quan của chú ba cô , lớn đến mức như ?