Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 118: Tiền của đàn ông thật dễ kiếm

Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:53:26
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước đó cô còn nát óc nghĩ cách thuyết phục An Bá Hòe đến huyện Vân, sớm ông cứ dọa một cái là tự động tìm nơi an thì cô chẳng tốn sức đến thế gì.

nhát gan cũng là chuyện , nhát gan thì tương đối ít gây chuyện.

An Họa thể tạm gác nỗi lo cho phía An Bá Hòe, dành bộ tinh thần tập trung cơ thể . Bởi vì cô phát hiện , cô mới m.a.n.g t.h.a.i bốn tháng mà trở nên cực kỳ thèm ăn. Không kiểu thèm ăn bình thường, mà là vô cùng thèm ăn!

Một ngày ít nhất ăn năm bữa chính, thời gian nghỉ cái miệng cũng lúc nào dừng, bánh quy, điểm tâm, đồ đóng hộp trong nhà đều chui hết bụng cô. Trước khi ngủ còn một bữa khuya mới ngủ ngon , thế nhưng sáng sớm hôm tỉnh dậy, bụng trống rỗng.

Nói câu khó thì giống như quỷ c.h.ế.t đói đầu t.h.a.i , một tiếng ăn là bắt đầu thấy đói...

Khâu Thục Thận lo lắng bảo: "Con ăn kiểu , lỡ như đứa bé lớn quá sẽ khó sinh đấy."

An Họa bất lực: "Con cũng khống chế mà..."

Khâu Thục Thận sờ sờ bụng con gái, thở dài: "Mẹ cứ thấy gì đó đúng lắm."

Tiêu Chính bước , thấy câu liền hoảng hốt ngay: "Sao thế ạ? Có chỗ nào ?"

Khâu Thục Thận : "Họa Họa nó thèm ăn quá, từng thấy t.h.a.i p.h.ụ nào ăn khỏe như nó."

Tiêu Chính hiểu: "Ăn chẳng là chuyện ? Chứng tỏ sức khỏe mà."

Lúc An Họa mới mang thai, ăn gì cũng nôn, lúc đó mới gọi là đáng sợ.

Khâu Thục Thận lắc đầu: "Con hiểu , dinh dưỡng quá thì đứa trẻ sẽ lớn, khi sinh sẽ càng vất vả."

Tiêu Chính xong ngẫm nghĩ một lát, thấy cũng lý: "Vậy ? Bụng đói thì cũng thể cho cô ăn chứ."

An Họa đột nhiên hỏi: "Mẹ ơi, thể sinh mổ ạ?"

Khâu Thục Thận gật đầu: "Có thì cũng đấy, nhưng đến mức bất đắc dĩ thì ai mà rạch bụng chứ? Trừ khi thực sự gặp khó khăn khi sinh, mà bác sĩ phẫu thuật nhiều , huyện Vân nữa."

Ở thời đại , phẫu thuật sinh mổ nhưng hệ an thực sự cao, bác sĩ nào cũng thể .

Tiêu Chính đến việc dùng d.a.o rạch bụng lấy đứa bé , sợ đến mức xua tay liên tục: "Không , , đáng sợ quá, cần thiết phẫu thuật đó ."

An Họa cũng chỉ hỏi bâng quơ để phòng hờ trường hợp vạn nhất, cho chút chuẩn tâm lý. Trong cái thời đại y học còn lạc hậu , đứa trẻ thể tự sinh thì chắc chắn vẫn ưu thường hơn.

An Họa bắt đầu ý thức kiểm soát chế độ ăn uống, cố gắng giữ bụng ở mức bảy phần no. Buổi tối Tiêu Chính ôm cô, kể cho cô đủ loại chuyện ma quỷ quái dị từ hồi nhỏ để dỗ dành cô ngủ quên cơn thèm ăn.

Nhìn vợ cuối cùng cũng ngủ , Tiêu Chính định hôn nhẹ khóe môi cô, nào ngờ khóe môi vợ bỗng chảy một giọt nước miếng trong vắt. Người đang ngủ còn lầm bầm: "Thịt kho tàu... giò heo hầm... sườn xào chua ngọt..."

Tiêu Chính buồn thương vợ vô cùng. Tất cả là tại . Từ mai, sẽ cùng vợ chịu đói!

________________________________________

Đến khi m.a.n.g t.h.a.i năm tháng, bụng của An Họa lộ rõ mồn một, to hơn nhiều so với những t.h.a.i p.h.ụ bình thường.

Trong khu gia quyến đồn đoán cô m.a.n.g t.h.a.i đôi. Khâu Thục Thận chợt bừng tỉnh: "Hèn chi, con ăn khỏe thế, hóa trong bụng hai nhóc tì đang tranh dinh dưỡng đây mà."

An Họa cũng thấy khả năng, nhưng qua kiểm tra chuyên môn nên cũng dám khẳng định.

Chu Mai Hoa : "Hay là cô cùng đến chợ Phương Gia tìm thần y họ Phương, bảo ông xem giúp cho?"

An Họa ngạc nhiên: "Không thần y Phương chuyên trị bệnh đàn ông ? Ông cũng xem sản khoa ??"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-118-tien-cua-dan-ong-that-de-kiem.html.]

Chu Mai Hoa: "Nghe ông còn là trai gái nữa cơ! Nếu chẳng gọi là thần y, nhân tài diện đấy!"

An Họa đồng ý: "Được thôi." Dù cũng chỉ là bắt mạch, xem thử cũng chẳng mất gì.

Tiêu Chính tin An Họa chợ Phương Gia, cũng chẳng màng đến chuyện dùng xe công việc tư nữa, kiên quyết bắt Trương Cảnh Sơn lái xe đưa cô . An Họa đương nhiên là vui vẻ hưởng thụ.

Chu Mai Hoa quan sát Trương Cảnh Sơn vài bắt đầu bắt chuyện, từ quê quán ở , nhà mấy miệng ăn, năm nay bao nhiêu tuổi, hỏi tuốt tuột. Cuối cùng bà hỏi: "Tiểu Trương đối tượng ? Nếu thì chị giới thiệu cho một ."

Trương Cảnh Sơn ưu ái mà lo, nhưng vẫn lắc đầu: "Đa tạ chị nhớ đến , đối tượng ạ."

An Họa cũng ngạc nhiên: "Cậu nhập ngũ mấy năm mà, thế mà đối tượng ?"

Trương Cảnh Sơn hì hì : "Đối tượng của quê, hai đứa thanh mai trúc mã, cô chỉ nhất quyết lấy thôi, định xuất ngũ về là cưới cô luôn."

Chu Mai Hoa đùa: "Còn chỉ nhất quyết lấy cơ đấy, nhóc bốc phét thôi."

Trương Cảnh Sơn sốt sắng: "Thật mà! Bố vợ tương lai của là đội trưởng đội sản xuất đấy, ông vốn coi thường , là đối tượng của lấy cái c.h.ế.t ép nên ông mới đồng ý!"

An Họa nhịn : "Được , chúng tin, cứ tập trung lái xe ."

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Trương Cảnh Sơn: "Chị dâu yên tâm, tay lái lụa lắm, nếu thủ trưởng cũng chẳng phái ."

Dọc đường trò chuyện, chẳng mấy chốc đến chợ Phương Gia.

Thần y Phương là một cụ già râu trắng, đang gác chân chữ ngũ tiểu thuyết Liên Xô, thấy liền lập tức giấu cuốn sách lưng, ngay ngắn . Nghe An Họa trình bày ý định, ông liếc cái bụng một cái là đoán tám chín phần . để chắc chắn, ông vẫn bắt mạch.

Hồi lâu , ông gật đầu, trầm giọng : "Ừm, đúng , quả thực là song thai."

Chu Mai Hoa mừng rỡ: "Ái chà ái chà, em m.a.n.g t.h.a.i đôi thật ! Chị từng thấy ai m.a.n.g t.h.a.i đôi bao giờ! Hèn chi em ăn khỏe hơn t.h.a.i p.h.ụ bình thường."

An Họa cũng vui mừng, ngờ "đặc sản" của nữ chính niên đại văn là sinh đôi rơi đúng . Cô hỏi thêm thần y Phương một điều cần lưu ý, dùng cuốn sổ nhỏ chuẩn sẵn ghi chép tỉ mỉ.

Thần y Phương cô, hỏi: "Cô là trai gái ?"

An Họa lắc đầu: "Mặc dù cháu một đứa con gái, nhưng con trai cũng , dù cũng là từ bụng cháu cả, tùy duyên ạ."

Thần y Phương tiếc rẻ tặc lưỡi, mất một khoản thu nhập .

Đến cuối cùng, Chu Mai Hoa ngượng ngùng An Họa, với thần y Phương: "Thần y chắc vẫn còn nhớ chứ, đến bốc t.h.u.ố.c cho nhà ..."

Thần y Phương hiểu ý ngay, ha hả: "Nhớ chứ, nhớ chứ, hôm nay lấy thêm hai thang nữa hả?"

Chu Mai Hoa khẽ lắc đầu: "Lấy thêm bốn thang."

Thần y Phương hí hửng hốt t.h.u.ố.c cho Chu Mai Hoa. là tiền của đàn ông dễ kiếm thật! Chính xác mà , là tiền của những đàn ông trung niên lòng mà chẳng sức!

Chu Mai Hoa với An Họa: "Cô đang mang thai, chắc Tiêu Sư trưởng dùng đến ."

An Họa: "......" Không m.a.n.g t.h.a.i thì Tiêu Chính cũng chẳng cần dùng đến cái đó.

Hôm nay đúng lúc là ngày họp chợ, rời khỏi chỗ thần y Phương, An Họa và Chu Mai Hoa dạo chợ một vòng, mua thêm ít đồ mới lên xe trở về.

 

Loading...