Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 105: Mang thai đứa thứ hai rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:53:13
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thực An Họa dự cảm từ sớm, "bà dì" của cô vốn đúng giờ, mà tháng chậm mất bốn ngày. Cô định bụng đợi thêm hai ngày nữa nếu vẫn thấy gì thì sẽ kiểm tra, nào ngờ chẳng dấu hiệu báo nào, cô nôn thốc nôn tháo.
Khâu Thục Thận lập tức phản ứng , vui mừng hỏi cô: "Có 'tình hình' ?"
An Bá Hòe ngơ ngác: "Tình hình gì? Họa Họa ốm ?"
Khâu Thục Thận lườm ông một cái: "Đã cha của hai đứa con mà vẫn hỏi câu ngây ngô thế hả."
An Bá Hòe đờ một lát, mới dè dặt hỏi: "Ý bà là, Họa Họa m.a.n.g t.h.a.i ?"
An Họa : "Vẫn nên khám mới chắc chắn bố ạ."
Khâu Thục Thận vội vàng thúc giục: "Đi ngay bây giờ , trong đơn vị chẳng trạm xá , cùng con."
An Họa lay chuyển bà, đành chiều theo ý kiểm tra luôn.
Kết quả đúng như cô dự đoán.
Khâu Thục Thận mừng rỡ chắp tay: "Bồ Tát phù hộ, Bồ Tát phù hộ, phù hộ cho con gái con cái t.h.a.i tròn con vuông..."
Bác sĩ ở trạm xá chỉnh lời bà: "Này đồng chí già, đời gì Bồ Tát, nếu phù hộ thì cũng là nhờ các vị lãnh đạo vĩ đại của chúng phù hộ chứ."
Khâu Thục Thận sững , phản ứng thế nào.
An Họa : " ạ, đúng là nên cầu lãnh đạo vĩ đại phù hộ." Nói xong, cô liền kéo Khâu Thục Thận rời .
"Họa Họa, chuyện ..." Khâu Thục Thận do dự.
An Họa bảo: "Mẹ ơi, mấy chuyện Bồ Tát Phật tổ đều là hủ tục phong kiến cũ , mấy từ đừng nữa nhé."
Khâu Thục Thận tuy hiểu lắm, nhưng thấy sắc mặt con gái nghiêm túc, bà liền ngoan ngoãn gật đầu. Rất nhanh đó, sự chú ý của bà dời về phía bụng của An Họa.
Bà khép miệng: "Đông Đông năm tuổi , đứa thứ hai cuối cùng cũng chịu tới."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Khâu Thục Thận vốn mang tư tưởng cũ, luôn cho rằng đông con thì nhiều phúc. "Con ăn gì ? Để nấu cho."
An Họa động lòng, lập tức xị mặt xuống, ấm ức : "Chẳng sắp về tỉnh thành ."
Khâu Thục Thận suy nghĩ một chút: "Đợi cái t.h.a.i của con định bố mới ."
An Họa ôm cánh tay nũng nịu: "Mẹ ơi, con sợ lắm, cứ ở đây với con mãi . Đợi con sinh xong, ở cữ xong xuôi hãy chuyện , ?"
Khâu Thục Thận dở dở : "Con sinh Đông Đông mà còn sợ ?"
An Họa: "Dù thì con vẫn cứ sợ đấy."
Khâu Thục Thận: " đợi con sinh xong ở cữ... thì còn tận một năm nữa cơ mà. Hay là bố cứ về , lúc nào con sắp sinh thì sang?"
"Con , dù cũng ở bên cạnh con, nếu con sinh nữa!" An Họa bắt đầu giở trò ăn vạ.
Khâu Thục Thận thật sự đau đầu vì cô con gái , bà bất lực : "Con mà lăn đất mấy vòng nữa thì đúng là chẳng khác gì lúc ba tuổi đấy."
An Họa: "Hay là con lăn mấy vòng cho xem nhé?"
Khâu Thục Thận lườm cô một cái sắc lẹm, xuống bụng cô, cuối cùng thở dài bất lực: "Để bàn với bố con ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-105-mang-thai-dua-thu-hai-roi.html.]
________________________________________
Khâu Thục Thận và An Bá Hòe đóng cửa bàn bạc một hồi lâu. Cuối cùng khi bước , An Bá Hòe : "Ở thì , nhưng bố thể ở lì trong nhà con rể như con . Con tìm thuê cho bố một căn nhà ở trong huyện ."
An Họa tính toán kỹ cả , cô An Bá Hòe chỉ thể chấp nhận ở nhà con rể tối đa quá nửa năm, nên sớm nhắm sẵn nhà để thuê. cô , chỉ gật đầu: "Vâng ạ, để con nhờ tìm xem căn nào thuê cho bố một căn."
Khâu Thục Thận cũng gật đầu đồng tình: "Mẹ ở chăm sóc cơm nước sinh hoạt cho con thì còn xuôi , chứ bố con cũng ở đây mãi thì hàng xóm láng giềng khó tránh khỏi lời tiếng . Phải là nhà Tiêu Chính cũng còn bố đẻ đấy chứ, cụ còn tiện, mà cũng đón qua chăm sóc ."
An Họa híp mắt: "Con , con , con hiểu mà, đều vì con cả."
An Bá Hòe dặn: "Có điều mấy ngày nữa bố về một chuyến, giải quyết nốt việc ở trường, còn bảo nhà trường khai giấy chứng nhận, nếu ở đây đến lương thực cũng mua nổi ."
Lương thực thời cung cấp theo kế hoạch, mua gạo dầu ăn đều dùng sổ lương thực. Hộ khẩu của An Bá Hòe và Khâu Thục Thận ở đây, cầm sổ lương thực của tỉnh cũng mua gạo ở huyện Vân.
Bởi mới thời đại dân cư ít biến động, một cái hộ khẩu giữ chặt tại chỗ, nhích bước nào cũng cần giấy giới thiệu với giấy chứng nhận.
An Họa: "Vâng ạ, bố về đừng ở lâu nhé, về sớm với bọn con."
An Bá Hòe vuốt râu gật đầu.
Lúc , Tiêu Phương Phương tới, hiệu hỏi An Họa trưa nay ăn gì. An Họa cũng món gì đặc biệt ăn, chỉ bảo cô bé cứ tùy nghi mà .
Khâu Thục Thận hỏi: "Con ăn chua cay gì ?"
An Họa lắc đầu bảo .
Tiêu Phương Phương đột nhiên chạy , một lát bưng theo một cái chậu, bên trong là mấy con cá vẫn còn đang quẫy đạp tưng bừng. Cá là do Phương Phương mua hồi sáng của mấy nông dân bày sạp ở cổng khu gia quyến.
Khâu Thục Thận qua: "Chà, là cá ngạnh, mùa mà còn mua cá ngạnh là dễ . Họa Họa thích ăn món cá sốt, để cho."
An Họa kìm mà nuốt nước miếng: "Mẹ thế con thèm quá."
Tiêu Phương Phương mỉm , cảm thấy thật ích khi mua đồ chị dâu ăn, thế là cô bé nhanh nhẹn cá ngay.
Khâu Thục Thận dặn dò thêm: "Tuy con sinh một đứa nhưng vẫn nhắc nhở, ba tháng đầu tuyệt đối đừng để con rể gần , ?"
An Họa hiểu đạo lý : "Con ạ."
Khâu Thục Thận con gái vài cái, thôi.
"Mẹ gì cứ thẳng với con , với con còn ngại gì nữa?"
Khâu Thục Thận khẽ ho một tiếng, : "Mấy dậy ban đêm đều thấy phòng các con... động tĩnh khá lớn. Mẹ giờ con và con rể tình cảm mặn nồng, vợ chồng trẻ thích quấn quýt, con rể ... tóm là, nếu nó đòi hỏi con thì con tuyệt đối đừng chiều theo ý nó, nếu thì con sang ngủ với ."
"Mẹ... Mẹ dậy đêm lắm ạ?" An Họa chút ngớ .
Cô tường nhà cách âm , nhưng nhà rộng, phòng ngủ của cô và Tiêu Chính cách xa các phòng khác, nên thỉnh thoảng họ cũng phóng túng... Ai mà ngờ thấy cơ chứ.
Khâu Thục Thận thầm nghĩ: Đâu chỉ , còn cả bố con nữa đấy.
khuôn mặt hổ đến cực điểm của con gái, bà bụng nuốt lời đó trong. Chỉ dặn: "Không , là , hiểu mà. Con cứ nhớ lời dặn, ba tháng đầu đừng để nó gần gũi, mà kể cả qua ba tháng cũng đừng quá... kiêng nể gì như thế."
Dặn xong, Khâu Thục Thận liền xoay bỏ .