Thập Niên 60: Xuyên Không Về Thập Niên 60 Trở Thành Đại Tiểu Thư Xinh Đẹp Và Giàu Có Trong Truyện Niên Đại - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-11-17 08:39:39
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhà họ ba con gà, một con ngỗng, lượng quy định theo đầu , nếu vượt quá sẽ coi là cắt đuôi tư bản chủ nghĩa, sẽ tịch thu.

Rau dại đào hôm qua, phần non thì mang lên bàn ăn, phần già chính là thức ăn cho chúng.

Gà ăn ít hơn, con ngỗng ăn nhiều, con ngỗng đồng thời cũng là ngỗng giữ nhà của họ, hung dữ với ngoài, thiết với nhà, thông minh.

Hiểu Hiểu thích con ngỗng , còn cố ý đặt tên cho nó là Đại Bạch. Ba con gà nhà họ cũng tên riêng, một con tên là Tiểu Hắc, một con tên là Tiểu Hôi, và một con tên là Tiểu Hoa, dễ nhớ.

Cả gà và ngỗng đều giỏi giang, gần đây ngày nào cũng đẻ bốn quả trứng.

Hiểu Hiểu bón từng cọng rau cho Đại Bạch, Đại Bạch cũng ăn từng cọng, bón chuyện với Đại Bạch, đây cũng là một cách để cô bé sắp xếp suy nghĩ của .

“Đại Bạch, tao cho mày , tao nghĩ kỹ , nhất định gì đó...”

Tối qua cô bé suy nghĩ nghiêm túc, hết, cô bé xuyên cuốn sách , chắc chắn sẽ xung đột với cốt truyện ban đầu.

Điều trực tiếp nhất chính là thể đổi phận của chính .

Cô bé gian, nếu gặp nguy hiểm gì, trốn trong đó, nguy hiểm nào cũng tìm thấy cô bé. Hơn nữa cô bé định đợi đến năm tuổi, sẽ cùng bố tập quyền, đến lúc đó nếu kẻ , chắc ai sẽ là gặp nguy hiểm.

Thứ hai, cô bé ở đây, cô bé thể nhắc nhở các trai đổi phận, chú ý đến sức khỏe của bố , để họ bệnh.

Và còn ngăn cản tư, đừng thích nữ chính, mối tình của sẽ kết quả, nếu cứ âm thầm trả giá lưng như , cô bé thấy đáng cho tư.

Đây là nhân vật trong truyện tiểu thuyết nữa, đây là m.á.u mủ ruột thịt hiện tại của cô bé, là trai ruột của cô bé!

“Cạc cạc cạc...” Con ngỗng Đại Bạch thỉnh thoảng kêu lên, cứ như là nó hiểu, đang đáp lời .

Chẳng mấy chốc, mặt trời lên cao, gọi cô bé: “Hiểu Hiểu, Hiểu Hiểu, em nhà ?”

Là giọng của Lâm Tú Hồng.

Trong điều kiện bình thường, vì cô bé còn nhỏ, ngoan ngoãn, Vệ Hỉ Lạc sẽ dẫn cô bé đến lớp học. Khi bà bục giảng dạy, cô bé sẽ ở chỗ việc của bà trong văn phòng, nghiêm túc sách tranh minh họa, đặt một cuốn mặt cô bé, cô bé thể yên cho đến khi bà tan lớp, khiến đồng nghiệp của Vệ Hỉ Lạc ngừng khen ngợi. Đứa trẻ quá ngoan ngoãn hiểu chuyện, đáng yêu như , yêu thương nó nhiều hơn chứ?

Hôm nay bà công xã mua thịt từ sớm, nên để cô bé ở nhà một buổi sáng, lo lắng đứa con nhà quá đáng yêu, bà dặn dặn cô bé ngoài.

Hiểu Hiểu chạy “đùng đùng” mở cửa cho cô bé.

Lâm Tú Hồng chút thở dốc, cô bé năm nay 7 tuổi, học, tuổi đủ để đồng kiếm công điểm, nên ở nhà giúp việc nhà, tuổi còn nhỏ mà cô bé gánh vác gần hết việc nhà.

Giờ , và hai trai cô bé đều đồng việc , ông bà nội tuy lớn tuổi, nhưng sức khỏe luôn , cũng thể một việc nhẹ nhàng, kiếm chút công điểm, ở nhà cũng chỉ còn cô bé.

Làm xong việc nhà, cô bé chạy sang tìm em họ chơi.

Lâm Tú Hồng nhiều thời gian sang chơi với Hiểu Hiểu, cách tuổi tác giữa họ là đây, một bảy tuổi, một ba tuổi, hơn nữa Lâm Tú Hồng còn thường xuyên việc nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-xuyen-khong-ve-thap-nien-60-tro-thanh-dai-tieu-thu-xinh-dep-va-giau-co-trong-truyen-nien-dai/chuong-8.html.]

“Chị Tú Hồng, chị đến .”

“Ừm, Hiểu Hiểu, em đang chơi gì thế?”

Hiểu Hiểu liếc đống rau dại chất bên cạnh, hắng giọng, dù cô bé hắng giọng thì giọng vẫn non nớt, chỉ khiến thấy đáng yêu.

“Em đang cho gà ăn.”

“Hiểu Hiểu giỏi quá, chúng chơi dây thun nhé?”

Dây thun là một sợi dây nối hai đầu thành một vòng tròn, dùng ngón tay liên tục lật thành các hình dạng khác , một lượt, một lượt, trò chơi đơn giản, nhưng khiến nhiều thích thú thôi.

Hiểu Hiểu lắc đầu: “Em cho ăn xong, đợi một chút.”

Cô bé đến đây, một cô bé nghĩ cốt truyện là , chỉ thể chơi cùng cô thôi.

“Được , chị giúp em, như sẽ nhanh hơn.”

Cô bé giúp hết chỗ rau dại còn , ổ gà kiểm tra một lượt, xem hôm nay chúng đẻ trứng ? Xác nhận , cô bé liền lấy dây thun .

Hiểu Hiểu thừa nhận, khi cơ thể cô bé nhỏ , hành vi và tư duy của cô bé cũng cơ thể ảnh hưởng nhiều, nếu là cô bé lớn, cô bé hứng thú với hoạt động , nhưng bây giờ Lâm Tú Hồng mời cô bé chơi, cô bé thấy chơi cũng , nếu thể tạo hình mới thì càng , là một tâm lý khác.

Về điểm , cô bé nhận , nhưng cũng cố ý đổi, đợi đến khi cô bé lớn lên, những thứ sẽ biến mất thôi.

“Hiểu Hiểu, hôm qua em ăn bao nhiêu viên kẹo thế?”

“Hiểu Hiểu, tối qua em ngủ sớm ?”

“Hiểu Hiểu, sáng nay em ăn gì?”

...

Hiểu Hiểu: “...”

Chúng tập trung chơi .

Không lâu , Lâm Hoa Hoán cầm một chiếc giỏ tre về, trong giỏ là thành quả của và Vệ Hỉ Lạc, thịt, cá, và một con gà sống.

Anh thấy Lâm Tú Hồng cũng ở đây, chào hỏi một tiếng, thẳng bếp cất những thứ , thịt cần ướp muối, thịt chỉ đủ cho bữa tối nay, con gà còn sống, nuôi thêm , con cá còn nhảy nhót nữa, cũng cần ướp muối, tối nay nấu canh.

Anh bếp, Lâm Tú Hồng dây thun, lập tức cất , theo. Hiểu Hiểu gọi cô , gọi , đành theo.

Lâm Hoa Hoán rắc muối lên thịt, đặt lên nóc tủ, đóng tủ cẩn thận, đề phòng mèo hoang. Cá thì đặt lên thớt, cạo vảy, cắt vài lát gừng, ướp cùng với muối.

Lâm Tú Hồng ở cửa bếp , mãi, cô bé vô thức đưa ngón cái miệng ngậm, Hiểu Hiểu thấy lập tức nhắc nhở cô : “Chị Tú Hồng, ngậm ngón tay sạch sẽ, dễ bệnh đấy, rửa tay .”

Loading...