Thập Niên 60: Xuyên Không Về Thập Niên 60 Trở Thành Đại Tiểu Thư Xinh Đẹp Và Giàu Có Trong Truyện Niên Đại - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-11-17 09:39:38
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy sắp đến giờ nấu cơm, Phương Phán Xuân mới dậy, cũng theo bếp phụ giúp.

Lâm Tú Hồng chạy phía nhà, chui khe hở đống củi khô, ôm đầu gối xổm xuống đất, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ tủi .

Cô bé cố gắng lắm , lớp bao giờ dám lười biếng, nhiệm vụ học tập cô giáo giao về nhà cũng thành đúng giờ. Lần cô bé thi cũng mà, bài thi cô giáo cô bé chỉ trừ hai điểm, vì một chữ thiếu một nét, nếu thì cô bé cũng điểm tuyệt đối!

Rõ ràng năm ngoái cô bé hỏi , tại cho cô bé học sớm hơn một năm?

Như thì cô bé sẽ so sánh với cô em họ nữa.

Từ đến nay, so với cô em họ thì cô bé bao giờ thắng cuộc.

Trước khi cô em họ học, thím hai bế nó mà dạy chữ , còn cô bé đây từng học gì cả.

Mẹ chỉ trách cô bé...

Càng nghĩ, Lâm Tú Hồng càng thấy tủi sâu sắc, nước mắt tí tách rơi xuống.

, Lâm Tú Hồng cũng chỉ âm thầm rơi lệ, tuyệt đối bao giờ to thành tiếng. Nếu cô bé to, sẽ chẳng nhận sự an ủi nào, mà còn mắng té tát. Dần dần, cô bé học cách, khi , hãy tự trốn thút thít...

Hiểu Hiểu lúc đang vất vả giúp nhóm lửa.

Mùa thu hoạch đến.

Nhà trường cho học sinh nghỉ để về nhà giúp đỡ công việc.

Mùa thu hoạch quan trọng, thu hoạch sớm thì lúa chín, thu hoạch muộn thì lúa thể hư hại do thời tiết hoặc các lý do khác.

Một khi bắt đầu, tất cả nhân lực đều huy động để cùng gặt lúa.

Hộ khẩu của Vệ Hỉ Lạc ở đại đội Tiền Tiến mà ở công xã, hộ khẩu của con cái sẽ theo , nên mấy em họ đều là hộ khẩu thành thị. Vì lý do hộ khẩu, Vệ Hỉ Lạc xuống đồng việc, vì cô xuống cũng tính công điểm. Tuy nhiên, những lúc như thế , cô cũng sẽ giúp đỡ việc lặt vặt.

Cô dẫn theo một vài phụ nữ, dựng nồi ở nhà ăn lớn đây, nấu một nồi lớn nước giải nhiệt cho , cùng với cơm độn thịt lợn và canh xương.

Lâm Thanh Thạch chọn một con lợn to nhất, mổ thịt để bồi dưỡng cho những ngày việc vất vả.

Đến bữa ăn, sẽ mang cơm đến tận ruộng để cùng chia sẻ.

Cứ cúi đầu gặt lúa liên tục, quá sức vất vả, cần đồ ăn ngon để lấy sức, nếu thì chịu nổi.

Lâm Hoa Khôn và Hiểu Hiểu đẩy xe chở một nồi nước giải nhiệt ruộng , gọi. Những ven đường thấy, ai uống thì sẽ tới.

Phần lớn đều mang theo bình nước bằng ống tre, chỉ một vài mang theo bát.

Lâm Hoa Khôn thấy bố đang thẳng thở dốc giữa cánh đồng. Bố đen nhẻm vì nắng, đầu đội nón lá, mồ hôi ướt đẫm chiếc khăn quấn cổ, quần áo dính sát , để lộ hình vạm vỡ.

Hiểu Hiểu: "..."

Thành thật mà , trông gợi cảm. Bố cô ở điểm thua gì mấy thanh niên ngoài hai mươi tuổi.

Lâm Hoa Khôn chủ động cầm ấm nước tới, Hiểu Hiểu yên tại chỗ, ai đến thì rót nước cho đó.

Hầu hết đều đến, tranh thủ uống nước để nghỉ ngơi một lát.

"Hiểu Hiểu, chị cũng , cho chị một ít." Tần Minh San chậm rãi tới, giọng vẻ mơ hồ.

Hiểu Hiểu ngước lên , thấy cô còn giống cô bạn của lắm nữa, vì cô cháy nắng ?

Quan sát kỹ hơn, chủ yếu vẫn là thần thái. Cô thể tưởng tượng cô bạn của vẻ mặt như sắp "thăng thiên" ngay tại chỗ thế .

Ngay cả trong những tình huống nguy hiểm, bạn cô vẫn luôn giữ vẻ bình tĩnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-xuyen-khong-ve-thap-nien-60-tro-thanh-dai-tieu-thu-xinh-dep-va-giau-co-trong-truyen-nien-dai/chuong-62.html.]

"Chị Tần, , đây ạ."

Hiểu Hiểu rót đầy nước cho cô .

Tần Minh San cảm ơn một tiếng, từ từ xuống bên cạnh, chẳng cần đất bẩn , cô uống nước từng ngụm, thở dốc. Tóc bết vì mồ hôi, mặt tái nhợt, trông vẻ tiều tụy, nhưng càng như càng khiến cô trông vô tội và đáng thương.

Hiểu Hiểu nhận thấy ít ánh mắt đang về phía , chủ nhân của những ánh mắt đó đều là những trai đang ở độ tuổi sung sức.

Tuổi trẻ mến mộ cái .

Cũng dễ hiểu.

Chỉ cần trong đó Tư của cô là , nhưng cô phát hiện Lâm Vọng Quân trong những trai .

họ cô.

Anh Hướng Quân cưới cô tri thức thanh niên Chương Chi, lẽ nào Vọng Quân cũng lòng cô tri thức thanh niên ?

Hiểu Hiểu chớp chớp mắt, coi như phát hiện . Phiền phức cứ để thím út lo .

Lâm Vọng Quân tới, mật gọi Hiểu Hiểu, đó cầm bình nước đầy nước giải nhiệt, chuyện vu vơ.

"Khi nào thì ăn trưa ?"

"Sắp xong , lát nữa sẽ cơm mang ."

"Chỉ chờ đợi thôi."

"Anh mang bát ?"

"Có chứ, hôm nay thịt ăn mà, mang ."

Vừa nhắc đến thịt, mắt những đang uống nước xung quanh đều sáng lên.

Thịt lợn.

Con lợn mới mổ sáng nay, họ vẫn còn nhớ tiếng kêu t.h.ả.m thiết của nó.

Tần Minh San xoa bụng, cô đói .

Bữa sáng tiêu hóa hết.

Họ cố ý ăn ít buổi sáng, cốt là để trưa ăn nhiều hơn một chút.

Bữa trưa tự bỏ lương thực ăn.

Nếu sợ chịu đựng nổi, còn định bụng đói luôn cơ.

Lâm Vọng Quân chuyện vu vơ với Hiểu Hiểu, lén lút Tần Minh San ở phía xa.

Hiểu Hiểu cố tình hỏi : "Anh, đang , chăm chú thế?"

Lâm Vọng Quân giật , lắp bắp phủ nhận: "Không, gì, gì cả!"

Tuy nhiên, một đứa trẻ ngoan dối, ngay cả khi đối diện với cô em họ Hiểu Hiểu, khuôn mặt vốn đen sạm vì nắng của càng đỏ hơn.

Dư Thu Đồng che miệng trộm.

ngay cạnh Tần Minh San, góc vặn thể thấy ánh mắt của .

Tần Minh San dường như hề , tiếp tục chậm rãi uống nước.

Hiểu Hiểu nghĩ, tấm lòng của Lâm Vọng Quân chắc chắn sẽ phí hoài thôi. Người thích là nam chính xuống nông thôn cơ, hình tượng bên ngoài của nam chính khác biệt nhiều so với . Cô nhớ, những ưa nam chính hâm mộ lúc đó đều dùng từ "bạch kiểm" để miêu tả .

Loading...