Thập niên 60: Nhật ký xuyên thành quả phụ tái giá/ Tiểu thiếp cổ đại ở thập niên 60 - Chương 296
Cập nhật lúc: 2025-11-04 03:24:26
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dương Siêu Anh cũng hùa theo, cố ý : " quần áo em trai quá."
Thế là xong, hai chị em đ.á.n.h ngay tại chỗ, thấy tiếng t.h.ả.m thiết.
Bạch Cảnh Chi đang với Kim Tú Châu chuyện xin nghỉ phép, tiếng cần suy nghĩ liền : "Em chạy sang chỗ bà nội bọn trẻ trốn một lát, lát nữa ."
Nói , cô nhanh chóng chạy ngoài.
Kim Tú Châu còn kịp phản ứng, biến mất.
Tiếp theo, hai đứa nhỏ chạy đến tìm Kim Tú Châu đòi .
Không tìm thấy , chúng bắt bác gái phân xử.
Kim Tú Châu cũng đau đầu, tức giận cầm cái chổi lông gà đ.á.n.h Lục Lục và Dương Siêu Anh.
Lục Lục và Dương Siêu Anh định chạy, mấy đứa lớn chặn .
Cả nhà náo loạn như gà bay ch.ó sủa.
Đêm Giao thừa, hai nhà ăn cơm tất niên cùng .
Mấy đứa trẻ kê bàn ghế từ nhà Chính ủy Chúc, hai mâm lớn, lớn một mâm, trẻ con một mâm.
Người lớn ăn uống rượu, mấy đứa trẻ cũng bắt chước.
Hạ Nham tửu lượng kém, uống vài chén say, còn biểu diễn một bài quyền ngay tại chỗ.
Dương Siêu Anh là kẻ thích gây chuyện, còn xúi trai lên đọ sức.
Dương Anh Hùng tức giận đ.á.n.h em, nhưng Dương Siêu Anh thế, đều hùa theo.
Cuối cùng Dương Anh Hùng đành đấu, chuẩn chịu mất mặt.
Quả nhiên, tay đầy ba chiêu, Hạ Nham đ.á.n.h ngã.
Hạ Nham lúc say cũng ngông, giơ ngón tay ngoáy ngoáy về phía Giang Minh Xuyên: "Ba, lên đây nào."
Mọi hùa theo ầm ĩ.
Giang Minh Xuyên .
Kết quả cuối cùng gì bất ngờ, Hạ Nham bẹp đất, nửa ngày dậy nổi.
Nửa đêm hôm đó, khi Dương Siêu Anh đang mơ mộng , bỗng trai đá xuống giường.
**Tác giả đôi lời:**
Hạ Nham: "Ba ơi, con sai ."
Giang Minh Xuyên: "Con trai, con còn non lắm."
Kim Tú Châu: "Chồng em soái quá."
Phó Yến Yến: "Đáng đời."
Lục Lục: "Vui quá ."
Dương Anh Hùng: "Mối thù nhớ ."
Dương Siêu Anh: "Ta đang hành hiệp trượng nghĩa mà, đột nhiên rơi xuống vực thẳm thế ?"
**Đại kết cục nhé, phía còn mấy chương phiên ngoại. Moah moah.**
**Phiên ngoại: Kiếp **
Trời hừng sáng, Kim Tú Châu cố gắng mở to mắt.
Sau một thoáng ngây ngốc vì choáng váng, cô chống tay lên giường định dậy.
Ai ngờ động đậy, cô thấy đầu đau dữ dội, cũng chẳng còn chút sức lực nào.
Cô nhíu mày, chậm rãi nhận tình hình mắt chút .
Chăn màn giường loại cô quen dùng, chất liệu kém, vài chỗ còn vá víu.
Nhìn cả căn phòng, bố cục trông khá quen thuộc, nhưng nhiều chỗ vô cùng xa lạ.
Kim Tú Châu hiểu chuyện gì đang xảy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-296.html.]
Chẳng lẽ cô... trùng sinh?
Trong lòng sợ hãi, cô c.h.ế.t chút nào.
Cô hài lòng với cuộc sống hiện tại.
Mấy hôm , Dương Anh Hùng còn gọi điện thoại bảo vài hôm nữa sẽ dẫn bạn gái về thăm cô, còn hy vọng cuối năm cô giúp sang nhà gái hỏi cưới.
Hai em ngày thường hiếu thảo với cô, coi cô như trưởng bối.
Kim Tú Châu cũng thương chúng, bắt tay chuẩn đồ để sang nhà gái hỏi cưới.
Tính ngày mai chúng sẽ về, Kim Tú Châu còn cố ý ngủ sớm để ngày mai tinh thần .
Không ngờ mở mắt , thứ đổi khác.
Tuy nhiên, cô đa sầu.
Phát hiện tình hình , cô lập tức rời giường, mặc quần áo bước cửa.
Cánh cửa phòng mỏng, sơn một lớp màu vàng, then sắt kéo sang . Cửa thể kéo .
Cánh cửa khóa.
Kim Tú Châu thấy nó quen thuộc.
Cô chợt nhớ , hồi còn ở khu nhà dành cho gia đình quân nhân, cửa cũng giống như .
Nghĩ đến đó, tim cô đập thình thịch.
Cô bước khỏi cửa, đảo mắt xung quanh, càng càng kinh hãi.
Dù nhiều đồ đạc trong phòng khác với trong ký ức, nhưng bố cục và kiểu dáng vẫn thể nhận hình bóng ngày xưa.
Đang hoang mang, Kim Tú Châu bỗng chú ý thấy trong phòng khách còn một đang .
Chàng trai cúi gầm mặt trong bóng tối, một lời, cũng chẳng ai đó bao lâu.
Kim Tú Châu khuôn mặt tiều tụy của đàn ông trẻ tuổi , trong lòng bồi hồi, chợt nhận đó chính là Giang Minh Xuyên của những năm tháng thanh xuân.
Theo phản xạ, cô định cất lời gọi , nhưng nhanh chóng nhận điều bất thường.
Giang Minh Xuyên sẽ vô cớ đây, trở về phòng, chắc hẳn giữa hai xảy chuyện gì.
Cô tự hỏi, đây và Giang Minh Xuyên từng cãi ?
Có đấy, nhưng bao giờ lạnh lùng đến mức chịu về phòng như bây giờ.
Giang Minh Xuyên thấy tiếng bước chân nhưng chẳng mảy may ngạc nhiên.
Anh ngẩng đầu cô, đôi mắt đỏ ngầu vì những sợi tơ máu, tầm mờ mịt.
Kim Tú Châu từng thấy chật vật và tiều tụy đến thế, khỏi nhíu mày.
Cô hiểu rõ, đây là Giang Minh Xuyên mà cô từng .
Giang Minh Xuyên trầm mặc giây lát, khẽ mím môi, cất giọng khàn đặc: "Em thực sự suy nghĩ kỹ ?"
Kim Tú Châu thầm nghi ngờ, nhưng biểu lộ ngoài.
Vốn quen xem mặt mà bắt hình dong, dù bao năm sống trong nhung lụa khiến kỹ năng phần nào mai một, nhưng đối phó với Giang Minh Xuyên vẫn còn đủ.
Cô bình thản đáp trả: "Không lẽ nào mới là suy nghĩ kỹ?"
Nghe , Giang Minh Xuyên lặng im. Khi Kim Tú Châu đang cảm thấy đói và nghĩ xem nên gì cho bữa sáng thì bất chợt thấy giọng thô ráp, khô khốc của : "Được, chiều nay chúng tòa ly hôn."
"......"
Ly hôn ư?
Kim Tú Châu im lặng.
Giờ đây cô chắc chắn, Giang Minh Xuyên mắt là cô từng , và bản cô cũng .
Tâm trí cô chuyển động nhanh chóng: cô là linh hồn mượn xác "Kim Tú Châu" của thế giới .
Thời gian lâu dài, đôi khi cô quên mất chuyện , nhưng thỉnh thoảng vẫn tự hỏi: nếu cô trở thành "Kim Tú Châu" ở đây, thì rốt cuộc Giang Minh Xuyên và "Kim Tú Châu" sẽ về .