Phó Yến Yến , giơ tay định đ.á.n.h em.
"Tứ ca" chính là đứa cháu trai nhà họ Chương, hơn Phó Yến Yến một tuổi, hiện đang phục vụ trong quân ngũ ở miền Nam.
Hồi nhỏ, ông Chương còn đùa là đính ước cho hai đứa trẻ, nhưng khi ông Chương qua đời, nhà họ Chương ai nhắc đến chuyện nữa, Kim Tú Châu cũng chủ động đề cập.
khi lớn lên, Chương Minh Quân luôn chạy sang nhà họ.
Ban đầu rõ ý gì, mới nhận , nhưng Phó Yến Yến cảm tình gì, nên gián tiếp từ chối.
Lục Lục nhanh trí chạy mất.
Đến ngày 25 tháng Chạp, Hạ Nham về.
Cùng về với còn hai em Dương Anh Hùng.
Mấy năm nay, hai em Dương Anh Hùng đều đến nhà ăn Tết.
Vì , Kim Tú Châu còn cố ý dọn dẹp một phòng cho hai em.
Hai em hiểu chuyện, mang theo nhiều quà đến, nào là rượu, nào là thực phẩm chức năng, trong đó còn cả yến sào, họ tiêu hết bao nhiêu tiền.
Kim Tú Châu cũng lấy quần áo, giày dép may cho hai em, bảo họ mặc thử.
Hai em vui lắm, lập tức cởi đồ thử ngay tại chỗ.
Kim Tú Châu may cho Dương Anh Hùng một chiếc áo bông màu đen, cổ , viền là lông chồn đen, cổ tay áo thêu hoa văn chữ Vạn bằng chỉ đỏ, ấm.
Dương Anh Hùng mặc , cả trông bảnh bao hẳn lên.
Áo bông của Dương Siêu Anh là màu xám bạc, cổ áo và cổ tay áo là lông chồn trắng, kiểu dáng trông trẻ trung hơn, cổ tay áo thêu hoa văn mây lành, túi còn hình con bò nhỏ.
Dương Siêu Anh thích lắm, sờ sờ , bất đắc dĩ chỉ con bò nhỏ : "Dì ơi, hình trẻ con quá."
Kim Tú Châu giả vờ tát nhẹ đầu : "Trẻ con gì mà trẻ con? Chẳng ."
Rồi cô bảo thử giày.
Dương Siêu Anh xỏ đôi giày vải Kim Tú Châu may cho, mới chật chân, nhưng miệng vẫn : "Vừa khít lắm."
"Vậy ."
Hai em chỉ thử một chút, thử xong liền cởi cất cẩn thận, tiếc mặc.
Hạ Nham thì mặc chiếc áo khoác quân đội cũ của Giang Minh Xuyên, bếp phụ giúp, còn lớn tiếng hỏi ăn gì.
Lục Lục khách khí gọi món: "Em ăn sườn xào chua ngọt."
Yến Yến theo: "Thịt ba chỉ xào ớt xanh."
"Thịt kho tàu."
"Khoai tây xào."
"Tôm xào tỏi."
……
Tiếng gọi món nối tiếp .
Hạ Nham trong bếp tức giận : "Mấy đứa thật khách sáo chút nào."
Lục Lục vui vẻ, kéo Dương Siêu Anh sang nhà Phương Mẫn tìm Phồn Phồn chơi.
Ba đứa trẻ lớn lên cùng , thiết như chị em ruột.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-295.html.]
Đặc biệt là Lục Lục, chuyện Phồn Phồn yêu, chắc chắn sẽ trêu chọc cho kỳ .
Dương Siêu Anh cũng thích xem náo nhiệt, hai đứa ha hả rời khỏi nhà.
Chưa xa lắm, bên ngoài vang lên tiếng hét thất thanh của hai đứa khi chơi ném tuyết.
Dương Anh Hùng bất đắc dĩ, hướng ngoài hô một tiếng: "Em nhường nhịn em nó một chút!"
Dương Siêu Anh phục: "Tại nó đ.á.n.h lén em !"
Dương Anh Hùng đưa tay lên trán.
Yến Yến an ủi : "Đừng bận tâm. Bọn chúng đều là trẻ con ba tuổi, trí óc phát triển thiện ."
Cô thật lòng.
Ở kiếp , trẻ con mẫu giáo còn yêu đương.
Lục Lục thì khác, yêu đương là để nhờ bạn trai dạy học, một đứa là lớp phó tiếng Anh, một đứa là lớp phó Lý, hai bên còn chẳng sự tồn tại của .
Nói cô bé lăng nhăng thì cũng đúng là lăng nhăng, nhưng cô bé "não tình yêu" thì , thuần túy chỉ vì học hành.
Còn Dương Siêu Anh, là một kẻ ba hoa, hiện nay mê tiểu thuyết võ hiệp, ngày ngày mơ tưởng thành đại hiệp. Tự đủ, còn thích tự tay , lung tung cả lên còn gửi cho cô xem.
Buổi tối, cả nhà ăn một bữa cơm nóng hổi.
Hôm , ngoại trừ Giang Minh Xuyên, cả nhà đều ngoài mua sắm Tết.
Họ các cửa hàng bách hóa lớn nữa, vì giờ mua đồ ở đó đông như , đều thích chợ hơn.
Cái chợ chính là chợ đen ngày .
Từ khi tự do buôn bán, bán hàng ngày càng đông, đặc biệt là dịp Tết, sạp hàng bán đủ thứ, kể cả hàng nhập từ miền Nam, từ quần áo cho đến đồ ăn.
Kim Tú Châu , thấy món gì cần là tiến lên mặc cả, trả giá xong thì đưa cho mấy đứa con.
Hạ Nham vẫn như hồi nhỏ, gì là kéo áo Kim Tú Châu, bắt cô mua cho.
Kim Tú Châu ghét phiền lúc đang trả giá, móc từ trong túi năm đồng, bảo tự mua.
Hạ Nham liền quàng vai Dương Anh Hùng, dẫn mua mấy cây kẹo hồ lô về, chia mỗi một cây.
Nhờ mấy lao động chính , việc mua sắm Tết chỉ một ngày là xong, bao lớn bao nhỏ xách về nhà.
Trên đường về, ngang qua nhà Phương Mẫn, Chúc Anh trông thấy, bà trầm trồ: "Ôi giời, ngày mai bảo mấy đứa nhỏ sang giúp bọn một tay. Bọn cũng mua đồ Tết."
Hạ Nham hì hì: "Được ạ. trả lương cho bọn cháu đấy."
"Lương bao nhiêu?"
"Không nhiều, một cây kẹo hồ lô thôi."
"Thế thì bao no."
"Biết ngay là bà nhất mà."
"Ha ha ha ha."
Trước Giao thừa một ngày, Bạch Cảnh Chi dẫn hai đứa con trở về, cũng với bao lớn bao nhỏ.
Phần lớn là đồ đơn vị cô phát, cô chọn những thứ mang về.
Hai bé song Long-Phượng cửa tìm chị chơi.
Mấy đứa lớn đều thích trêu hai đứa nhỏ, đặc biệt là Lục Lục, cố ý : "Cô ơi, đầu em gái cài hoa thế? Còn em trai thì ?"