Thập niên 60: Nhật ký xuyên thành quả phụ tái giá/ Tiểu thiếp cổ đại ở thập niên 60 - Chương 281

Cập nhật lúc: 2025-11-04 03:00:10
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người phụ nữ vội lắc đầu.

 

Kim Tú Châu với bà lão và phụ nữ : "Cũng cảm ơn bà và chị. Mọi bụng quá. Chúc gia đình ngày càng ."

 

"Tốt , đều ."

 

Kim Tú Châu mỉm , dẫn các con rời .

 

Khi xa, Kim Tú Châu mới hỏi Hạ Nham: "Cứ thế thôi ?"

 

Hạ Nham "ừ" một tiếng, thở dài: "Cứ thế thôi. Không quấy rầy . Đợi con , con sẽ về thăm bà ."

 

Bây giờ năng lực còn đủ, nhận chỉ thêm phiền cho bố .

 

Bà lão chẳng hiền lành, nếu phận họ, sẽ dùng cớ gì để tính kế.

 

Người phụ nữ sống , là do lựa chọn của chính bà , trách ai.

 

Hạ Nham cũng thấy gì sai.

 

Cậu về đây thăm một , cũng chỉ để dứt bỏ nỗi nhớ. Giờ gặp , là đủ.

 

Kể từ ngày bà bỏ , họ chẳng còn quan hệ gì nữa.

 

Cậu hai bố, nhưng chỉ một .

 

Người đó là Kim Tú Châu, ai khác.

 

Kim Tú Châu hỏi thêm nữa.

 

Người phụ nữ cầm bát trở bếp. Vào đến bếp, đứa bé gái mới dám thì thầm với : "Lúc nãy trông giống lắm."

 

Người phụ nữ , bật : "Làm mà giống ?"

 

Đứa trẻ cao lớn, tuấn tú, ăn mặc , còn chỉ là một đàn bà quê mùa, thể giống ?

 

Hơn nữa, bà còn thấy đứa trẻ đó gọi phụ nữ bên cạnh là .

 

Người phụ nữ trông trẻ, nếu tận tai, bà dám tin đó là của ba đứa trẻ, trông như mới hai mươi.

 

Quả nhiên thành phố chăm sóc .

 

đứa bé gái vẫn kiên quyết: "Giống lắm mà! Mũi giống, lông mày giống, mắt giống, cả cách cũng giống nhất."

 

Người phụ nữ vốn định , chỗ nào giống, đó trai con.

 

Nghĩ đến đây, bà chợt sững , lộ vẻ mặt kinh hãi.

 

Bà... từng một đứa con trai.

 

Tính , cũng lớn bằng đó .

 

Thảo nào, thảo nào lúc nãy thấy , bà thấy quen.

 

, đứa trẻ đổi nhiều, nhưng vẫn còn đôi chút dáng dấp ngày xưa.

 

So với việc giống bà, đứa trẻ đó giống bố nó, Hạ Vệ Quốc, hơn.

 

Người phụ nữ lấy tay che miệng, mắt dần đỏ lên.

 

ngờ còn thể gặp đứa bé đó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-281.html.]

Bà từng lén dò hỏi, đứa trẻ sống ở nhà chồng cũ, nhưng đó một đồng đội của Hạ Vệ Quốc nhận nuôi.

 

Bà tưởng cả đời gặp , ngờ gặp trong cảnh bất ngờ như , nhưng chỉ kịp thoáng qua, .

 

Thậm chí kịp một lời.

 

Nói hối hận là giả.

 

Nếu ngày xưa bà bỏ , bỏ đứa con , lẽ chuyện khác.

 

Bà nhớ cách đứa trẻ gọi phụ nữ một cách tự nhiên, quan hệ hai hẳn ?

 

Nghĩ đến đây, nước mắt bà ngừng rơi. Bà gắt gao che miệng, sợ phát tiếng .

 

Trên đường về, họ may mắn gặp xe ngựa, xe về huyện, đổi xe về thành phố, nghỉ một đêm ở thành phố khi về nhà.

 

Mẹ con bốn vốn tính thăm Bạch Cảnh Chi, nhưng trời nóng quá, Lục Lục dấu hiệu cảm nắng, hơn nữa Hạ Nham sắp khai giảng, nên họ quyết định về nhà luôn.

 

Ngồi tàu hai ngày, con bốn cuối cùng cũng về đến nhà.

 

Ngay cả Hạ Nham, con trai tràn đầy năng lượng, cũng thấy mệt mỏi, huống chi là Kim Tú Châu và Phó Yến Yến.

 

Lục Lục về đến nhà ủ rũ.

 

Họ giặt giũ, tắm rửa, tối ăn qua loa ngủ.

 

Mấy ngày , con họ đều ngoài.

 

Yến Yến và Lục Lục còn chơi với bạn bè, Hạ Nham thì ít khi khỏi nhà, ngày nào cũng ôm hết việc nhà và nấu ba bữa.

 

Cậu khi đại học sẽ thể thường xuyên về nhà, nên tranh thủ lúc rảnh để ở bên nhiều hơn.

 

Khiến Kim Tú Châu cảm động thôi.

 

Phó Yến Yến nhắc : "Anh thể về thứ bảy, chủ nhật mà."

 

Hạ Nham: "Nếu , sẽ ."

 

Phó Yến Yến gật đầu. Nói thật, từ nhỏ sống chung một mái nhà, Hạ Nham sắp rời xa gia đình, cô thực sự thấy luyến tiếc.

 

Trong khi đây cô từng phiền .

 

Hai ngày khi Hạ Nham lên đường, tối hôm đó cố ý đến tâm sự với Phó Yến Yến: "Anh sắp . Hai đứa ở nhà ngoan, đừng buồn. Mẹ một ở nhà dễ dàng , thời gian thì giúp nhiều . Quét dọn, nấu cơm, mấy việc đó các em đều ."

 

Lục Lục , mếu máo: "Anh cả, em nhớ ."

 

Hạ Nham , mũi cay cay.

 

Dù thường ngày chê em ồn ào, nhưng sắp xa, vẫn thấy luyến tiếc vô cùng: "Không . Anh thời gian sẽ về thăm em."

 

"Vâng." Lục Lục hít hà.

 

Hạ Nham sang với Phó Yến Yến: "Anh em thông minh, nhưng dù nữa, vẫn là cả. Lời của cả, em vẫn nên .

 

Em học hành chăm chỉ, nhờ khác bài tập hộ. Chuyện học hành thể qua loa đại khái.

 

Em cũng sắp thi đại học , hãy cố gắng thi một trường đại học hơn cả trường của .

 

Em đừng thi đại học ở miền Nam . Anh chọn ở đây là vì ba ở đây, gần gũi ba hơn một chút.

 

Sau em hãy thi đại học ở thủ đô. Rồi ba cũng sẽ về đó thôi.

 

Ở gần ba thì bao giờ cũng hơn."

 

Loading...