Thập niên 60: Nhật ký xuyên thành quả phụ tái giá/ Tiểu thiếp cổ đại ở thập niên 60 - Chương 275

Cập nhật lúc: 2025-11-03 14:18:34
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Lục hiểu chị đang gì, chỉ thúc giục nhanh hơn.

 

8 giờ rưỡi họ tới ga, 9 giờ lên tàu.

 

Hôm nay tàu vòng qua đường xa, hơn 2 giờ chiều tới nơi.

 

Ga đông , nhưng họ đầu ngoài nên cũng khá quen thuộc.

 

Kim Tú Châu nắm tay Phó Yến Yến, Hạ Nham bế Lục Lục.

 

Xuống tàu, Kim Tú Châu dẫn ba đứa trẻ đón xe buýt trung tâm thành phố, tiên tìm một chỗ tạm trú.

 

Họ đặt hai phòng trong nhà khách quốc doanh, mỗi phòng hai giường.

 

Kim Tú Châu và hai con gái ở một phòng, Hạ Nham ở phòng .

 

Thu xếp xong xuôi hơn 3 giờ.

 

Bốn con dọn dẹp qua nhà tắm công cộng gần đó tắm rửa, giặt quần áo, đó tiệm cơm quốc doanh ăn tối.

 

Hạ Nham ngoài chơi tiếp, nhưng Kim Tú Châu đồng ý, sợ trời tối an : "Ngày mai chúng sẽ cùng chơi."

 

"Thôi cũng ."

 

Cậu thực chủ yếu tìm Dương Anh Hùng.

 

Ngụy Ninh Thanh Dương Anh Hùng đồn miền Nam thể buôn bán nên đến đây tìm cơ hội, kiếm tiền trang trải học phí.

 

Nghĩ thế, Hạ Nham càng hào hứng.

 

Cậu đoán nếu là Dương Anh Hùng, chắc chắn sẽ khu chợ sầm uất nhất để buôn bán.

 

Càng nghĩ, càng nôn nao.

 

Đó là bạn cùng lớn lên với mà.

 

Quả nhiên, sáng hôm , khi cả nhà đang dạo qua khu chợ, nửa đường thì Hạ Nham trông thấy Dương Anh Hùng đang bán quần áo.

 

Hai năm gặp, Dương Anh Hùng đen hơn, cao hơn một chút, nhưng đổi nhiều, một cái là nhận ngay.

 

Bên cạnh còn một bé, cũng đen nhẻm nhưng lanh lợi.

 

Khi khách xem hàng, bé miệng lưỡi ngọt như mật, khen tiếc lời.

 

Kim Tú Châu và các con đến gần, hai em vẫn cúi đầu như máy: "Ai thích thì xem, xem mất tiền.

 

Quần áo rẻ , độc nhất vô nhị!"

 

Hạ Nham hì hì: "Rẻ thế nào, mua một tặng một ?"

 

Có lẽ thấy ai trơ trẽn thế, hai em đồng thời ngẩng lên.

 

Dương Siêu Anh còn kịp phản ứng, Dương Anh Hùng nhảy qua sạp hàng ôm chầm lấy Hạ Nham: "Sao ở đây?"

 

Hạ Nham cũng hào hứng, ha hả xoa đầu bé.

 

Hai đùa giỡn, quấn lấy thành một cục.

 

Nếu Kim Tú Châu ngăn , lẽ hai còn nghịch lâu hơn nữa.

 

Dương Siêu Anh cũng phản ứng , bỏ mặc sạp hàng, chạy vội đến mặt Lục Lục, tươi rói: "Lục Lục!"

 

Lục Lục giận dữ : "Đồ ngốc lớn, còn nhận ."

 

Dương Siêu Anh xoa xoa đầu, ngượng ngùng.

 

Dương Anh Hùng và Hạ Nham vai kề vai đến chào hỏi: "Thím, Yến Yến, Lục Lục."

 

Dương Siêu Anh cũng theo đó lễ phép chào: "Thím, chị Yến Yến, Hạ Nham."

 

Hạ Nham giơ tay xoa nhẹ mái tóc nhỏ của bé.

 

Kim Tú Châu hai em rộng rãi, thoải mái, trong lòng vui: "Các cháu cứ tiếp tục việc của , chúng dạo một lát, lát nữa tìm các cháu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-275.html.]

 

"Dạ ."

 

Hạ Nham gặp Dương Anh Hùng thì chẳng nữa, đành xổm bên cạnh , phụ giúp bán quần áo.

 

Dương Anh Hùng yên tâm, bèn bảo em trai theo phía Kim Tú Châu: "Em nhanh nhẹn một chút, đừng để thím gặp kẻ móc túi."

 

Rồi giải thích với Hạ Nham: "Trên đường đông , thường kẻ trộm cắp tiền bạc."

 

Hạ Nham vô tư: "Không , ngoài thường để tiền ."

 

Cậu còn định kéo quần lót cho bạn xem.

 

Kim Tú Châu cũng kẻ móc túi, nên khi khỏi nhà khâu một cái túi nhỏ bên trong quần lót của Hạ Nham để đựng tiền.

 

Chị cảm thấy việc móc tiền từ trong túi quần trông lịch sự lắm, nên khâu quần lót của Hạ Nham.

 

Dương Anh Hùng thấy, mặt mày nhăn đầy chán ghét: "Được , , xem quần lót của ."

 

Hạ Nham thấy giọng điệu chán ghét của bạn, liền vòng tay qua cổ Dương Anh Hùng, đe dọa: "Muốn ăn đòn ?"

 

Hai bắt đầu đùa giỡn với .

 

Kim Tú Châu và ba đứa trẻ dạo quanh khu chợ.

 

Dương Siêu Anh tưởng họ đầu đến đây, nên nhiệt tình giới thiệu.

 

Lục Lục kiêu hãnh nhắc nhở: "Năm dẫn chúng đến đây ."

 

Dương Siêu Anh "ồ" lên một tiếng: "Thật ?

 

Lục Lục thật hạnh phúc."

 

Lục Lục hì hì: " năm nhộn nhịp như bây giờ."

 

Kim Tú Châu hỏi: "Hai cháu lấy quần áo từ để bán ?"

 

"Cháu lấy hàng từ chỗ dì Uông.

 

bác Uông định mở xưởng ở đây, nhưng kịp khai trương.

 

Hiện còn một ít hàng tồn kho từ các xưởng dệt.

 

Anh trai cháu nhờ một bạn cùng chuyển hàng về đây.

 

Bạn phụ trách vận chuyển, bọn cháu phụ trách bán, đó chia tiền.

 

Bọn cháu chia nhiều hơn một chút vì trai cháu là nghĩ ý tưởng và tìm nguồn hàng."

 

"Thì ."

 

Kim Tú Châu gật đầu khen ngợi: "Không tệ, tệ, các cháu đầu óc kinh doanh."

 

Nhắc đến trai, Dương Siêu Anh vẻ hết chuyện: " ?

 

Anh trai cháu giỏi lắm.

 

Ban đầu bọn cháu chỉ định kiếm đủ tiền học phí thôi, ngờ nửa năm nay tiền ăn cũng kiếm luôn."

 

Kim Tú Châu hỏi: "Anh trai cháu kế hoạch gì cho cháu ?"

 

Dương Siêu Anh , vui vẻ ngay: "Anh trai cháu sẽ đưa cháu theo.

 

Học kỳ cháu sẽ học ở đây.

 

Anh sợ cháu ở quê bắt nạt."

 

Kim Tú Châu mỉm : "Tốt quá, là hai em ở cùng ."

 

Dương Siêu Anh gật đầu mạnh: "Anh trai là nhất."

 

Thực , rõ ban đầu trai cũng thi trường quân đội như Hạ Nham, nhưng sợ khi trường quân sự sẽ chăm sóc , nên đổi thành trường đại học công nghiệp.

 

Loading...