Thập niên 60: Nhật ký xuyên thành quả phụ tái giá/ Tiểu thiếp cổ đại ở thập niên 60 - Chương 269

Cập nhật lúc: 2025-11-03 14:18:28
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm , Kim Tú Châu đến bệnh viện một chuyến.

 

Khi đến bệnh viện, bên giường Lý Vân một phụ nữ trung niên đang bế đứa trẻ và dỗ nó ngủ.

 

Lý Vân thấy Kim Tú Châu liền giải thích: "Đây là chị Hoàng, là mà em nhờ chăm sóc em trong tháng ở cữ."

 

Chị Hoàng thấy Kim Tú Châu liền gật đầu chào: "Chào chị.

 

Các chị chuyện , em rửa bát."

 

Nói chị đưa đứa trẻ cho Lý Vân, tự cầm bát đũa dùng xong ngoài.

 

Kim Tú Châu cũng đáp lễ, đó lên chiếc ghế mà chị Hoàng .

 

Hôm nay tinh thần Lý Vân khá hơn nhiều, cô với Kim Tú Châu: "Tối qua mang 300 đồng tới, là cho em tạm thời xài.

 

Em cũng khách sáo, nhận ngay tại chỗ.

 

Em còn với là em đang học Trung y, bái sư.

 

Hắn sẽ liên hệ giúp em với ở viện Trung y.

 

Bây giờ em nghĩ thông suốt , chủ động cho thì em nhận, nhận thì chỉ thiệt ."

 

"Ừ, đúng đó.

 

Không nhận chỉ hại cho chính ."

 

" .

 

Như chị , đứa trẻ một nửa dòng m.á.u của , nên gánh vác trách nhiệm .

 

Em mất việc, cũng một phần nguyên nhân từ gia đình .

 

Em thể chỉ chịu thiệt.

 

Sau còn gia đình mới, nên nhân lúc còn chịu trách nhiệm, em tranh thủ một chút cho con."

 

"Em thể nghĩ thông suốt như ."

 

Lý Vân : "Hôm qua thật phiền sư phụ."

 

Kim Tú Châu: "Có gì mà phiền chứ?

 

Tên của bé nghĩ kỹ ?"

 

Lý Vân cúi đầu đứa trẻ trong lòng, giọng dịu dàng hẳn xuống: "Nghĩ kỹ , tên là Nam Tinh."

 

Kim Tú Châu nghiêng đầu: "Nam Tinh ?

 

Khá đó.

 

Vừa thể dùng thuốc, ý nghĩa thuận buồm xuôi gió, sáng chói lóa mắt."

 

Lý Vân mỉm : "Em chỉ hy vọng cả đời nó bình an, thuận lợi."

 

Kim Tú Châu nghiêm túc : "Chắc chắn sẽ như ."

 

Hai ngày , Kim Tú Châu ngày nào cũng đến bệnh viện thăm Lý Vân, mang theo một ít canh bổ.

 

Lý Vân ở bệnh viện ba ngày, đến ngày thứ tư thì xuất viện.

 

Chị Hoàng chăm sóc cô cũng dọn đến ở nhà bên cạnh.

 

Chị Hoàng là mà cô tìm khi mua đồ ăn, cô bà bán hàng khi hỏi thăm về thời gian sinh nở của cô, tìm chăm sóc trong tháng ở cữ, nên giới thiệu của .

 

Lý Vân là ngại, thường khó từ chối nên gặp mặt, thấy cũng nên hẹn khi sinh thì mời chị đến.

 

Trong lòng cô rõ ràng, một tiền nhất định chi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-269.html.]

Thực nghèo như ngoài tưởng.

 

Trước khi kết hôn, cô giáo viên nhiều năm, tích cóp vài trăm đồng.

 

Khi kết hôn, tiền sính lễ nhà họ Đàm đưa và của hồi môn nhà cô đều trong tay cô, cộng cũng ít.

 

Dù Đàm Huy đưa tiền cho cô, cô cũng đủ nuôi con đến khi học.

 

Lý do tìm chăm sóc là vì sợ phiền Kim Tú Châu, cô thích phiền khác.

 

Chị Hoàng chăm sóc Lý Vân , dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, ba bữa một ngày đều là những món thanh đạm, thích hợp cho Lý Vân ăn.

 

Đến hết tháng ở cữ, cô nỡ để chị , nên tiếp tục thuê thêm một tháng nữa.

 

Ngày hôm khi Lý Vân hết tháng ở cữ, Đàm Huy đến một nữa.

 

Hai ly hôn.

 

Vào ngày ly hôn, Đàm Huy đưa cho cô một tiền, nhiều như dự đoán nhưng cũng ít.

 

Anh tiền đây đều do giữ, cũng tính cách của bà nên chuyện ly hôn, chỉ việc, nhưng bà cũng chỉ đưa một nửa.

 

Đàm Huy tiền còn sẽ đưa cho cô khi về quê ăn Tết, đồng thời giới thiệu cho cô một công việc: theo học một lão trung y ở viện Trung y, tiên thực tập sinh, khi thi đậu thì chuyển thành chính thức.

 

Thực tập sinh cũng lương, cao, một tháng hai mươi đồng.

 

Đàm Huy mỗi tháng cũng sẽ đưa cho cô một nửa tiền lương của .

 

Không tìm công việc như , Lý Vân thông minh, hỏi.

 

Cũng vì , Lý Vân giữ chị Hoàng ở thêm một thời gian.

 

Sau khi nghỉ ngơi ở nhà thêm mười ngày, Lý Vân đến viện Trung y thực tập.

 

Chiều tối trở về, cô ôm con sang nhà bên cạnh, vẻ mặt phấn khởi với Kim Tú Châu: "Sáng nay , lão sư ban đầu tưởng em chẳng gì, mới đầu dạy em một ít kiến thức cơ bản.

 

Sau đó phát hiện em đều , liền kiểm tra em ngay tại chỗ.

 

Em trả lời đúng hết, thầy hài lòng về em, bảo em theo bên cạnh thầy khám bệnh.

 

Hôm nay thầy còn cho em sờ mạch bệnh nhân nữa."

 

Lý Vân chuyện lúc , trong mắt đầy ánh sáng.

 

Có thể thấy cô thực sự thích công việc .

 

Đứa trẻ trong lòng cô cũng ngoan, mở to đôi mắt Kim Tú Châu.

 

Kim Tú Châu bế nó lên vỗ về, dặn cô theo lão trung y học tập thật .

 

Lý Vân nghiêm túc gật đầu: "Vâng, thưa sư phụ.

 

Trong lòng em, cô là sư phụ của em, còn thầy là lão sư.

 

Em phân biệt rõ ràng."

 

Cả hai đều là bậc tiền bối của cô, nhưng địa vị của Kim Tú Châu cao hơn, vì chính Kim Tú Châu là dẫn cô cửa, còn truyền thụ cho cô nhiều kiến thức.

 

Đặc biệt là lúc lão sư kiểm tra hôm nay, mấy thực tập sinh khác cũng ở đó, cô thể cảm nhận rõ ràng bản lĩnh của vững chắc hơn nhiều.

 

Kim Tú Châu xong : "Y thuật của em ngày càng giỏi mới là quan trọng nhất, những thứ khác đều là hư.

 

Bây giờ em công việc, là công việc em thích, hãy thật , cố gắng nên thành tích."

 

"Vâng."

 

Lý Vân gật đầu, chuyện thêm vài câu bế con về.

 

Bước chân cô nhẹ nhàng, thể thấy cô trở nên rộng rãi và tự tin hơn.

 

Loading...