Thập niên 60: Nhật ký xuyên thành quả phụ tái giá/ Tiểu thiếp cổ đại ở thập niên 60 - Chương 259

Cập nhật lúc: 2025-11-02 14:00:31
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đi nửa đường, một bạn cảm thấy đuối sức, nên đổi chỗ cho đèo Hạ Nham.

 

Lúc xuống xe, còn vỗ vai Hạ Nham, : "Cậu nhóc trầm tính thế , nhập ngũ sẽ là chất đấy."

 

Hạ Nham "hề hề": "Năm cháu cũng định thi trường quân đội."

 

Người đàn ông vui: "Tốt lắm! Sau thường xuyên đến đây chơi nhé."

 

"Tất nhiên , cô của cháu gả về đây, cháu chắc chắn sẽ thường xuyên đến thăm."

 

Bạch Cảnh Chi thấy, đầu mỉm .

 

Lục Lục xe, tay vịn ghi-đông, vui sướng kêu lên: "Ba ơi, đạp nhanh lên!"

 

Sau hơn nửa giờ đạp xe, về đến thôn của Kỷ Lăng.

 

Nhà ở trong đội sản xuất 4.

 

Nhìn quanh một lượt, xung quanh là đồng ruộng và những ngôi nhà mái ngói.

 

Chúc Anh, Kỷ Lăng, dẫn theo con gái và cháu gái đợi ở cổng thôn.

 

Xung quanh còn nhiều hiếu kỳ.

 

Thấy đoàn xuất hiện, họ đều cố rướn cổ để .

 

Ngay cả chú thím của Kỷ Lăng cũng mặt, nhưng họ chỉ ở một góc quan sát.

 

Khi thấy Bạch Cảnh Chi bước xuống từ xe Kỷ Lăng, đều khỏi trầm trồ.

 

Một cô thím là ai khen: "Con bé là con nhà ai mà xinh thế?"

 

Bạch Cảnh Chi hiểu, hổ cúi đầu.

 

Chúc Anh vội chạy đến, dang tay che chở cho con dâu tương lai: "Trời ơi, đừng nữa, các bác con dâu ngượng c.h.ế.t mất."

 

Rồi cô sang chào Kim Tú Châu: "Đường xá xa xôi, các cháu vất vả . Về nhà uống chén nóng ."

 

Kỷ An, em gái Kỷ Lăng, cũng nồng nhiệt mời: "Về nhà thôi nào, về nhà thôi, trong nhà ấm hơn."

 

Kim Tú Châu đáp: "Không vất vả , vui còn kịp nữa là."

 

Bố của Kỷ An cũng mặt.

 

Anh ít , chủ động giúp Giang Minh Xuyên đẩy xe.

 

Giang Minh Xuyên thấy , liền bắt chuyện với .

 

Những hàng xóm trong thôn nhiệt tình vây quanh.

 

còn lôi Kỷ An phía , hỏi nhỏ Kim Tú Châu là ai.

 

Kỷ An giải thích: "Đó là chị dâu của chị dâu em."

 

"Đã lập gia đình ?"

 

"Con cái lớn hết . Không thấy ba đứa trẻ ? Đều là con của chị cả."

 

Cô thím kinh ngạc: "Trẻ mà con lớn thế ?"

 

Một bà thím khác bên cạnh chê: "Sao, cô còn định mai mối cho con trai cô ? Cũng xem nhà điều kiện thế nào chứ."

 

Bà thím tức giận: "Ai bảo cô xía ?"

 

Kỷ An họ tán gẫu nữa, vội lảng chỗ khác.

 

Chúc Anh dẫn Kim Tú Châu và về nhà.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-259.html.]

Nhà cô ba gian.

 

Gian giữa và gian phụ bên cạnh trông khá cũ, lẽ xây từ lâu.

 

Gian bên trái rõ ràng là mới xây, tường còn trắng tinh.

 

Quả nhiên, Chúc Anh : "Căn nhà đây do con rể nhờ dựng tạm. Lúc đó nghĩ nhà ít nên chỉ ba gian cùng một bếp, đủ cho và An An ở. Dù Kỷ Lăng mấy đứa cũng ít về, nhiều cũng phí. Còn đây là gian mới , các cháu xem thử ."

 

Nói , cô kéo Kim Tú Châu sang gian nhà mới.

 

Căn phòng khá rộng, nền đổ xi măng phẳng lì.

 

Một chiếc giường lớn trải hai tấm chăn mới màu đỏ thắm, tường và cửa sổ dán đầy chữ "Hỷ".

 

Trong phòng còn bàn và tủ mới, một góc còn bố trí ống nhổ và chậu rửa.

 

Chúc Anh mời Kim Tú Châu và xem, còn bà thì ở cửa, cản những hàng xóm tò mò bên ngoài, họ trêu là "nhỏ mọn".

 

Kỷ An vội vàng giải thích: "Đừng là các chú các bác, ngay cả trai cháu mấy ngày nay cũng ngủ đúng giường. Anh ngủ tạm ghế dài trong phòng khách thôi ạ."

 

Bạch Cảnh Chi , nhịn bật .

 

Kim Tú Châu cũng thấy buồn , liền bước ngoài, với Chúc Anh: "Mấy ngày nay thật là vất vả cho bác và em rể ."

 

Chúc Anh hiền hậu, phất tay: "Có gì mà vất vả. Các vui vẻ là mừng ."

 

Kim Tú Châu chợt nhớ điều gì, hỏi: "Không thấy Phương Mẫn nhỉ? Cô ?"

 

Chúc Anh đáp: "Mợ theo bọn nhỏ chợ . Hôm nay phiên chợ, hai bảo mua thêm ít đồ ăn."

 

Kim Tú Châu lo lắng: "Bụng chị cũng lớn , ?"

 

"Không . Đây là đầu tiên mợ về bên , thấy cái gì cũng lạ nên thích chợ lắm."

 

Kim Tú Châu bất đắc dĩ: "Nhìn vẻ ngoài trầm tĩnh thôi, chứ tính chị thích những chỗ đông vui nhộn nhịp."

 

Sau khi xem phòng tân hôn xong, Chúc Anh dẫn về phòng uống .

 

Phòng khách mùa đông khá lạnh, nên việc tiếp khách đều diễn trong phòng ngủ của Chúc Anh.

 

Kim Tú Châu dù ngại ngùng nhưng cũng gì.

 

Chúc Anh mời cô lên giường đất, hai đứa trẻ cũng trèo lên chơi.

 

Chỉ một lúc , Lục Lục nhanh chóng quen và chơi đùa cùng hai con của Kỷ An.

 

Ba đứa trẻ lén lút chạy đó.

 

Phó Yến Yến thấy, yên tâm nên cũng xuống giường và lén theo.

 

Thì chúng chạy phòng Kỷ An để ăn vụng đồ ăn.

 

Vì ngày mai là đám cưới, một món nguội chuẩn .

 

Phòng của Chúc Anh dùng để tiếp khách, Phương Mẫn cũng là khách nên đồ đạc tạm thời để trong phòng Kỷ An.

 

Thế là hai đứa trẻ nhà Kỷ An thấy tiện, còn rủ thêm Lục Lục cùng ăn vụng.

 

Lục Lục ăn một cách ngon lành, hai đứa trẻ nhà Kỷ An ban đầu chỉ định cho nó nếm thử một hai miếng thịt, nào ngờ nó ăn xong đòi ăn thêm, khiến chúng hối hận.

 

May nhờ Phó Yến Yến xuất hiện kéo Lục Lục .

 

Lúc về, miệng Lục Lục còn nhét đầy thức ăn, nhai với chị: "Chị ơi, đồ ăn ngon quá!"

 

Phó Yến Yến cái miệng nhỏ lấm lem của nó, tức giận : "Hạ Nham đúng, em khẳng định lấy đồ ăn mà dỗ dành mất."

 

Lục Lục phụng phịu: "Em mới thế ."

 

Loading...