Thập niên 60: Nhật ký xuyên thành quả phụ tái giá/ Tiểu thiếp cổ đại ở thập niên 60 - Chương 253

Cập nhật lúc: 2025-11-02 14:00:25
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phòng của Lục Lục Kim Tú Châu dọn dẹp sẵn.

 

Trên giường trải một tấm chăn hoa nhỏ, phơi phẳng phiu, trông thật ấm áp.

 

Có lẽ trong lòng cảm thấy áy náy, Phó Yến Yến lúc luôn kè kè bên cạnh em gái, em chị đó.

 

Lục Lục thì vui, dắt chị bếp tìm đồ ăn vặt.

 

Tối hôm đó, Chung Tuyết dẫn các con sang chơi.

 

Mấy ngày nay, cô thường sang đây ăn cơm tối vì Kim Tú Châu nấu ăn ngon.

 

Trước đây, khi nhà chồng xảy chuyện, cô cũng nấu ăn, nhưng khiếu, những món cô nấu chỉ thể gọi là chín, thể gọi là ngon.

 

Phải đến khi ăn đồ Kim Tú Châu nấu, cô mới rằng những món ăn gia đình bình thường cũng thể ngon đến thế.

 

Cô còn tâm sự với Kim Tú Châu: "Từ nhỏ em ăn cơm em nấu.

 

Mẹ em nấu ăn đơn giản, món gì cũng cho dầu xào qua loa đổ nước nấu chín.

 

Bà còn tiết kiệm dầu, mỗi chỉ cho vài giọt, nấu ba bữa là may lắm ."

 

Kim Tú Châu xong : "Chị cứ thắc mắc đây Giang Minh Xuyên học nấu ăn với ai.

 

Hóa là 'ăn cắp nghề' từ em."

 

Chung Tuyết vui: " đó.

 

Hồi nhỏ em thường gọi Minh Xuyên đến nhà ăn cơm.

 

Anh thật thà, nào cũng bếp phụ giúp, chắc là học lỏm của em thật."

 

Thực , cô là, nuôi của Giang Minh Xuyên còn keo kiệt hơn, xào rau lúc nào cũng kè kè bên cạnh, sợ cho nhiều dầu sẽ phí.

 

Kim Tú Châu nhớ hồi Giang Minh Xuyên nấu ăn, dầu chỉ nhỏ hai giọt, muối cũng tiếc, nên món ăn cứ như luộc bằng nước lã .

 

Bữa tối hôm đó là do Giang Minh Xuyên và Hạ Nham hai cha con nấu.

 

Hương vị ngon, ai nấy đều ăn hai bát, thức ăn còn một chút nào.

 

Sau bữa ăn, Kim Tú Châu và Chung Tuyết kiểm tra danh sách khách mời một nữa.

 

Sau khi xác nhận vấn đề gì, hai bàn ngày mai sẽ dẫn Bạch Cảnh Chi thăm hỏi các nhà .

 

Chung Tuyết tán thành ý kiến của Kim Tú Châu: "Làm đám cưới ở thủ đô vẫn hơn ở nơi khác.

 

Bố chồng chị nhiều bạn bè, nên cho em nó quen sớm, cũng thể nhờ họ chiếu cố cho.

 

Không em quá, nhưng mới thấy, quan hệ quan hệ khác hẳn .

 

Nếu , sẽ chèn ép.

 

Hồi em lấy chồng cũng , nhà em gặp chuyện thế lực gì, nên họ mới dám bắt nạt."

 

Giờ nhắc những chuyện , Chung Tuyết thể đối mặt một cách bình thản, thậm chí còn dùng giọng điệu bông đùa để trêu chọc chính , đủ thấy cô thực sự buông bỏ.

 

Nói xong, cô sang dặn Bạch Cảnh Chi: "Ngày mai em cứ theo chị dâu chào hỏi .

 

Cứ thoải mái tự nhiên, hỏi gì thì trả lời nấy, chuyện to rõ ràng một chút, các bậc trưởng bối đều thích những đứa trẻ như thế."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-253.html.]

 

Bạch Cảnh Chi ngoan ngoãn gật đầu: "Dạ, ạ."

 

Chung Tuyết hỏi: "Nhà chị sẽ cuối cùng, cần vội.

 

Trước hết cứ thăm các bậc trưởng bối .

 

Ngày là tiệc cưới, nhà trai khi nào mới đến?"

 

Bạch Cảnh Chi đáp: "Kỷ Lăng tối nay sẽ đến. Anh về nhà một chuyến."

 

Chung Tuyết gật đầu: " , nhà trai chắc còn bận rộn hơn.

 

Nghe nhà bố, em gả về đó thể sẽ vất vả một chút.

 

, miễn là nhân phẩm , thực sự coi trọng em, thì vài năm đầu khổ một chút cũng chẳng ."

 

Rồi cô sang với Kim Tú Châu: "Giờ em nghĩ thông .

 

Cái gì cũng quan trọng bằng con .

 

Dù nhà trai điều kiện , bản xuất sắc, nhưng phẩm hạnh kém thì cũng .

 

Cuộc sống là chuyện lâu dài.

 

Lúc đầu còn thể bao dung , chứ quen lâu , ai còn bao dung ai nữa?

 

Chị còn nhớ em nhắc trong thư ?"

 

Kim Tú Châu suy nghĩ một chút gật đầu: "Nhớ chứ, nhà em giới thiệu đó hả?"

 

"Ừ, giới thiệu. Sau đó gặp thêm hai nữa.

 

Em cảm thấy vẫn còn tình cảm sâu nặng với vợ , nên em tiếp tục nữa.

 

Em tìm một đàn ông mà trong lòng khác, cuộc sống sẽ dễ chịu ."

 

Nói Chung Tuyết : "Đặc biệt là khi thư chị gửi, em càng nghĩ càng thấy . Giờ em thiếu thứ gì, cần gì chắp vá gì."

 

Kim Tú Châu tán thành: "Nhà bên cạnh chị giờ một vợ quân nhân. Hiện chị nhận cô đồ , dạy cô một ít kiến thức về y học cổ truyền..."

 

Cô kể sơ qua chuyện của Lý Vân cho Chung Tuyết , thêm: "Nghe em , chị mới thấy cảnh của cô phần giống em. Sợ cô suốt ngày nghĩ ngợi, nên chị đồng ý dạy cô . Dạy cô cũng , bằng những thứ thất truyền thì tiếc lắm. Tính cô trầm tĩnh, học nhanh."

 

Nghe mấy lời , vẻ mặt Chung Tuyết dường như nhẹ nhõm hơn.

 

Cô thở dài: "Em cũng lo những chuyện đó. Thế tính ?"

 

"Chắc là sinh con tính."

 

Chung Tuyết thở dài: "Có con cũng chắc . Nếu ly hôn mà mang theo con, nhà giúp đỡ, sẽ càng khó khăn hơn."

 

" nếu con, sẽ thúc giục lấy chồng. Có con sẽ đỡ hơn một chút."

 

Chung Tuyết: "Cũng . Giờ nếu em thực sự kết hôn nữa, bố em cũng chẳng , chủ yếu là họ hàng phiền phức thôi.

 

Thôi, chuyện đó nữa.

 

Mong Cảnh Chi hạnh phúc, như hai vợ chồng chị thì quá."

 

Loading...