Lý Vân cầm danh sách về.
Trưa hôm đó, cô mua một nửa sách trong danh sách.
Số còn cửa hàng bách hóa , cô định thư nhờ bạn mua giúp.
Sáng hôm , Lý Vân chợ thực phẩm, mua một cân thịt.
Cô cảm thấy đủ, mua thêm ít hải sản, bỏ hết giỏ đến nhà Kim Tú Châu.
Cô hiểu nhiều, cứ Kim Tú Châu bảo thì .
Khi Lý Vân dâng lên chén , Kim Tú Châu nâng lên uống một ngụm, dùng tay chấm nước, vẽ một nét lên trán Lý Vân, cuối cùng cho cô một quy củ.
Lý Vân sờ lên trán, trong lòng bỗng thấy vô cùng yên , như thể khoảnh khắc đó tìm chỗ dựa.
Kim Tú Châu là một thầy nghiêm khắc.
Sau khi nghi thức bái sư kết thúc, cô lập tức bắt đầu dạy học, lấy những cuốn sách Lý Vân mua , giải thích từng câu một.
Tư duy của cô rộng mở, đôi khi giải thích một câu thể liên hệ đến nhiều thứ xa xôi.
Lý Vân mà như lạc mây khói, nhưng Kim Tú Châu quan tâm, bắt cô chăm chú lắng .
Lý Vân hồi học cũng coi là thông minh, nhưng dù , việc học lúc vẫn vất vả.
Sáng học xong, chiều về nhà cô lập tức ôn bài.
Kim Tú Châu bắt cô thuộc lòng tất cả những cuốn sách đó.
Tuy khó khăn, nhưng Lý Vân vẫn cố gắng hết sức.
Có lẽ vì việc học quá vất vả, trong thời gian đó, Lý Vân còn tâm trí để nghĩ đến những chuyện linh tinh ở nhà nữa.
Khi chồng về nhà, phát hiện Lý Vân còn phản ứng gì với nữa.
Nhìn thấy , cảm xúc của cô cũng d.a.o động nhiều, chỉ : "Tiền sắp hết . Khi nào lãnh lương?"
Người chồng liếc đống sách vở chất đầy bàn, hỏi nhiều, chỉ : "Tháng muộn, đến ngày 25."
Lý Vân: "Ừ, ngày 25 hãy về."
Nói xong, cô cúi đầu tiếp tục nghiền ngẫm sách vở, để ý đến nữa.
"……"
Doanh trưởng Đàm đó một lúc, thấy vợ thèm liếc lấy một cái, nghĩ ngợi một chút, bếp múc nước tắm rửa.
Tối giường, chờ mãi thấy vợ phòng.
Sáng , khi rời giường, vợ vẫn lưng phía , giữa họ là một cách.
Người đàn ông cúi mắt xuống, mặc quần áo .
Có lẽ vì thêm một đồ , cuộc sống của Kim Tú Châu cũng trở nên phong phú hơn.
Thoắt cái đến tháng Giêng.
Đầu tháng Giêng, ba đứa trẻ vẫn nghỉ học, Kim Tú Châu một về thủ đô .
Cô ga tàu hỏa thành phố S, hẹn gặp Bạch Cảnh Chi ở đó, hai cùng thủ đô.
Ngày mồng 10, về đến thủ đô, hai tiên dọn dẹp nhà cửa.
Kim Tú Châu liên lạc ngay với Chung Tuyết.
Những đồ vật gửi đó, Chung Tuyết đều giúp mang về nhà, nào là chăn màn, kẹo bánh... chất đầy cả phòng khách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-252.html.]
Chung Tuyết họ hôm nay về, còn dẫn cả bố sang phụ giúp.
Sau khi dọn dẹp nhà cửa xong xuôi, họ bắt đầu sắp xếp tiệc cưới cuối năm, định ngày 28.
Mặc dù thứ lên kế hoạch, nhưng vẫn còn một thứ cần chuẩn , như địa điểm tổ chức tiệc, quà lưu niệm...
Bố Chung Tuyết thể giúp họ đặt nhà hàng quốc doanh.
Kim Tú Châu vô cùng cảm kích.
Lúc Chung Tuyết về, còn giúp cô giữ rượu , ngày mai sẽ mang sang.
Mọi bận rộn cho đến ngày 26, thì Giang Minh Xuyên dẫn ba đứa con về.
Bốn bố con trông phong trần mệt mỏi, đặc biệt là cô con gái út, ôm chặt lấy cổ bố buông, mắt đỏ hoe, như mới xong.
Lục Lục thấy Kim Tú Châu, lập tức giơ tay đòi bế.
Kim Tú Châu tưởng con gái nhớ vì xa cách lâu ngày, vội tiến đến ôm Lục Lục lòng, dỗ dành nhẹ nhàng: "Sao thế ? Có nhớ quá ?
Mẹ cũng nhớ con lắm. Tối nay nấu món ngon cho con ăn nhé?"
Lục Lục méo miệng, giơ tay ôm chặt lấy cổ Kim Tú Châu, gì, chỉ cúi đầu giấu mặt cổ .
Hạ Nham uống vài ngụm nước ấm lên tiếng: "Đừng hỏi nữa. Lục Lục dọa . Lúc nãy xuống tàu, con bé suýt nữa bắt cóc."
Kim Tú Châu giật : "Sao thế?"
Phó Yến Yến giải thích: "Tại con. Lúc nãy xuống tàu đông , bố và Hai xách đồ, con nắm tay em ở giữa.
Vừa bước cửa toa tàu, đột nhiên một bóng bên cạnh lao tới, ôm lấy em Lục Lục chạy.
May mà bố phản ứng nhanh, thì em bắt ."
Lục Lục nhắc , dường như nhớ cảnh nguy hiểm xảy , mắt đỏ lên.
Kim Tú Châu vội vỗ về an ủi con, mặt tái : "Ga tàu cảnh sát ?"
Giang Minh Xuyên: "Giờ đang Tết, đông thế , ai quản xuể?"
Hạ Nham cũng thêm: "Mẹ ơi, thấy , hiện giờ ga tàu hỏa đông nghẹt .
Mấy hôm chính sách mở cửa ?
Rất nhiều đổ xô ăn bên ngoài.
Giờ Tết đến, ai cũng về nhà đoàn tụ, nên ga tàu đông tả nổi.
May là bố ở đó, bố giật em Lục Lục và dẫn tên bắt cóc đến chỗ cảnh sát trong ga.
Cảnh sát bảo mấy ngày nay nhiều trẻ em bắt cóc, nhà là trường hợp duy nhất tìm .
Bọn chúng hoạt động tổ chức lắm, kẻ chuyên bắt, kẻ chuyên chứa chấp, thành một đường dây liên ."
Kim Tú Châu kể mà kinh hồn bạt vía, khỏi ôm chặt Lục Lục lòng.
Lục Lục mếu máo nũng: "Mẹ ơi, lúc đó con sợ lắm."
Kim Tú Châu xoa xoa đầu con: "Không , . Tối nay sẽ phép 'gọi hồn' cho con, con sẽ hết sợ."
Lục Lục ngoan ngoãn gật đầu.
Bạch Cảnh Chi cũng sợ hãi, tiến đến vỗ nhẹ lưng Lục Lục, dám tưởng tượng nếu Lục Lục thật sự mất tích thì cả nhà sẽ .
Có lẽ vì Lục Lục còn quá nhỏ, dỗ dành một lúc, tâm trạng con bé khá hơn hẳn.
Con bé tụt xuống khỏi Kim Tú Châu chạy nhảy khắp nơi.