Giang Minh Xuyên sắc mặt dịu .
Anh thấy lời Kim Tú Châu khoa trương, nhưng thể phủ nhận là lý.
Người về phía .
Chỉ mong thằng bé Tiểu Quân sớm nghĩ thông suốt.
Kim Tú Châu cảm thán: "Anh , lúc chia tay, mắt thằng bé Tiểu Quân đỏ hoe, nó cảm ơn em."
Cô nhịn thêm: "Hai vợ chồng Tiền Ngọc Phượng quá để ý thể diện.
Đối với ngoài thì , nhưng với hai đứa con nhà chăm sóc đúng mực.
Trước Tiểu Quân là con trai, họ thiên vị nó.
Giờ Tiểu Quân bộ đội , Đại Nha học giỏi, họ bắt đầu thiên vị Đại Nha.
Trong nhà hai phòng, một phòng cho Đại Nha ở.
Rõ ràng lương hai vợ chồng thấp, thuê thêm một phòng?
Dù thuê , cũng thể ngăn một chỗ cho Tiểu Quân chứ."
Hai vợ chồng Tiền Ngọc Phượng bạn thì chân thành, nhưng cha , quả thật chỗ công bằng.
Thực những điều Kim Tú Châu cũng xen chuyện khác.
Vì , cô trực tiếp với Tiền Ngọc Phượng, chỉ khi về nhà gặp Giang Minh Xuyên mới buột miệng than thở.
Nghe , Phó Yến Yến khỏi liếc Kim Tú Châu.
Nếu Kim Tú Châu nhắc tới, cô cũng nhớ còn chuyện .
Cô chỉ thấy chị Đại Nha vui mừng, mà nghĩ rằng những gì Ngô Tiểu Quân trải qua bây giờ, cũng chính là những gì Đại Nha từng trải qua.
Cô từ lâu rằng những bậc cha yêu thương con cái nhiều. Họ chỉ thích đứa con nào tương lai.
Giang Minh Xuyên cô thường thương xót con trẻ, nên thấy bất bình khi cha khác thiên vị.
Theo , cha thiên vị là chuyện thường.
Nhiều vợ quân nhân theo chồng cũng đem hết con cái lên, đứa yêu đều gửi về quê cho ông bà hoặc họ hàng chăm sóc.
Như hai vợ chồng Tiền Ngọc Phượng như là khá .
Kim Tú Châu cũng nhiều chuyện.
Kiếp bà con, nên luôn ám ảnh chuyện cha đối xử với con cái.
"Thôi, đến họ nữa. Nghe Chính ủy Chúc thể thăng chức cuối năm nay hoặc sang năm. Anh cũng cố gắng lên nhé."
Giang Minh Xuyên : "Sao nhanh thế? Có cố gắng thêm mấy năm nữa cũng theo kịp ."
Tối đó, Hạ Nham nấu ba món mặn một món canh. Cả nhà năm đều ăn no nê.
Giang Minh Xuyên rửa bát.
Bốn con ở trong phòng khách bài tập và vẽ tranh.
Rửa bát xong, sân tắm.
Anh múc một gàu nước giếng dội thẳng lên .
Kim Tú Châu tiếng động, giận dữ ngoài: "Anh tưởng là sắt thép ? Đợi già, khớp xương đau nhức, xem ai chăm ?"
Giang Minh Xuyên sợ hãi, lưng phía bà và nhanh chóng tắm rửa.
Khi trở phòng khách, Kim Tú Châu chẳng thèm , cúi đầu tiếp tục vẽ tranh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-247.html.]
Giang Minh Xuyên liếc con trai.
Hạ Nham hớn hở, điệu bộ : "Bố, bố xong đời ".
Giang Minh Xuyên: "..."
Con trai thật đáng ghét.
Giang Minh Xuyên lau tóc xuống cạnh Kim Tú Châu, chủ động bắt chuyện: "Mấy ngày nay chuyện gì thú vị ?"
Kim Tú Châu sang với khuôn mặt vô cảm: "Anh hứa với em thế nào?"
Giang Minh Xuyên xoa xoa mũi: "Ở đây nóng quá."
"Nóng là cái cớ để tắm nước lạnh ? Mấy ngày em nhà, ngày nào cũng tắm thế ?
Anh rõ tình trạng sức khỏe của ? Anh từng chịu bao nhiêu thương tích, ?
Chân từng gãy, lúc em chăm sóc dặn, giữ ấm, đừng để nhiễm lạnh.
Anh tập luyện hàng ngày tránh thì đành chịu, chứ ở nhà tắm rửa mà cũng nổi. Anh còn trò trống gì nữa?"
Giang Minh Xuyên cúi đầu, gì.
Kim Tú Châu thấy bộ dạng của càng tức, thu bút vẽ trở về phòng.
Giang Minh Xuyên liếc ba đứa trẻ đang hóng chuyện ở gần đó, vẻ nghiêm nghị : "Các con ngủ sớm ."
Rồi dậy nhanh chóng đuổi theo. Vừa đến cửa, cánh cửa "ầm" một tiếng đóng sập.
Anh , đối mặt với ba đứa trẻ đang tròn mắt, nhỏ để giữ thể diện: "Mẹ các con quan tâm bố quá thôi."
Rồi thúc giục chúng nhanh chóng về phòng ngủ.
Hạ Nham và Phó Yến Yến bĩu môi nén , dậy thu dọn đồ đạc về phòng.
Trước khi , Lục Lục còn tò mò hỏi: "Bố ơi, bố cửa ? Là cho bố ?"
Giang Minh Xuyên: "..."
Đứa nhỏ cũng đáng ghét.
Phó Yến Yến suýt nữa bật , nhanh tay kéo em gái , "Bố đang đùa với thôi."
Lục Lục: "Được thôi. Bố thật đáng yêu. Con chơi trò bao giờ."
Thấy các con hết, Giang Minh Xuyên mới thử vặn tay nắm cửa. Cửa khóa từ bên trong. Giang Minh Xuyên theo bản năng đầu xung quanh, thấy ai, mới nhỏ giọng gõ cửa : "Vợ ơi, mở cửa cho . Anh , ?"
Trong phòng, Kim Tú Châu đang cầm quạt phe phẩy, liền lạnh một tiếng: "Anh gì? Nếu thích tắm nước lạnh thế, tối nay giếng mà ngủ, còn ngủ gì nữa?"
Giang Minh Xuyên xoa xoa mũi, hạ giọng : "Vợ ơi, thật . Sau bao giờ như thế nữa."
Bên trong, Kim Tú Châu im lặng.
Giang Minh Xuyên nghĩ một lát : "Anh đảm bảo ngày nào cũng tắm nước nóng."
Nghe thế, Kim Tú Châu càng tức: "Anh tắm nước nóng là cho em ? Anh lớn bao nhiêu tuổi , chuyện nhỏ nhặt mà còn em giám sát? Anh thật sự nghĩ em hại ?"
"Không . Anh em cho mà."
"Vậy còn bộ tịch thế?"
"Anh chỉ là lười biếng thôi. Sau sẽ thế nữa, đều em ? Anh thật ."
"Vợ ơi, cho , bên ngoài nhiều muỗi lắm."
"Bảo bối, nhiều ngày gặp, nhớ em quá."
Trong phòng, Kim Tú Châu đột nhiên câu , tai đỏ bừng, tức giận phụt một . Thật là hổ, gọi ai là bảo bối chứ.