Thập niên 60: Nhật ký xuyên thành quả phụ tái giá/ Tiểu thiếp cổ đại ở thập niên 60 - Chương 245

Cập nhật lúc: 2025-11-02 02:47:24
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Thu Lai thích Lục Lục nhất, ôm Lục Lục nỡ rời.

 

Lục Lục gần như do một tay chị nuôi lớn, từ nhỏ ăn cơm chị nấu, nên với chị.

 

Trong lòng chị khỏi chạnh lòng.

 

Lục Lục cũng thích Trương Thu Lai.

 

Nó ôm cổ chị, áp mặt n.g.ự.c chị, thiết gọi "dì", còn đòi ăn ăn , bắt chị cho.

 

Trương Thu Lai đều đồng ý hết, bế nó bếp, bế con xào rau.

 

Một lúc , Lục Lục bưng cái bát nhỏ cạnh chị.

 

Trương Thu Lai xào xong món nào là múc cho nó một ít.

 

Hồi còn ở đây, Lục Lục thường ăn như .

 

Kim Tú Châu mắng cũng sửa .

 

Trương Thu Lai chiều nó, cho nó trốn trong bếp ăn vụng.

 

Phồn Phồn thấy, ròng, bảo Trương Thu Lai thiên vị Lục Lục.

 

Quả nhiên, đến bữa trưa, Lục Lục ăn nổi nữa.

 

Kim Tú Châu tức giận nó một cái, thèm quản nó nữa, tiếp tục chuyện với Phương Mẫn.

 

Phương Mẫn : "Thật tính sinh thêm, nhưng ngoài ý thai thì cũng nên bỏ, dù cũng là một sinh mạng. Chị với Chính ủy bàn , quyết định giữ . Tối qua chị còn mơ thấy ông bà ngoại dắt một bé gái về phía chị. Chị cứ nghĩ trong bụng thể là con gái."

 

Kim Tú Châu : "Đó là mộng thai, thường chuẩn đấy."

 

"Thật ư?"

 

Phương Mẫn , xoa xoa bụng: "Chị vẫn luôn một bé gái."

 

Kim Tú Châu cũng kể chuyện nhà cho Phương Mẫn : Bạch Cảnh Chi sắp kết hôn, định tổ chức đám cưới ở thủ đô dịp Tết, chuyện Hạ Nham định thi trường quân đội, và chuyện hôm qua ăn cơm ở nhà Tiền Ngọc Phượng.

 

Phương Mẫn chuyện Ngô Tiểu Quân thương ở tay thể nhập ngũ, ngạc nhiên.

 

Chị chuyện .

 

Từ khi Kim Tú Châu , chị chẳng còn ai để tâm sự.

 

Ngày ngày một cắm đầu trong phòng sách lách.

 

Lúc đầu còn quen, lúc đang bỗng ngẩng đầu tìm Kim Tú Châu chuyện, nhưng quanh thấy trống vắng, trong lòng thấy mất mát khó chịu.

 

Trước một sáng tác cũng chẳng thấy , nhưng khi quen bên cạnh mất , mới thực sự đau khổ.

 

"Nhà bên cạnh giờ bốn , cũng tạm , nhưng chuyện với . Lúc đầu còn qua , lẽ họ thấy chị suốt ngày chỉ sách nên thích sang nữa."

 

Không như Kim Tú Châu, cô cũng thích sách, hai thể chuyện với .

 

Giờ Phương Mẫn mới nhận , gặp một bạn tâm giao khó đến thế nào.

 

Kim Tú Châu thở dài: "Em cũng . Giờ em ở thành phố, ban ngày ba đứa học, chỉ còn em trong nhà. Thật chán thì phố dạo, mua đồ ăn, tìm chuyện cũng ."

 

Hai , đều thấy thương cho cảnh của .

 

Chính ủy Chúc an ủi: "Không gì bất ngờ thì năm nay hoặc sang năm sẽ thủ đô. Sau chắc cũng đổi gì nữa. Đợi Giang Minh Xuyên về thủ đô, chúng thể ở gần ."

 

Nghe , Phương Mẫn vui lên, với Kim Tú Châu: "Bảo doanh trưởng Giang nhà em cố gắng lên."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-245.html.]

 

Trước vẫn gọi là doanh trưởng Giang, giờ vẫn sửa miệng.

 

Kim Tú Châu : "Cố gắng hết sức. Có thể về sớm thì nhất."

 

Phương Mẫn nhắc đến chuyện Bạch Cảnh Chi và Kỷ Lăng.

 

Đây cũng là chị Chính ủy Chúc hỏi.

 

Lần Chúc Anh từ chỗ Kim Tú Châu về, hai nhà bàn xong xuôi, chỉ lo lắng về công việc của Bạch Cảnh Chi và Kỷ Lăng.

 

Hai đứa trẻ thể ở cùng một chỗ, lo.

 

Đặc biệt hai tuổi cũng còn nhỏ, m.a.n.g t.h.a.i khó .

 

thai, Bạch Cảnh Chi một ở, cũng bất tiện.

 

Thật là cưới thì lo một, cưới lo mười.

 

Kim Tú Châu : "Những chuyện đó em cũng chủ . Đều do Cảnh Chi tự quyết định cả. Em và Kỷ Lăng bàn với . Cụ thể để lúc nào em bảo chúng nó chuyện với ."

 

"Thôi . Nếu chúng nó bàn thì cũng cần gì thêm."

 

Phương Mẫn ngay, chuyện khác với Kim Tú Châu.

 

Chị còn hỏi Kim Tú Châu chuẩn thế nào.

 

Chị nên mua quà gì cho hai đứa trẻ.

 

Kim Tú Châu : "Chị cứ đến là , cần chuẩn gì nữa? Người bảo ' là lớn nhất', lúc đó chị cứ bàn chủ là ."

 

Phương Mẫn che miệng .

 

Hai chuyện nhiều.

 

Buổi trưa Phồn Phồn về.

 

Thỉnh thoảng buổi trưa bé ăn cơm ở nhà bạn.

 

Phương Mẫn , Phồn Phồn mà đến mà gặp , chắc .

 

Kim Tú Châu : "Không , Tết là gặp thôi."

 

Phương Mẫn: "Chỉ còn cách đó."

 

Ăn cơm xong, Kim Tú Châu một lúc dẫn các con về.

 

Phương Mẫn và Trương Thu Lai tiễn họ đến cổng đơn vị.

 

Có lẽ vì nghĩ Tết là sẽ gặp , Phương Mẫn quá buồn.

 

Đặc biệt là một nhà, với khác thì khó , nhưng với họ chắc chắn sẽ thường xuyên gặp mặt.

 

Chính ủy Chúc tiễn họ đến bến tàu.

 

Trước khi , dặn họ đường cẩn thận.

 

Trên tay còn cầm theo đặc sản địa phương, là nấm khô, thịt khô... và một ít nước chấm mà Trương Thu Lai thường mua để nấu ăn, ông đưa hết cho Kim Tú Châu.

 

Kim Tú Châu sống ở đây nhiều năm, cũng thích ăn những thứ .

 

Ngồi thuyền, Hạ Nham vươn vai, bỗng cảm thán: "Lại chia tay nữa . Không bao lâu nữa mới gặp ."

 

Loading...