Thập niên 60: Nhật ký xuyên thành quả phụ tái giá/ Tiểu thiếp cổ đại ở thập niên 60 - Chương 243

Cập nhật lúc: 2025-11-02 02:47:22
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Uông Linh đột ngột thấy tiếng, ngẩng đầu , thấy khuôn mặt bình thản của Phó Yến Yến.

 

Chị nghĩ nhiều, chỉ cho rằng cô bé bụng, quan tâm đến cô gái suýt hại.

 

Chị : "Cô . Là con gái ở một đội sản xuất gần đây, một cô gái xinh xắn.

 

đang học cấp ba trong huyện.

 

Hôm đó nghỉ học về từ huyện, ngờ gặp chuyện như , sợ hãi lắm.

 

Sau đó, gia đình cô mang nhiều quà đến bệnh viện cảm ơn Ngô Tiểu Quân."

 

Phó Yến Yến ừ một tiếng.

 

Trong lòng cô vô cùng chấn động.

 

Những gì Uông Linh kể về trải nghiệm của Ngô Tiểu Quân, gần giống hệt trải nghiệm của Hạ Nham kiếp .

 

Kiếp , Hạ Nham cũng gặp Đường Doanh bắt nạt lâu khi thi đại học, hùng cứu mỹ nhân trả thù, đó chặt đứt một chân.

 

Trớ trêu , khi xuất viện, nhận giấy báo trúng tuyển trường quân đội.

 

Chỉ khác là xảy sớm hơn một năm, và thương từ Hạ Nham biến thành Ngô Tiểu Quân.

 

Phó Yến Yến thấy lạnh cả .

 

Cô chợt một suy đoán: dường như một việc tất yếu xảy .

 

Không Hạ Nham, thì sẽ Ngô Tiểu Quân.

 

Nghĩ đến đây, cô xác nhận: "Dì ai là kẻ đ.á.n.h ạ?"

 

Uông Linh thật sự cố nhớ : "Hình như tên là Chu Quốc Văn Chu Văn Cường gì đó. Là hai em.

 

Người còn tiền án, đây vì đ.á.n.h gây thương tích còn tù."

 

"Hôm đó em đến bệnh viện thăm Ngô Tiểu Quân, lúc hai em đó Công an huyện áp giải qua.

 

Trông mặt mũi giống , ánh mắt hung dữ, là sợ."

 

Phó Yến Yến tim đập thình thịch.

 

Kiếp , đ.á.n.h Hạ Nham cũng là hai em Chu Quốc Cường.

 

Cô tưởng rằng Hạ Nham và Đường Doanh ở đây thì những chuyện sẽ xảy .

 

Không ngờ tái diễn Ngô Tiểu Quân.

 

Thế còn bố Giang?

 

Liệu kết cục của bố Giang kiếp còn xảy nữa ?

 

Phó Yến Yến đột nhiên dám nghĩ tiếp.

 

Uông Linh đến đây hình như nhớ điều gì, sang với Yến Yến và Lục Lục đang giường: "Hai cháu là con gái, lớn lên xinh , dễ gặp nguy hiểm lắm.

 

Đừng tưởng thế giới .

 

, cũng cùng khác, quá sớm hoặc quá muộn đều đừng ngoài một .

 

Nếu gặp loại như hai em , thật kêu ai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-243.html.]

 

May mắn thì cứu, may thì khi mất mạng."

 

"Dạo trong huyện một nữ công nhân nhà máy cơ khí về muộn, mất tích đường.

 

Công an tìm mãi thấy, cuối cùng tìm thấy t.h.i t.h.ể ở con sông trong huyện, sáng sớm giặt đồ phát hiện . Khiếp quá."

 

Lục Lục xong sợ há hốc mồm.

 

Uông Linh vỗ nhẹ lên miệng , ngượng ngùng với Kim Tú Châu: "Xem cái miệng chị , nhanh quá.

 

Mọi đừng sợ, chuyện cũ . Ý chị là con gái nên một , đặc biệt là buổi tối, quá nguy hiểm.

 

Ai đường ai là ?"

 

Phó Yến Yến Uông Linh cho , ngoan ngoãn đáp: "Cháu nhớ ạ."

 

Uông Linh sang với Kim Tú Châu: "Cô gái đó cũng nhờ Ngô Tiểu Quân, thì hậu quả thật khó lường.

 

Hai em quen thói bắt nạt , tưởng chạy là xong.

 

Không ngờ Ngô Tiểu Quân nhận bọn chúng, hồi học gặp qua.

 

Ngô Nhị Trụ trong đồn công an, chuyện liền bắt hai em.

 

bọn chúng cũng chẳng kết cục ."

 

Phó Yến Yến , nhắc Kim Tú Châu: "Trước đây bọn chúng cũng từng bắt nạt hai. Mẹ còn nhớ , nhờ bố tìm đến tận nhà chúng đấy."

 

Kim Tú Châu bừng tỉnh: "Thì là bọn chúng, trách quen."

 

Cô trầm ngâm một lúc, góp ý: "Thằng bé Tiểu Quân, đây em cũng xem thường nó, luôn thấy nó hiểu chuyện bằng Đại Nha. Giờ , bản chất vẫn . Nếu chị định giữ nó trong nhà máy, chỉ cho nó công nhân chính thức thôi thì đủ. Bản nó tự ti, sẽ nghĩ chị thương hại nó."

 

Nụ mặt Uông Linh tắt lịm, chị nghiêm túc hỏi: "Thế ?"

 

Kim Tú Châu: "Nếu thể, hãy đưa nó theo bên chị mà dạy. Những việc nhỏ cứ giao cho nó , dẫn dắt nó mở mang kiến thức, học hỏi. Không sợ một ngày nhà máy đóng cửa, dựa những gì học từ chị, nó cũng thể tự kiếm sống. Nếu học giỏi, khi còn trở thành trợ thủ đắc lực cho chị."

 

Uông Linh từng nghĩ tới những điều .

 

Chị luôn cho rằng chỉ cần chuyển Ngô Tiểu Quân thành công nhân chính thức là , chỉ lo nhà máy đóng cửa thì Ngô Tiểu Quân còn chỗ .

 

Tuy chị và Kim Tú Châu những tính toán khác, nhưng đó mới chỉ là ý tưởng, cuối cùng thành hiện thực còn .

 

Suy nghĩ một lúc, chị thấy Kim Tú Châu đúng: "Vậy để chị đưa Ngô Tiểu Quân đến việc bên cạnh chị. Người khác gì thì mặc kệ. Chuyện đúng là chị với Tiểu Quân."

 

"Nếu nó vượt qua những lời đàm tiếu, thì nó thực sự còn cơ hội nào nữa."

 

Uông Linh gật đầu.

 

——

 

Hôm , Kim Tú Châu dẫn ba đứa trẻ lên đơn vị cũ.

 

Uông Linh , sáng hôm đó tìm Ngô Tiểu Quân, bảo đưa Kim Tú Châu và .

 

Ngô Tiểu Quân dù khó hiểu tại Uông Linh tìm , nhưng vẫn đồng ý, giúp xách đồ cho Kim Tú Châu.

 

Trước khi , Uông Linh dặn Ngô Tiểu Quân: "Về đến văn phòng dì một chuyến. Chiều nay dì lên thành phố họp, cháu sắp xếp xe, lấy tài liệu màu đỏ trong văn phòng dì đến xưởng may đón dì."

 

Ngô Tiểu Quân ngơ ngác đáp lời.

 

Uông Linh chào tạm biệt Kim Tú Châu và vội vã rời .

Loading...