Thập niên 60: Nhật ký xuyên thành quả phụ tái giá/ Tiểu thiếp cổ đại ở thập niên 60 - Chương 236

Cập nhật lúc: 2025-11-01 13:49:54
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

, nhiều thầy cô dạy .

 

Bọn trẻ nhà mới chuyển đến đây còn quen, bảo thầy cô ở đây bằng thầy cô .”

 

Nghe , Kỷ An trầm ngâm, vẻ mặt càng thêm nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề .

 

Chiều tối, bà Chúc Anh giúp Kim Tú Châu nấu cơm tối.

 

Ba đứa trẻ học về, thấy bà Chúc Anh đều ngạc nhiên.

 

Hạ Nham và Phó Yến Yến vẫn nhớ bà, vui vẻ chạy vây quanh.

 

Lục Lục bên cạnh, nghiêng đầu bà, tỏ lạ lẫm.

 

Bà Chúc Anh , xoa đầu Lục Lục: “Lớn nhanh quá! Trước đây bà còn bồng tay kìa.”

 

Kim Tú Châu cũng : “Bà xem bao nhiêu năm .”

 

Lục Lục thích xoa đầu, chạy biến ngoài tìm hai bạn mới đến chơi.

 

Hai đứa đều lớn hơn Lục Lục, nhưng Lục Lục mặt dày, bảo đây là nhà nó, giờ nó tạm thời là "thủ trưởng" của chúng để dẫn chơi.

 

Con trai lớn của Kỷ An ít , nhưng con gái nhỏ thì ngoan ngoãn gọi "Thủ trưởng".

 

Lục Lục thích lắm, vung tay: "Vậy theo !"

 

Đi một đoạn, nó chợt nhớ điều gì, chạy bếp đòi Kim Tú Châu tiền, mua quà vặt cho hai "tiểu binh".

 

Kim Tú Châu buồn mếu: "Con tiền tiêu vặt của con ?"

 

Lục Lục láu cá: "Con đang chiêu đãi họ, đương nhiên trả tiền chứ!"

 

Kim Tú Châu véo mặt con: "Con ranh lắm đó!"

 

Rồi cô lấy trong túi năm đồng đưa cho nó.

 

Lục Lục vui vẻ cầm tiền chạy ngoài, hô to: "Theo , tiến lên ——!"

 

Bà Chúc Anh : "Con bé hoạt bát thật."

 

"Bà đừng mà hâm mộ.

 

Nó mà nghịch ngợm lên mới đau đầu đấy."

 

Kim Tú Châu bảo Phó Yến Yến coi chừng em gái, sợ nó chơi quên về.

 

Phó Yến Yến đang ngoài bàn ăn vải, lau tay chạy theo.

 

Kỷ An khen: "Vẫn là hoạt bát một chút .

 

Nhà em quá trầm, ngoài bắt nạt cũng dám ."

 

Kim Tú Châu : "Tính tình là trời sinh, so.

 

Chị còn đứa trầm tĩnh .

 

Ngày nào cũng ồn ào quá."

 

Kỷ An xong .

 

Bà Chúc Anh thấy khí vui vẻ, liền hỏi chuyện giữa Bạch Cảnh Chi và Kỷ Lăng.

 

Trước tiên, bà mắng con trai: "Thằng bé từ nhỏ chính kiến, chuyện gì cũng với chúng .

 

Nếu , lẽ đến giờ chúng còn nó giấu.

 

Tính tình đó thật đau đầu!

 

một điểm chịu trách nhiệm, thích lo liệu việc.

 

Cảnh Chi mà lấy nó, gì khác, chắc chắn lo nghĩ nhiều, nó sẽ lo liệu hết cho."

 

Kim Tú Châu gật đầu: "Như cũng ."

 

" ?

 

Thằng Kỷ Lăng nhà giỏi.

 

Trước học trường quân đội, còn thăng chức, lương cũng cao.

 

Mấy năm nay tiền lương của nó đều giữ .

 

Đợi chúng kết hôn, sẽ đưa tiền đó cho Cảnh Chi, để con bé tiêu tùy thích."

 

Kim Tú Châu mỉm : "Bà tấm lòng như .

 

Cảnh Chi nhà lương cũng thấp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-236.html.]

Đến lúc đó vợ chồng trẻ sẽ sống thôi."

 

Bà Chúc Anh : "Phải , đến lúc đó chúng sinh hai đứa con, nhân lúc còn khỏe, thể qua giúp đỡ."

 

Kỷ An thấy càng càng xa, vội thêm: "Anh trai em lấy chị Cảnh Chi, coi như là tổ tiên tích đức.

 

Nghe chị Cảnh Chi là sinh viên đại học, còn ở báo S, thật thể diện."

 

Kim Tú Châu nở nụ tươi hơn: "Cảnh Chi thật sự ưu tú.

 

Hồi học, các thầy cô thích cô .

 

Có việc gì cần phiên dịch chỉ tìm mỗi cô , tìm bạn khác."

 

Bà Chúc Anh hiểu ẩn ý, chỉ vui mừng : "Trước đây gả Cảnh Chi cho thằng Kỷ Lăng nhà , nhưng sợ các chị khó xử nên dám đề cập.

 

Không ngờ chúng nó duyên với ."

 

Nghĩ đến việc Bạch Cảnh Chi sắp thành con dâu, bà Chúc Anh thấy vui và hãnh diện.

 

Kỷ An đau đầu.

 

ý gì , chỉ vì quá vui.

 

lời của bà cứ như ý khác.

 

Giống như nhà họ sớm nhắm Bạch Cảnh Chi .

 

Cô vội chữa thẹn: "Mẹ em thật sự thích chị Cảnh Chi.

 

Về nhà cứ nhắc mãi, nhà ai may mắn lấy chị .

 

Không ngờ cái may mắn đó rơi nhà ."

 

Kim Tú Châu tự nhiên hiểu tính bà Chúc Anh.

 

giờ lập trường ruột của Cảnh Chi (tâm lý chị dâu cả như ), tâm thái cô khác.

 

Cô chấp nhận lời giải thích của Kỷ An: "Tối nay Minh Xuyên cũng về.

 

Lúc đó chúng bàn kỹ hơn.

 

Kết hôn là việc lớn, đặc biệt hai đứa chúng đều bận rộn.

 

Chúng trưởng bối lo liệu nhiều hơn."

 

Bà Chúc Anh gật đầu lia lịa: "Phải, chính là đạo lý đó."

 

Kỷ An dẫn mũi, cũng tiện gì thêm.

 

đó mợ gọi điện rõ: cha chị Cảnh Chi đều là phúc hậu, chân thành là .

 

Giang Minh Xuyên về nhà lúc hơn 8 giờ tối.

 

Thường ngày ăn , để phần đồ ăn trong nồi cho ông.

 

Hôm nay về, ông thấy nhà đông , quanh bàn ăn lớn đang chuyện rôm rả.

 

Ánh mắt dừng ở bà Chúc Anh, trong lòng suy tính.

 

Hôm qua Chính ủy Chúc gọi điện, bà Chúc Anh sắp đến, ngờ hôm nay tới.

 

Sau khi xuống, bà Chúc Anh vòng vo, trực tiếp hỏi nên tổ chức hôn lễ thế nào, chọn ngày nào.

 

Kỷ An xong suýt ôm đầu.

 

Không trách trai tới.

 

Sao thể trực tiếp thế?

 

Cô vội : "Bên quê chúng em nhiều quy định lắm.

 

Chúng em hỏi xem nhà tập tục gì cần chú ý ?"

 

Giang Minh Xuyên thấy phiền, suy nghĩ một lát : "Hai nhà xa , chủ yếu tổ chức bên quê nhà .

 

Tiệc cưới bên chúng lo.

 

Về ngày giờ, nếu đổi, thì hoặc cuối năm nay hoặc sang năm.

 

Lúc đó hai đứa đều nghỉ, rảnh rang."

 

Kỷ An gật đầu: "Được ạ.

 

Còn tiền sính lễ?

 

Khoản cũng cần bàn."

 

Loading...