Thập niên 60: Nhật ký xuyên thành quả phụ tái giá/ Tiểu thiếp cổ đại ở thập niên 60 - Chương 234

Cập nhật lúc: 2025-11-01 13:49:52
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến giờ ngủ, hai chị em còn chuyện rôm rả, chủ yếu là Lục Lục kể về những món ngon cho ăn, về các khu chợ và cửa hàng họ .

 

Trong mắt Lục Lục, cũng thú vị.

 

thực , những thứ Lục Lục kể, Phó Yến Yến đều từng trải qua.

 

Đặc biệt là khu chợ đen, kiếp Kim Tú Châu từng bán hàng ở đó.

 

Cô bán đủ thứ, từ mì ăn liền, quần áo, giày dép đến văn phòng phẩm, nhưng chẳng khá hơn.

 

Sau , cô nhờ quen , nhận cung cấp cơm cho một tiệm karaoke, tự mở quán cơm, cuộc sống mới dần .

 

Nơi chợ đen , Phó Yến Yến quá quen thuộc.

 

Nó chứa đầy ký ức, đến mức cô nhắm mắt cũng thể tìm đường.

 

Kiếp , khi "Kim Tú Châu" bận rộn, chính cô là trông hàng.

 

Lục Lục đang , bỗng nhớ : "Chị ? Anh hai bạn gái đó!"

 

"..."

 

Phó Yến Yến đang chìm trong ký ức, giật .

 

sang hỏi: "Em ai thế?"

 

Lục Lục thấy chị quan tâm, mừng rỡ: "Mẹ hỏi ý, ý thừa nhận đó."

 

Phó Yến Yến nhíu mày: "Em 'thích' là gì ?"

 

Lục Lục vẻ đương nhiên: "Biết chứ! Như cô Vương và thầy Trương của tụi em. Thầy Trương thích cô Vương, sáng nào cũng mang nước ấm cho cô, còn mua kẹo. cô Vương thích thầy, cô thích thầy Chiêm. Mỗi chuyện với thầy Chiêm, cô tươi."

 

Phó Yến Yến xong choáng váng, thốt lên: "Vậy thì em hiểu nhiều chuyện thật đấy."

 

Lục Lục đắc chí: "Tất nhiên . Anh hai thích chị lắm, mỗi chuyện với chị đều tươi, còn với bọn thì khác hẳn, lúc nào cũng vẻ phiền."

 

Phó Yến Yến bật .

 

Cô thầm nghĩ em gái miêu tả chính xác.

 

là Hạ Nham mỗi chuyện với họ đều tỏ vẻ khó chịu, trông thật thiếu tinh thần.

 

xong, lòng cô chợt dâng lên nhiều cảm xúc.

 

ngờ kiếp theo bố Giang đến đây học, Hạ Nham gặp cô gái thích.

 

Cũng kiếp chị cuối cùng .

 

Ở một nơi khác, Ngụy Ninh Thanh và Dương Anh Hùng lượt nhận sách bài tập Hạ Nham gửi đến, cả hai đều vô cùng cảm động và vui mừng.

 

Đặc biệt là Dương Anh Hùng, điều kiện ở huyện kém hơn so với ở đơn vị.

 

Hồi ở đơn vị, cấp coi trọng việc học của bộ đội, các thầy cô đều nghiệp đại học quân sự, dạy .

 

Còn thầy cô ở huyện thì trình độ chênh lệch khá lớn, nhiều khi tự mày mò.

 

, đề thi và bài tập Hạ Nham gửi về giúp ích cho nhiều.

 

Tuy nhiên, Dương Anh Hùng cũng phát hiện chữ rõ ràng là của hai .

 

Chữ của Hạ Nham phóng khoáng, dễ .

 

Còn chữ chỉ thể là cẩn thận.

 

Anh suy nghĩ nhiều, chỉ nghĩ lẽ bạn Hạ Nham giúp , trong lòng vô cùng ơn, nghĩ dịp nhất định hậu tạ.

 

Cùng lúc đó, Kim Tú Châu cũng nhận tin của Uông Linh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-234.html.]

Trong thư Nghiêm Tinh thi đỗ trường đại học S - trường cũ của Bạch Cảnh Chi.

 

Kim Tú Châu tin vui.

 

trong thư, Uông Linh còn nhắc đến gia đình chị Tiền Ngọc Phượng.

 

Chỉ vài ngày , bà Ngô qua đời.

 

Vì thấy Kim Tú Châu và Tiền Ngọc Phượng thiết, Uông Linh nghĩ nên cho chị .

 

Thực Tiền Ngọc Phượng cô nhắc đến chuyện .

 

Uông Linh kể bà Ngô hình như cảm, nửa đêm sốt cao, xuống giường uống nước thì vấp ngã ở góc bàn.

 

Vì trong phòng ai nên đều .

 

Đại Nha ngày thường để tiết kiệm thời gian học ký túc xá trường.

 

Ngô Tiểu Quân cũng ở ký túc xá nhà máy, mong mỗi ngày ngủ thêm chút.

 

Sáng hôm , vợ chồng Tiền Ngọc Phượng gọi bà dậy ăn cơm thì phát hiện bà tắt thở từ lúc nào.

 

Ngô Nhị Trụ là hiếu thảo, bỏ tiền tổ chức ma chay chu đáo, an táng bà núi gần nhà.

 

Hôm an táng, Uông Linh cũng đến.

 

Rất đông đồng nghiệp của vợ chồng Ngô Nhị Trụ mặt.

 

khiến lòng lạnh giá là quê nhà của Ngô Nhị Trụ ai xuất hiện.

 

Uông Linh cảnh nhà Tiền Ngọc Phượng, nên lỡ miệng hỏi thăm nhà.

 

Tiền Ngọc Phượng thì thầm với cô rằng chẳng ai đến.

 

Ngay khi phát hiện bà cụ mất, họ gọi điện cho bác cả.

 

Ban đầu nhà bác hứa sẽ đến, nhưng hai hôm thì bảo mua vé.

 

Lời dối đó thể lừa khác, chứ thể lừa Tiền Ngọc Phượng.

 

Uông Linh thường xuyên công tác, hiểu việc mua vé.

 

Nếu dịp Tết, mua ?

 

Rõ ràng là đến.

 

Khi cần tiền thì tích cực, đến lúc mất thì hờ hững.

 

Thật đáng buồn.

 

Có lẽ cũng nhận sự vô tâm của nhà bác cả, Ngô Nhị Trụ âm thầm hứa giao bộ lương cho Tiền Ngọc Phượng giữ, để dành cho các con.

 

Lẽ Tiền Ngọc Phượng vui, nhưng chị bảo chẳng thấy vui chút nào.

 

Bao nhiêu năm nay mới nhận bản chất họ, tiền đó đáng lý thuộc về các con chị.

 

Còn bà cụ, dù cũng là , đối xử tử tế với nhà bác cả thế mà khi c.h.ế.t cũng chẳng thấy họ đến.

 

Chị tức giận, chỉ thấy buồn.

 

Có lẽ họ sợ nếu đến tốn kém.

 

Uông Linh cũng đồng cảm với Tiền Ngọc Phượng.

 

Ai gặp chuyện cũng thấy bức bối.

 

Thư còn kể nhiều chuyện khác: tình hình nhà máy dệt gần đây, chuyện vợ chồng Văn Quân điều đột ngột, cụ thể thế nào cô

 

Loading...