Thập niên 60: Nhật ký xuyên thành quả phụ tái giá/ Tiểu thiếp cổ đại ở thập niên 60 - Chương 230

Cập nhật lúc: 2025-11-01 02:53:28
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kim Tú Châu ngạc nhiên thái độ , liền hỏi: "Chúng đến chơi, thấy Bách hóa Trung tâm bên chị bán ế thế? Bên thành phố S đông lắm, mua TV còn xếp hàng kịp."

 

Nghe , nhân viên tưởng hai con từ thành phố S đến, cô định mua TV, nghĩ họ thiếu tiền, liền khách khí : "Trước bên chúng bán cũng , đồng hồ tranh mua. Giờ , chợ đen ai quản, ban ngày cũng bán, đồ rẻ cần phiếu, nhiều qua đó."

 

Nhân viên nhíu mày: "Không cấp nghĩ gì. Cứ thế , Bách hóa Trung tâm khó tồn, chúng cũng sắp thất nghiệp. vất vả mới xin việc, nhà còn nợ nhiều."

 

Kim Tú Châu an ủi: "Thế , bảo . Đừng lo, cô trẻ thế, việc ở đây, hẳn là năng lực, sợ gì việc? Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, lẽ việc hơn."

 

Nhân viên : "Cảm ơn lời chúc của chị."

 

Có lẽ thấy thoải mái, cô hạ giọng: "Chị đừng dạo đây nữa, đồ đắt lắm. Muốn mua gì thì chợ đen, rẻ và nhiều mẫu."

 

Kim Tú Châu nhịn , hỏi nhỏ: "Chợ đen ở ?"

 

"Ra cửa rẽ trái, thẳng, bắt xe bus 5 đến hẻm Liễu Gia, hỏi ."

 

"Dạ."

 

Kim Tú Châu cảm ơn dẫn con .

 

Theo chỉ dẫn, hai con bắt xe bus 5 xuống hẻm Liễu Gia, hỏi đường đến chợ đen.

 

Cô nắm tay Lục Lục ở lối chợ đen, con phố phồn hoa mắt, sửng sốt.

 

Nơi , gọi là đường phố thì bằng là một con hẻm rộng.

 

Liếc mắt, hẻm dài vô tận, hai bên la liệt hàng quán, bày đồ đất, dựng xe đạp, phía là giỏ hoặc giá đầy hàng.

 

Trong hẻm qua tấp nập, mua sắm, công nhân áo xanh, thường dân áo xám đen trắng.

 

Lối chợ là những sạp rau củ quả, sâu bên trong sẽ thấy đủ loại mặt hàng khác: đồng hồ, quần áo, vải vóc, trang sức, đồ dùng sinh hoạt...

 

Người đông nghẹt khiến hoa cả mắt.

 

Lục Lục nắm c.h.ặ.t t.a.y , cái đầu nhỏ ngoẹo qua ngoẹo , mắt xuể.

 

Hai con dạo từng sạp một.

 

Kim Tú Châu cầm lên một chiếc đồng hồ trông quen mắt hỏi giá.

 

Người bán hàng nhanh nhảu: "78 đồng, trả giá ."

 

Kim Tú Châu sững .

 

Vừa nãy ở Bách hóa Trung tâm, chiếc đồng hồ y hệt rao bán 128 đồng, chênh tới 50 đồng.

 

Cô gật đầu, nắm tay Lục Lục tiếp, đến sạp vải.

 

Ở đây loại đắt loại rẻ, đắt thì vài chục, rẻ chỉ vài đồng.

 

Nguyên liệu đắt tiền khác mấy so với Bách hóa Trung tâm, nhưng giá rẻ hơn nhiều, gần như chỉ cao hơn giá xuất xưởng một chút.

 

Kim Tú Châu càng hỏi càng kinh ngạc, khó trách Uông Linh lo lắng và nhà máy khó tồn.

 

Cứ tình hình , nhà máy của họ thực sự nguy cơ đình đốn.

 

Thị trường nguyên liệu cao cấp vốn nhỏ, nếu nơi nào cũng xuất hiện chợ đen như thế , ai còn mua hóa chất của nhà máy họ nữa?

 

Cạnh sạp vải là sạp quần áo.

 

Kiểu dáng quần áo ở đây phong phú hơn Bách hóa Trung tâm nhiều, đủ các loại áo khoác, váy đầm, thậm chí cả những chiếc váy hai dây mỏng tang, vải ít, trông như mặc mà mặc.

 

Ánh mắt Kim Tú Châu đầu tiên nhíu , giương lên.

 

Người bán hàng nhiệt tình giới thiệu đây đều là hàng thời thượng từ Hồng Kông, còn các ngôi lớn bên đó cũng mặc đồ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-230.html.]

 

Kim Tú Châu sờ chất liệu, loại nhất, nhưng kiểu dáng thật độc đáo, những thứ cô từng thấy.

 

Hai con dạo thêm một lúc, thấy trời sắp tối nên về.

 

Họ mới chỉ một nửa chợ, đường về vẫn xe bus 5, đến trung tâm thành phố tìm một tiệm cơm quốc doanh, mua một tô mì và một tô hoành thánh.

 

Ăn xong, Kim Tú Châu dắt con về nhà nghỉ.

 

Giang Minh Xuyên vẫn về.

 

Lục Lục phòng tìm gương, gắn lên đầu những chiếc nơ và kẹp tóc mua ở chợ đen, trông thật lòe loẹt.

 

Cô bé đầu hỏi : "Có ?"

 

Kim Tú Châu con gái đầu đầy hoa, nhịn khen: "Đẹp lắm."

 

Lục Lục xong vui sướng vô cùng.

 

Kim Tú Châu cầm chậu ngoài lấy nước ấm, chuẩn về rửa mặt đ.á.n.h răng.

 

Trước khi , cô dặn Lục Lục ngoan ngoãn ở trong phòng, lát nữa cô .

 

Lục Lục lanh lảnh đáp: "Dạ."

 

Hơn 9 giờ tối, Giang Minh Xuyên về đến nơi thì Lục Lục ngủ.

 

Anh khẽ khàng mở cửa, thấy Kim Tú Châu vẫn đang sách, liền gần lấy từ trong túi hai gói đồ.

 

Kim Tú Châu ngạc nhiên .

 

Giang Minh Xuyên mở gói giấy dầu , một gói là hai cái đùi gà to, một gói là bánh nhưng nát.

 

Anh hạ giọng: "Sợ tối hai no, nên mang về. Em nếm thử, vị tệ."

 

Kim Tú Châu đ.á.n.h răng , nhưng đối diện ánh mắt mong đợi của Giang Minh Xuyên, lòng cô mềm , giơ tay định lấy đùi gà.

 

thấy đùi gà còn dính dầu, cô dừng tay, chuyển sang lấy bánh nhân.

 

Cô c.ắ.n nhẹ một miếng, nhân bên trong là thịt, thơm, vỏ bánh phủ một lớp bột.

 

Giang Minh Xuyên hiểu tính cô, ăn đùi gà là sợ dây bẩn tay, nên cầm một cái đùi gà đưa lên miệng cô.

 

Kim Tú Châu mỉm , cúi đầu c.ắ.n một miếng, : "Ngon quá."

 

Giang Minh Xuyên nhỏ giọng: "Ngon thì ăn nhiều chút. Lục Lục ngủ , để phần nó, em ăn hết ."

 

Sao thể ăn hết ?

 

heo.

 

Kim Tú Châu vẫn cảm nhận sự thiên vị của dành cho , lòng ngọt ngào.

 

từng gặp đàn ông nào như Giang Minh Xuyên, xem cô quan trọng hơn cả con cái.

 

Nghĩ , cô ngẩng mặt với : "Anh đối với em thật . Trước đây em dám nghĩ sẽ chồng như ."

 

Câu tai Giang Minh Xuyên, khiến lòng ấm áp lạ thường.

 

Anh thấy những việc chẳng gì to tát, ngờ Kim Tú Châu cảm động đến .

 

Anh với cô: "Có gì . Sau sẽ còn đối xử với em hơn."

 

Kim Tú Châu : "Vậy là đặc biệt ."

 

Loading...